HÔN SAI 55 LẦN

Tứ Nguyệt cùng Tô Niên Hoa ánh mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm cảnh tượng Đường Thời cùng Cố Khuynh Thành trao nhẫn.

Ở khoảnh khắc chiếc nhẫn trao xong, Đường Thời cùng Cố Khuynh Thành kìm lòng không đậu ôm lấy nhau, trao cho nhau nụ hôn ngọt ngào.

Toàn bộ tân khách, phát ra tiếng vỗ tay nhiệt liệt, cùng vui sướng hoan hô, ngay cả Lục Nhiên cùng Lâm Cảnh Thần đứng ở một bên cũng theo đó vỗ tay.

Tô Niên Hoa cùng Tứ Nguyệt hai người ước chừng chậm mười giây, mới hồi thần, cứng ngắc giơ tay lên, vỗ tay.

Rõ ràng trước mặt hai người, là bạn tốt nhất của bọn họ, rõ ràng nhìn bọn họ hạnh phúc, bọn họ cũng nên vì thế mà cảm thấy hạnh phúc, nhưng là tại sao, giờ này khắc này, đáy lòng bọn họ, chỉ là vô cùng bi ai cùng mất mác?

Em biết không? Tiểu Nguyệt, lúc này tôi đây, thật sự là yêu em, tôi thật rất muốn giống Đường Thời, quang minh chánh đại cưới hỏi đàng hoàng cho em một hôn lễ, cưới em làm vợ, vì em nói ra lời thề.

Anh biết không? Niên Hoa, mặc dù anh tổn thương em như thế làm, em vẫn không cách nào làm cho mình không thương anh, em cở nào hi vọng, em có thể giống như Khuynh Khuynh hạnh phúc gả cho người đàn ông mình yêu mến làm vợ.

sau khi nghi thức Hôn lễ chấm dứt, Đường Thời cùng Cố Khuynh Thành cùng cụng Champagne, tiệc cưới liền mở ra.

Đường Thời cùng Cố Khuynh Thành đi đổi một thân lễ phục mới, sau đó đi ra ngoài, bắt đầu mời rượu.

Cả hiện trường, mấy trăm bàn tiệc rượu, hai người đi kính một bàn lại một bàn, tất cả mọi người đều cho bọn họ lời chúc phúc chân thành tha thiết.

Nhóm phù rể cùng phù dâu, đã ngồi xuống, Đường Thời cùng Cố Khuynh Thành trước kính rượu trưởng bối, sau đó mới tới một bàn Lục Nhiên Lâm Cảnh Thần Tô Niên Hoa Tứ Nguyệt.

Đường Thời cùng Cố Khuynh Thành sóng vai đứng thẳng ở trước mặt bọn họ, hai người cầm cái chén Bạch Cửu, khẽ giơ lên, sau đó uống một hơi cạn sạch.

Những người bạn tốt từ nhỏ cùng nhau lớn lên này, không chút nào keo kiệt chúc phúc, các loại từ ngữ tinh xảo, toàn bộ dâng lên.

Thức ăn Hôn lễ, tinh xảo và thịnh soạn, Tô Niên Hoa ởkhi Đường Thời cùng Cố Khuynh Thành mời rượu xong, chẳng qua là động hai chiếc đũa, liền nghiêng đầu, vẫn không ngừng nhìn Tứ Nguyệt ngồi bên cạnh.

Tứ Nguyệt im lặng không lên tiếng cầm lấy chiếc đũa, đem món ăn thưởng thức một lần, cô ăn rất thanh tú, thời gian rất dài, nhưng là bởi vì cô ăn chậm, thật ra thì cũng không có ăn quá nhiều thứ, sau đó liền buông đũa xuống, nghiêng đầu, nhìn về phía Tô Niên Hoa: "Chúng ta đi thôi."

Tô Niên Hoa không có nói tiếp, nhìn chằm chằm ánh mắt Tứ Nguyệt một lát, sau đó bưng lên chén rượu trên bàn, uống một hơi cạn sạch, đợi đến khi rượu cồn một đường đi vào trong dạ dày, anh mới khẽ gật đầu, thấp giọng nói một câu: "Tốt."

Tứ Nguyệt không có lên tiếng, tư thái ưu nhã đứng lên, Tô Niên Hoa theo đó đứng lên, Lâm Cảnh Thần đang cùng Lục Nhiên đụng chén rượu, thấy bọn họ cùng nhau đứng dậy, lắm mồm hỏi một câu: "Lão Tứ lão Ngũ, đi đâu thế?"

Tứ Nguyệt không nói gì, Tô Niên Hoa lại ngữ điệu bình tĩnh nói một câu: "Có chút việc, đợi lát nữa sẽ trở lại."

Nói xong, Tô Niên Hoa liền nhìn Tứ Nguyệt một cái, sau đó nện bước chân, hướng ngoài cửa đi tới, Tứ Nguyệt theo sát phía sau, tầm mắt chưa từng rời khỏi bóng lưng Tô Niên Hoa.

Tô Niên Hoa cùng Tứ Nguyệt ngồi xe du lịch đi tới bãi đậu xe sơn trang nghỉ phép Hồng Viên, Tô Niên Hoa mặc dù uống một tí rượu, nhưng mà cũng không nhiều, không có tìm người thay thế, trực tiếp mở ra cửa xe cho Tứ Nguyệt, đợi đến sau khi cô lên xe, cũng theo đó lên xe, sau đó khởi động xe lên đường.

Bình luận

Truyện đang đọc