[QUYỂN 1] MẶT TRĂNG TRONG VÒNG TAY TÔI

Edit: Vân Linh Nhược Vũ

Sau khi oán than xong, Tống Thu Thu mới cảm thấy dễ chịu hơn nhiều, đột nhiên nghĩ đến gì đó, cô ấy hỏi: "À đúng rồi, họp lớp tối mai cậu đi không? Lớp trưởng không có số cậu nên bảo tớ hỏi cậu."

Tống Thu Thu hơi xoắn xuýt: "Không đi thì giống sợ bọn họ quá, còn đi ăn với bọn họ thì lại cảm thấy buồn nôn..."

Kỳ Nguyệt suy nghĩ: "Được rồi, không đi, gần đây tớ phải chuẩn bị luận văn tốt nghiệp, rất bận."

"Đúng vậy, lãng phí thời gian, tớ cũng không đi." Tống Thu Thu lập tức nói.

Kỳ Nguyệt bật cười: "Cậu muốn đi thì đi đi, không cần để ý đến tớ."

Tống Thu Thu ôm cánh tay cô: "Không đi! Cậu không đi thì tớ đi làm gì! Cùng mấy người đó ăn cơm không thú vị!"

Gia đình cô ấy điều hành một nông trường, biết Kỳ Nguyệt từ khi còn ở nông thôn. Sau đó cha mẹ cô ấy vì muốn con mình nhận được điều kiện giáo dục tốt hơn nên đã dọn lên thành phố, cô ấy và Kỳ Nguyệt cùng học chung cấp ba, sau đó lại thi trúng cùng một trường đại học và chung ngành học.


Cô ấy quen Kỳ Nguyệt nhiều năm như vậy, còn thân hơn chị em ruột thịt.

Đương nhiên muốn ở cùng chị em tốt của mình, làm sao có thể nói hùa với những người không liên quan chứ!

"Hừ! Những người đó đúng là mắt mù mà, Nguyệt bảo bảo nhà tớ rõ ràng là ánh trăng sáng trên cao!" Tống Thu Thu hừ hừ.

Kỳ Nguyệt: "Ánh trăng sáng trên cao... Cục cưng, có phải fan filter* của cậu với tớ bị dày rồi không?"

(*) Fan filter: Idol làm gì đều cảm thấy đẹp, luôn cảm thấy idol mình tốt nhất.

Cô thật sự không có cách liên hệ bản thân và từ đó với nhau...

Tống Thu Thu trừng cô: "Cái gì vậy! Cậu có hiểu lầm với bản thân à? Cậu đẹp như vậy! Hơn nữa còn không phải kiểu đẹp bình thường! Cậu vừa thanh thuần vừa gợi cảm, quả thật rất hoàn mĩ! Lại còn ngây ngô tự nhiên! Đáng yêu nữa! Chỉ là ngày thường cậu không trang điểm mà thôi! Chờ có cơ hội, tớ nhất định phải sửa soạn cho cậu!"


Kỳ Nguyệt nhìn cô ấy một cái: "Thôi đừng, hằng ngày tớ đều ở ngoài ruộng khoai tây, trang điểm cho khoai tây nhìn sao? Hay là cho heo xem?"

Sắc mặt Tống Thu Thu tối sầm, nhưng sáng lên rất nhanh: "Ồ không đúng! Trang điểm cho Cố Hoài xem! Không phải tháng sau cậu muốn theo lão đại đi hẹn hò ở 3000 mẫu đất trồng khoai tây hay sao? Tạo hình hôm đó của cậu cứ giao cho tớ! Cậu không có đồ thì có thể mặc váy của tớ, tớ có rất nhiều chiếc váy xinh xắn!"

"Váy..." Khóe môi Kỳ Nguyệt hơi giật, "Bảo bối, cậu cũng biết tớ đi xem khoai tây mà, đâu phải đi ngắm mưa sao băng đâu... mà mặc váy?"

Tống Thu Thu thất vọng như một quả cà tím phơi sương: "Nữ nhân, nàng không có trái tim!!!"

...

Tối hôm sau.

Tống Thu Thu vì bắt heo để tiêm thuốc cả ngày mà mỏi eo, lúc này đang nằm lì trên giường không muốn cử động.


