SUNG SƯỚNG BÊN ĐẠI LÃO - PHI DỰC

“Em nhắc nhở rất đúng, sao lúc trước cô lại không nghĩ tới nhỉ.”

Hai mắt của cô Hứa sáng lên.

Cô ấy là giáo viên cũ nên chưa quen với việc áp dụng những công nghệ mới mẻ như vậy.

Đột nhiên trường học gặp phải vấn đề về dư luận nên chỉ nghĩ đến việc điều tra chân tướng chứ không nghĩ tới biện pháp đơn giản nhất, cũng là biện pháp thực tế nhất là đăng video giám sát.

Họ hoàn toàn quên rằng ngoại trừ việc phát hiện nhóm học sinh kém ăn vụng đồ ăn vặt trong giờ học, lén lút đặt biệt danh cho giáo viên thì camera giám sát còn có tác dụng này.

Cô ấy muốn đến phòng giáo vụ ngay lập tức để trao đổi về chuyện này.

“Đó là một chút suy nghĩ non nớt của em thôi ạ.” Tô Trầm Hương, ngoan ngoãn!

Cô ngượng ngùng nói.

Thấy dáng vẻ ngoan ngoãn của cô, ánh mắt cô Hứa dịu dàng hơn, lại dặn dò an ủi cô vài câu rồi vội vàng đi đến phòng giáo vụ.

Tất nhiên, Trường trung học Tín Đức cũng rất nôn nóng giải quyết chuyện này.

Chậm trễ thêm một ngày là tổn hại danh tiếng nghiêm trọng với Tín Đức.

Tô Trầm Hương quay về chỗ ngồi, vài người xung quanh đều tụ tập lại đây.

“Chẳng trách cậu không vội giải thích.” Lâm Nhã thở phào nhẹ nhõm nói.

An Gia Gia phải độc ác lắm mới có thể làm ra chuyện này.

Bởi vì nếu như không có camera của trường học thì đoạn video thị phi này chính là chứng cứ phạm tội của Tô Trầm Hương.

Thậm chí, cô có trăm miệng cũng không thể biện bạch được.

Bởi vì không phải ai cũng có tâm trí quay lại cảnh tượng xung đột của các cô khi đó.

Cho dù cô có giải thích thế nào, cho dù bạn học bên cạnh làm chứng cho cô như nào thì vẫn có rất nhiều người không chịu tin tưởng cô vì đủ loại lý do kỳ lạ, từ đó tiếp tục công kích cô, đặt cô vào vị trí kẻ bắt nạt.

Sau đó, tội danh này sẽ theo Tô Trầm Hương cả đời, hình tượng xấu xa của cô sẽ vĩnh viễn bị người ta ghi nhớ một cách nhục nhã như vậy.

Đây là đang hủy hoại cuộc đời của một cô gái.

Vì cô không có cách nào giải thích, cho dù giải thích kiểu gì cũng chắc chắn không có ai tin.

Trong phút chốc, Lâm Nhã cảm nhận được sự ác độc của An Gia Gia.

Cô ta tức giận tới mức cả người run rẩy.

Kể cả đoạn video đó là do người qua đường quay, tiết lộ thông tin của Tô Trầm Hương cũng do người qua đường làm, nhưng cô ta là tiểu thư của Lâm Thị Entertainment đấy! Làm sao cô ta có thể không nhìn ra rốt cuộc là ai làm chứ?

Lâm Nhã tức giận tới mức mấy ngày trước nói với Tô Trầm Hương rằng Lâm Thị sẽ thông qua dư luận để giải thích giúp cô.

Lâm Thị Entertainment là công ty giải trí có quy mô rất lớn trong giới giải trí, thế lực không nhỏ, chỉ cần đứng ra thì chính là chỗ dựa vững chắc của Tô Trầm Hương.

Nhưng điều này không phải chỉ củng cố thêm tin đồn Tô Trầm Hương “ôm đùi vàng con cháu nhà giàu” sao.

Tô Trầm Hương hoàn toàn không cho cô ta ra tay.

Thậm chí còn khuyên vài người bạn bên cạnh “bình tĩnh”.

