SỦNG ÁI MANH THÊ TRÙNG SINH


Sáng sớm gió thổi bay rèm cửa sổ màu vàng nhạt, đồng hồ báo thức ở đầu giường không ngừng nghỉ vang lên, Diệp Tiêu xoay người, cực kỳ không tình nguyện thì thào hai câu,
-“Buồn ngủ quá!”
-“Nha đầu ngốc, mau rời giường!”
Mạc Thiên Hằng đã đổi xong áo sơ mi trắng, mặc quần tây, ngồi ở bên giường thấp giọng kêu cô.

Diệp Tiêu tức giận xoay người.

-“Mau rời giường, nếu không sẽ không kịp đi phim trường!” Mạc Thiên Hằng híp mắt cười, dỗ cô.

-“Mạc Thiên Hằng, nếu không là anh hơn nửa đêm nói cái gì muốn vận động giúp tiêu hóa, em cũng sẽ không không dậy nổi nè!”
Cô bĩu môi, không kiên nhẫn từ trên giường bò dậy, trong miệng nói năng hùng hồn đầy lý lẽ.

Mạc Thiên Hằng nhíu mày, nhìn cô,

-“Này… không phải đã dậy rồi sao? Anh còn tưởng, nếu em không dậy nổi, anh liền trực tiếp ôm em xuống lầu đưa em đến cửa phim trường!”
Diệp Tiêu xốc chăn lên bất mãn nhìn anh,
-“Anh đi tìm chết đi!”
Cô bá đạo đẩy Mạc Thiên Hằng ngồi ở đầu giường ra, nhìn nhìn đồng hồ, sau đó liền đi vào phòng tắm.

Mạc Thiên Hằng buồn cười nhìn một màn này, tóm lại, chính mình mỗi lần muốn cô….

cô đều như vậy, anh đã học thích ứng, về phần Diệp Tiêu à, bọn họ còn nhiều thời gian!
Nghĩ như vậy, tâm tình của anh là tốt rất nhiều.

Thời điểm Diệp Tiêu thu thập xong, Mạc Thiên Hằng đã đậu xe ở cửa biệt thự, Tiểu Nhiều cũng đã ngồi ở băng sau xe, Diệp Tiêu liếc trắng mắt, khom người tiến vào trong xe.

Hai người một đường không nói chuyện, không khí có chút xấu hổ, điện thoại trong tay Mạc Thiên Hằng lại vang lên một tiếng tiếp một tiếng, mãi cho đến khi cô mang theo Tiểu Nhiều xuống xe, cũng không tiếp.

Diệp Tiêu dẫn Tiểu Nhiều đi vào kịch tổ, liền nhìn thấy Coco trên cánh tay còn quấn băng gạc, cô đột nhiên ngẩn ra, nhíu nhíu mày hỏi:
-“Đã bị thương, thế nào không ở bệnh viện nghỉ ngơi cho khỏe?”
Giọng cô lạnh băng, Lạc Lạc cũng ngồi ở một bên, ánh mắt lộ ra vài phần bình tĩnh.

-“Không có gì đáng ngại, em đã thương lượng qua cùng Lạc Lạc, việc nặng cô ta làm thay em!”
Coco híp mắt cười cười, lúc trước Diệp Tiêu đưa cô đến bệnh viện, lại đối cô dốc lòng chăm sóc, cô mới biết được, nguyên lai chính Diệp Tiêu cũng không có lạnh băng như nhìn thấy!.

-“Nếu cô không đến, mỗ ta…! sẽ xưng bá vương!”
Lúc Lạc Lạc nói, Diệp Vũ đã đứng ở cửa phòng hoá trang, Diệp Tiêu theo ánh mắt cô nhìn qua, chỉ thấy Diệp Vũ mặc một thân chiffon quần trắng, đứng ở cửa, bên trong ngực như ẩn như hiện.


Cô nao nao, tuy biết rằng mấy tấm ảnh trước kia không thể triệt để cải biến con đường diễn nghệ của Diệp Vũ, nhưng là không nghĩ tới! !
Cô thế nhưng có thể vui vẻ nhận như vậy?
-“Mặc cái gì? Còn không bằng không mặc, sớm muộn gì đều thoát!”
Lạc Lạc tức giận nhìn thoáng qua Diệp Tiêu gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Vũ, từ trong xoang mũi phát ra một tiếng hừ lạnh.

Diệp Tiêu cười yếu ớt, cô sớm biết rằng Lạc Lạc này bá đạo mà lại độc miệng, nhất định Diệp Vũ đã có chỗ nào thật sự đắc tội cô, nếu không Lạc Lạc sẽ không bỏ đá xuống giếng như vậy.

-“Dì ơi! ! ”
Đúng lúc này, tiểu nhiều chớp chớp đôi mắt to ngập nước ngẩng đầu lên nhìn Diệp Tiêu.

Trừ bỏ Diệp Tiêu, tất cả mọi người ở đây hơi hơi sợ run, kinh ngạc nhìn đứa bé không biết khi nào thì đi theo bên cạnh Diệp Tiêu.

-“Tiểu Nhiều, như thế nào?” Diệp Tiêu híp mắt cười, ở trước mặt đứa nhỏ, cô luôn không thể lạnh lùng.

-“Dì cũng muốn mặc thành cái dạng này sao? Cha sẽ tức giận!”

Tiểu Nhiều chớp chớp một đôi mắt to ngập nước, nghiễm nhiên một bộ dáng cả người lẫn vật vô hại, Diệp Tiêu hơi giật mình, kinh ngạc nhìn trang phục trên người Diệp Vũ.

Quả nhiên là dạy hư một đứa trẻ, cái này là lỗi lớn.

Thế nhưng mọi người đang ngồi ở đây đều không biết ‘Cha’ trong lời của Tiểu Nhiều kết quả cùng Diệp Tiêu quan hệ gì, chỉ có Diệp Vũ cùng Lạc Lạc biết.

Diệp Vũ tức giận gắt gao nắm chặt tay thành nắm đấm, mà Lạc Lạc lại híp mắt, giống như đang xem diễn.

Cô ở S thị, có thể nói là không gì không biết không chỗ nào không hiểu, Tiểu Nhiều là đứa nhỏ của ai, tự nhiên trong lòng Lạc Lạc biết rõ ràng, chính là cô không nghĩ tới, thế nhưng Diệp Tiêu căn bản là không để ý mẹ của nó là ai, lại đưa nó tới nơi này.

-“Không! ! Không có! ! ”
Diệp Tiêu chúm chím môi mỏng, trong lúc nhất thời thế nhưng không biết như thế nào giải thích, chẳng lẽ nói với Tiểu Nhiều, kỳ thật Diệp Vũ là diễn viên diễn xuất màn ảnh loại hạn chế? Chỉ sợ có chút không quá thích hợp đi?


Bình luận

Truyện đang đọc