Thể lực của Kỳ Nguyệt lại rất tốt, không có cảm giác gì cả.

Tống Thu Thu hâm mộ nhìn thần thái sáng láng của Kỳ Nguyệt: "Nguyệt bảo bảo, tớ không cử động nổi, cầu mua cơm..."

"Biết rồi! Cậu muốn ăn rau xào của lão Lưu đằng sau trường không? Thêm một ly trà sữa nữa?" Kỳ Nguyệt hỏi.

"Muốn! Nguyệt bảo bảo, tớ yêu cậu chết mất! Không có cậu tớ biết sống sao đây!"

"Được rồi, cậu nghỉ ngơi đi! Tớ đi mua!"

Trên phố ẩm thực.

Kỳ Nguyệt vừa mua xong đồ ăn, không ngờ vừa đến đường lớn đã thấy một nhóm người quen thuộc đang đứng ở bãi đậu xe gần đó.

Người đứng chính giữa là Kỳ Trăn.

Cô gái bên cạnh là Chử Giai Bái, những người bên cạnh đều là bạn cùng lớp hồi cấp ba.

Không phải đêm nay bọn họ họp lớp sao?

Sao lại đến gần đại học A?

Kỳ Nguyệt hơi suy tư, nghĩ đến việc gần đại học A có một phố ẩm thực nổi danh, có rất nhiều quán ăn do hot girl mạng mở...
Đoán chừng họ vừa ăn cơm xong.

Kỳ Trăn quả thật đã khác xưa, trang điểm tinh xảo, cả thân là đồ hiệu, mang giày cao gót đứng cạnh một chiếc siêu xe có giá trị rất cao, đang nói chuyện cùng nhóm bạn hồi cấp ba.

Tôn Hạo cảm khái: "Chậc, chúng ta còn đang đau khổ vì làm luận văn đại học, Kỳ đại mĩ nữ đã lái BMW! Dòng xe này ít nhất cũng sấp sỉ hai triệu đúng không?"

Chử Giai Bái thân mật kéo tay Kỳ Trăn: "Đó là đương nhiên, Kỳ Trăn đang là tiểu hoa đán trong giới giải trí! Ngay cả show giải trí nổi tiếng gần đây cũng mời cậu ấy tham gia!"

Trong lúc trò chuyện, không biết ai hỏi một câu: "Bên cạnh phố ẩm thực này là đại học A! Tớ nhớ Kỳ Nguyệt đang học trường đó, đêm nay cậu ấy không đến sao?"

Lớp trưởng Tiền Hải nghe vậy thì ngại ngùng đáp: "Tớ có thông báo, cậu ấy và Tống Thu Thu đều nói không có thời gian."
Mọi người nghe vậy thì nhìn nhau, lộ ra biểu cảm mọi người hiểu mà.

Chử Giai Bái cười nói: "Sống không tốt nên ngại đến đây chứ gì. Kỳ Nguyệt cũng thật là, mọi người đều là bạn học, có gì phải ngại chứ? Đúng rồi Trăn Trăn, Kỳ Nguyệt sẽ không thật sự trồng trọt mỗi ngày chứ?"

Kỳ Trăn cười đáp: "Không phải, các cậu đừng nói mò, chị ấy chỉ học chuyên ngành nông nghiệp mà thôi."

Chử Giai Bái bĩu môi: "Vậy không phải trồng trọt sao? Đi học trồng trọt, sau khi tốt nghiệp vẫn tiếp tục trồng trọt."

Trên mặt Kỳ Trăn lộ ra vẻ bất đắc dĩ: "Ngành học này quả thật không tốt cho lắm, ba mẹ tớ cũng rất đau đầu, cho nên muốn để chị ấy kết hôn sớm một chút, khoảng thời gian trước ba mẹ cũng giới thiệu cho chị ấy một đối tượng xem mắt, chỉ là hình như chị ấy không thích..."
Chử Giai Bái lộ ra biểu cảm kinh ngạc: "Không phải chứ? Cậu ta còn coi thường người khác? Điều kiện hiện giờ của cậu ta còn muốn tìm dạng bạn trai gì chứ?"

Kỳ Trăn đang cùng Chử Giai Bái nói chuyện thì đột nhiên nhìn đến cách đó không xa: "Kỳ Nguyệt...?"

Bình luận

Truyện đang đọc