Trần Thiên Bắc không hề tin rằng Tô Trầm Hương có thể “bình tĩnh”.

Cô là người bụng dạ xấu xa nhất.

Bởi vì trước đây có một lệ quỷ được sống trong biệt thự lớn, cô đã lải nhải suốt ngày, làm sao có thể nhẫn nhịn An Gia Gia chứ?

Vậy nên Trần Thiên Bắc không lên tiếng, chờ Tô Trầm Hương cần cậu làm gì cho cô.

Hiện giờ, cậu biết mình phải làm gì rồi.

“Sau khi Tín Đức công bố đoạn video đó, xí nghiệp Minh Thị sẽ nhúng tay vào.” Mấy ngày gần đây, xí nghiệp Minh Thị phái người đi theo bên cạnh Tô Cường, nhằm việc không để Tô Cường biết nhiều về những thăng trầm bên ngoài. -

Bây giờ Trần Thiên Bắc đã biết Tô Trầm Hương xấu xa cỡ nào rồi, nhìn đôi mắt cười tủm tỉm của cô và nói: “Cậu cố ý chờ vài ngày là để cho sự việc ầm ĩ hơn à?”

“Không ầm ĩ không được nha.” Quả nhiên là Trần Thiên Bắc hiểu cô nhất!

Tô Trầm Hương nói nhỏ: “Không ầm ĩ, giống như chuyện lúc trước cô ta đẩy người ta xuống tầng, cũng không có nhiều người biết, không bao lâu sẽ bị tẩy trắng, sau đó lại có người trả đũa, nói rằng tất cả đều là lỗi của bạn cô ta hoặc tương tự như thế… Nếu như không ầm ĩ tới mức mọi người đều biết, ngay cả khi trường học công bố video, công bố chân tướng của chuyện này, về sau vẫn có người dựa vào tin đồn để bình luận vụ việc này mà không cần tìm hiểu sự thật. Đến lúc đó, chẳng lẽ trường chúng ta và tôi còn phải giải thích hết lần này đến lần khác sao?”

Thay vì chỉ ầm ĩ trong phạm vi nhỏ, sau đó nhà trường giải thích rõ ràng, sự việc kết thúc rồi lại để lại nhiều tai họa ngầm như vậy, không bằng trực tiếp ầm ĩ tới mức mọi người đều biết.

Sau đó, chân tướng về trường học cũng được mọi người biết đến.

Vậy thì sau này sẽ không có ai bị An Gia Gia dắt mũi để gây trở ngại cho trường học và hình tượng của cô nữa.

Hơn nữa, không phải An Gia Gia muốn cô không thể sống tiếp sao?

Vậy thì Tô Trầm Hương sẽ khiến cho cô ta phải sống dở chết dở trước.

Tuy An Gia Gia rất thông minh, chưa bao giờ đích thân chỉ trích Tô Trầm Hương bắt nạt mình, nhằm để lại đường sống cho bản thân.

Nhưng cô ta ầm ĩ đến thế này, làm cho Tín Đức trở thành tâm điểm của cả nước, còn từ chối nhận điện thoại của trường học. Bây giờ chân tướng đã sáng tỏ, sợ rằng phí xây dựng trường học của cô ta là vô ích rồi… Tô Trầm Hương không quan tâm An Gia Gia có thể tiếp tục lăn lộn trong giới giải trí nữa hay không.

Cô chưa từng muốn bước chân vào giới giải trí.

Chỉ là cô không mong sẽ gặp lại An Gia Gia ở trường học.

Cô ghét việc ầm ĩ tới mức biến trường học vốn là nơi yên tĩnh cho học sinh học tập trở thành mớ hỗn độn.

“Xí nghiệp Minh Thị sẽ chia sẻ đoạn video này.” Trần Thiên Bắc nói với Tô Trầm Hương.

Sức ảnh hưởng của Minh Thị trên thị trường là rất lớn.

“Cảm ơn.” Tô Trầm Hương cong mắt cười.

Mắt của cô sáng lấp lánh.

Trần Thiên Bắc im lặng hồi lâu, đột nhiên nhẹ giọng hỏi: “Cậu không tức giận sao?”

