SỦNG ÁI MANH THÊ TRÙNG SINH


Đang lúc Diệp Tiêu còn đang rối rắm như thế nào giải thích với tiểu nhiều, một thân ảnh cao to xuất hiện tại cửa,
-“Diệp Tiêu, chuẩn bị một chút, buổi chiều phỏng vấn ‘Duyên đến chỉ vì ngươi, nói cô….

.

cô mấy ngày nay khất nợ phần diễn, phải tại buổi sáng phải quay xong!”
Lục Hoa cầm tờ báo, rảo bước tiến vào cửa phòng nghỉ.

-“Được!”
Diệp Tiêu mím môi, tuy rằng nói chính mình đã bỏ bê công việc mấy ngày, nhưng mà cô cũng sẽ không bởi vì chính mình khất nợ diễn nhiều mà cò kè mặc cả cùng Lục Hoa.

Lục Hoa gật gật đầu,
-“Lần này, chúng ta tranh thủ nữ chính!”
Hắn vừa thốt ra lời đó, Diệp Tiêu chợt ngẩn ra.

Phải biết rằng, cô chính là một người mới, tranh thủ nữ chính, đây là việc nói dễ hơn làm, huống hồ không phải từng diễn viên đều có thể một lần là nổi tiếng!
-“Thế nào? Cô không tự tin à?”
Lục Hoa tựa hồ cũng không có cho cô cái sắc mặt tốt, nghĩ đến cũng là tình lý bên trong, dù sao cũng là Lục Hoa hướng Vương Lực Bằng đề cử cô đến đoàn phim, nay Mạc Thiên Hằng nuông chiều cô chậm trễ quay phim, Lục Hoa khó mà nói cái gì, tự nhiên cũng sẽ không cho cô sắc mặt tốt.

-“Không!”

Diệp Tiêu mím môi cười, cô tuyệt đối không phải một người ở sự tình chưa định kết cục đã liền rút lui có trật tự trước, bởi vậy, mặc kệ kết quả như thế nào, cô đều sẽ đi thử một lần.

Lục Hoa, gật đầu, ánh mắt liếc Diệp Vũ nói,
-“Diệp tiểu thư, cô diễn, còn không nhanh đi?”
Diệp Vũ hơi hơi nhíu nhíu mày, nay cô ở đoàn phim quay « Linh âm » căn bản chính là chịu ngược, phải biết rằng, ánh mắt mỗi người nhìn cô đều là không đồng dạng, nam nhân nhìn cô mang theo sắc, nữ nhân nhìn cô mang theo hèn mọn.

‘Hừ, không phải Diệp Tiêu muốn bắt nữ chính « Duyên đến » sao? Cô liền cứ không để cho cô ta đạt được!’
Nghĩ như vậy, Diệp Vũ nhanh nắm chặt tay thành nắm đấm, cô không giả đăm chiêu liền xoay người rời khỏi.

Diệp Tiêu mím môi hỏi,
-“Nữ nhân vật chính « Linh âm » đã định rồi sao?”
Tính đứng lên, cô cùng nữ nhân vật chính bộ phim này còn có đối thủ diễn, bởi vậy cũng sẽ quan tâm một chút, tình huống tương quan.

-“Định rồi, Thư Nhạc!” Lục Hoa không chút để ý liếc cô một cái, chậm rãi trả lời.

Thư Nhạc là một đại minh tinh, điểm ấy Diệp Tiêu cũng không xa lạ, một thân tính cách cao ngạo, từ lúc bắt đầu tiến vào vòng giải trí truyền ra không ít chuyện xấu, thế nhưng đều không nổi lên tác dụng gì, nay đã là minh tinh đỏ tía nổi tiếng quốc tế.

Nhắc tới người này, Diệp Tiêu sẽ không không thừa nhận, tài chính đoàn quay phim ‘Linh Âm không đủ cũng không có như chính mình tưởng tượng vậy.

-“Người đã đúng chỗ, mấy ngày nay còn thiếu một mình cô!” Gương mặt Lục Hoa lạnh lùng, không chút để ý nói, Diệp Tiêu cười gượng hai tiếng, tỏ vẻ bất đắc dĩ.

Cô cũng biết chính mình bỏ bê công việc là không thích hợp, thế nhưng dù sao Mạc Thiên Hằng là lãnh đạo cao nhất, các vị ngồi ở đây chính là có nhiều ý tưởng, cũng không dám nói.

-“Diệp tiểu thư, mau tới hoá trang!”
Đúng lúc này, thợ trang điểm ở phòng kế bên đã hoá trang xong cho Thư Nhạc rốt cục cũng rảnh rỗi, vội vàng kêu Diệp Tiêu.

Diệp Tiêu đứng dậy, nhờ Lạc Lạc trông nom Tiểu Nhiều, vội vàng rời đi.