“Tức giận gì?”

“Những người không biết gì về cậu lại nhục mạ cậu, còn có những lời nói xúc phạm…”

Những ngày qua, Tô Trầm Hương nhận được rất nhiều lời nói làm tổn thương cô trong điện thoại.

“Tôi không quen biết họ, tại sao phải tức giận vì họ? Họ muốn làm tổn thương tôi là chuyện xấu xa, nhưng…” Tô Trầm Hương ngẫm nghĩ, nghiêm túc nói: “Nhưng tôi quan tâm người bên cạnh hơn. Các cậu đều muốn bảo vệ tôi, ra mặt vì tôi, giải thích vì tôi, sẵn lòng tin tưởng tôi. Cho dù có người mắng tôi, các cậu cũng đứng về phía tôi, chẳng lẽ đây không phải chuyện hạnh phúc sao?”

Cô không quan tâm “người ngoài”.

Vì người ngoài không liên quan đến cô.

Suy nghĩ của người ngoài không đáng để cô nhắc tới.

Điều cô quan tâm chính là những người bên cạnh.

Họ đã đồng hành và ở bên cô khi cô khó khăn nhất, đây chính là điều khiến cô cảm thấy hạnh phúc nhất.

“Trên thế giới có rất nhiều chuyện không tốt, cũng có rất nhiều mặt tối nhưng cậu không thể chỉ nhìn vào mặt tối được!” Tô Trầm Hương nhỏ giọng nói: “Phải nhìn vào chuyện tươi sáng, nhìn vào chuyện khiến mình cảm thấy mong chờ, sau đó…”

Trần Thiên Bắc kinh ngạc nhìn cô.

Rõ ràng, rõ ràng cô là…

Nhưng cô lại cứ treo hai chữ “tươi sáng” trên miệng.

Tại sao?

Trần Thiên Bắc không nhịn được mà lặng lẽ nhìn cô, muốn nhìn thấu nội tâm của cô.

Tô Trầm Hương, rốt cuộc cô đã trưởng thành thế nào?

“Sau đó, phản kích tát vào mặt những người đã làm tổn thương tôi!”

Cậu thề rằng cô cực kì ác độc và kết tội cho cô.

Sau khi chân tướng rõ ràng, để họ bị vả mặt, sau đó… Mang sự phẫn nộ giấu kín đi thăm hỏi An Gia Gia đàng hoàng thôi.

Một người cũng đừng hòng chạy thoát.

Vẫn là cô gái vô cùng nhỏ mọn đó.

Ánh mắt Trần Thiên Bắc có vẻ dịu dàng.

Cậu không nói gì nữa, thu hồi ánh mắt, cúi đầu gửi tin nhắn về nhà.

Không phải mỗi cậu làm điều này. Cùng ngày, weibo chính thức của Tín Đức đã đăng video có độ phân giải cao nhất về sự việc ngày hôm đó lên mạng với tốc độ nhanh nhất có thể.

Gần đây, blog chính thức của Tín Đức liên tục nhận được sự quan tâm của nhiều người, tất cả đều yêu cầu họ đưa ra lời giải thích, sau khi đoạn video rõ nét với âm thanh vô cùng rõ ràng này được công bố, lượt truy cập đã bùng nổ.

Toàn mạng phẫn nộ bỗng nhiên im lặng.

Cùng lúc này, rất nhiều tài khoản weibo không hẹn mà cùng chia sẻ video.

Cho dù là weibo của học sinh trong trường hay là phụ huynh, còn có học sinh đã tốt nghiệp từ Trường trung học Tín Đức… Trong những năm gần đây, Trường trung học Tín Đức đã bồi dưỡng rất nhiều học sinh tốt nghiệp xuất sắc cho quốc gia và trường đại học bậc cao.

Cho dù hiện giờ đang ở đâu, những học sinh này đều không thể chịu nổi chuyện ngôi trường cũ luôn mang tinh thần giáo dục nghiêm khắc lại bị một đoạn video mơ hồ không có căn cứ đặt điều vu khống.

Khi lượng chia sẻ dần dần tăng thêm, toàn bộ sự việc hoàn toàn đảo ngược.