-“Cô là?”
Thế nhưng, vừa mới đi ra cửa, chợt nghe thấy một thanh âm bén nhọn chói tai.

Diệp Tiêu ngẩng đầu, nhìn người trước mặt, nao nao.

Thư Nhạc….


.

khuôn mặt này, chỉ sợ đặt ở nơi nào đều có thể được người nhận ra, cô ta kiêu căng liếc Diệp Tiêu một cái, cứ việc thần kinh không cao bằng Diệp Tiêu, nhưng mà khí thế trên người lại không có thua.

-“Thư tiểu thư, vị này là Diệp Tiêu Diệp tiểu thư sẽ hợp tác với cô!”
Bên cạnh phó đạo diễn tất cung tất kính hướng cô giới thiệu, Diệp Tiêu nhẹ nhàng nheo nheo mắt, nhìn người trước mặt từ trên xuống dưới.

-“Xin lỗi đi!” Thư Nhạc không chút nghĩ ngợi liền đã mở miệng.

Mà bên cạnh cô đang đứng một cô gái cở hai mươi tuổi mặc đồ nha hoàn, kiếp trước Diệp Tiêu gặp qua cô, là em họ Thư Nhạc, Lý Phương Phương.

Thư Nhạc không giả đăm chiêu nói, khiến cho Diệp Tiêu cảm thấy rất buồn cười, kiếp trước cô đã kiến thức qua Lý Phương Phương xảo quyệt bá đạo, lúc đó còn suy nghĩ cô ta một diễn viên nhỏ hạng ba lấy ở đâu ra dũng khí mà càn rỡ như vậy, nay nhìn thấy Thư Nhạc, Diệp Tiêu ngược lại đã mở rộng tầm mắt.

-“Xin lỗi à?” Diệp Tiêu nhẹ nhàng nhếch môi, lạnh lùng nhìn người trước mặt.

Theo sau, cười khẽ,
-“Thư tiểu thư, rõ ràng là lúc cô từ trong phòng đi ra đang nhìn thông cáo, thế nào đụng vào người tôi còn muốn tôi xin lỗi cô?”
Cô cười khẽ, nhìn qua như là đang đùa.

Thế nhưng, khi Thư Nhạc nghe được cũng là mang theo vài phần khiêu khích! Phải biết rằng cô là một đại minh tinh, bị Diệp Tiêu một diễn viên nhỏ trước mặt mọi người trách cứ như vậy, tự nhiên cảm thấy rất mất mặt.

-“A, tôi nói Diệp Tiêu, cô một tiểu diễn viên, có cái tư cách gì mà bảo chị tôi xin lỗi?”
Thư Nhạc tự mình biết đuối lý, còn chưa có mở miệng nói chuyện, đã bị Lý Phương Phương đánh gãy.

Diệp Tiêu hơi hí mắt, hai người kia, thật đúng là không có sai biệt nha!

-“Thế nào? Chẳng lẽ tôi nói sai rồi?”
Diệp Tiêu dừng một chút, không chút nào sợ hãi chống lại cặp mắt sáng của Thư Nhạc, chậm rãi nói,
-“Hay là Thư tiểu thư cũng giống như em họ cô… cảm thấy thế gian này đạo lý phán đoán đều hẳn là căn cứ ở vòng giải trí có phải hay không nổi tiếng đến định?”
Cô vừa nói, vừa giơ tay xoa xoa lỗ tai.

Lời này, người hiểu lẽ tự nhiên đều có thể nghe hiểu được, Diệp Tiêu nói không sai, phán đoán thị phi đúng sai căn cứ vĩnh viễn cũng không có thể là ngươi ở vòng giải trí có phải hay không đỉnh đầu vang danh!
-“Cô! ! ” Lý Phương Phương đang muốn mở miệng, lại bị Thư Nhạc kéo lại.

-“Cô nói không sai, chuyện này xem như tôi sai rồi, Diệp tiểu thư thỉnh đi!”
Thư Nhạc tư thái cao, tự nhiên không đồng ý đi theo Diệp Tiêu một tiểu nhân vật xin lỗi như vậy, vì thế một câu nói như vậy, đã biểu lộ thái độ của cô.

-“Aaa! ! ”
Diệp Tiêu cười khẽ, ánh mắt đen tối không rõ dừng ở trên người hai người trước mặt, khóe môi nhẹ nhàng mà phác họa một độ cong tao nhã,
-“Vẫn là Thư tiểu thư trước hết mời đi!”
Cô tự nhiên sẽ không so đo Thư Nhạc sẽ xin lỗi với mình hay không, nhưng mà một câu, lễ nghi thỏa đáng, càng như là lời nói của một hậu bối đối với tiền bối.

Nguyên bản chung quanh cũng đã có người vây quanh, vốn đều ôm tâm tình xem diễn, nay Diệp Tiêu nói như vậy, tự nhiên có thêm vài phần khâm phục đối với cô.




Bình luận

Truyện đang đọc