Không có vụ việc bắt nạt nào.

Thậm chí, thoạt nhìn cô gái mang theo mấy phần kiêu ngạo đó càng giống bên bị ức hiếp hơn.

Khi cô ngẩng đầu, dửng dưng nói “Hoặc là gửi tiền trợ cấp, hoặc là mang con về sống chung!” cái đầu nhỏ của cô ngẩng lên đầy kiêu ngạo, tự tin, thậm chí… coi đó là điều đương nhiên.

Khi Lâm Nhã nhìn thấy đoạn video này, cô ta không khỏi thốt lên một tiếng may mắn khi người ba chủ tịch đẹp trai nhiều tiền nhưng ánh mắt không được tốt của cô ta đã bỏ người vợ kia.

Thân là vợ chủ tịch, vậy mà nhiều năm như vậy không gửi tiền trợ cấp nuôi con, thà nuôi cháu gái bên ngoại cũng không chịu nuôi con gái mình, thậm chí còn cảm thấy con gái yêu cầu sống cùng với bà ta là tham phú phụ bần… Loại hình ảnh này vẫn chưa làm giá cổ phiếu của nhà họ Lâm giảm xuống một chút hả!

May mắn thay, Lâm tổng và Từ Lệ đã ly hôn.

Nhưng Lâm tổng cũng bị người ta bàn tán khắp cả nước, hình ảnh cũng không được tốt lắm.

Bây giờ vẫn có người nói rằng có thể kết hôn, ngủ chung giường, còn chịu đựng được người phụ nữ này lâu như vậy, chứng tỏ Lâm tổng cũng là một món hàng.

Hình tượng của Lâm tổng bị ảnh hưởng rất nghiêm trọng.

Lâm Nhã nghĩ những chuyện này đều là chuyện tốt mà An Gia Gia làm, mắt đều đỏ lên.

Về phần An Gia Gia, cô ta vô duyên vô cớ khóc lóc, càng làm người ta tức giận hơn là khởi nguồn của đoạn video thị phi kia.

Diễn.

Chính là cố tình diễn.

Ngược lại, sau đó lại có đoạn video cô gái tóc đen xinh đẹp đập mạnh bài kiểm tra vật lý lên trên bàn, ngửa đầu lên hỏi: “Cô được bao nhiêu điểm trong bài thi vật lý?”

Bắt nạt.

Đúng là bắt nạt.

Đây chính là phương pháp đả kích và bắt nạt đến từ học sinh giỏi đối với học sinh kém à!

Sau khi mọi người trên mạng tức giận vì bị lừa dối, họ không khỏi bật cười ha hả khi nhìn thấy đoạn video này.

[Không hiểu sao tôi lại cảm thấy dáng vẻ ngẩng đầu kiêu ngạo này của Tô Trầm Hương đáng yêu đến vậy chứ!]

[Khó trách An Gia Gia lại khóc lóc bỏ chạy.]

[Lại còn là học sinh giỏi nữa cơ!]

[Dáng dấp cũng rất xinh đẹp!]

Cùng với đó là một đoạn video ngắn ngủi do Trường trung học Tín Đức công bố.

Có cảnh Tô Trầm Hương lễ phép chào hỏi giáo viên ở hành lang, tiện tay nhận lấy đồ nặng trên tay giáo viên, mỉm cười nhỏ nhẹ cầm giúp giáo viên.

Còn có cảnh cô ngồi trong phòng học, ngón tay trắng nõn cầm bút, giảng đi giảng lại bài học cho bạn bên cạnh.

Hình ảnh đứa trẻ ngoan ngoãn, lễ phép, tốt bụng và nhiệt tình khắc sâu vào tâm trí người ta.

Phía dưới những video này đều có ghi lại thời gian, cũng không phải là cảnh quay mới nhất.

Chẳng qua chỉ là một phần trong cuộc sống vườn trường của cô.

Nhưng chính vì vậy mới càng làm Tô Trầm Hương trở nên chân thật hơn.

Chiều hướng trên mạng thay đổi.

Mọi người đều bắt đầu chuyển sang khen ngợi và cảm thấy áy náy với Tô Trầm Hương nhiều hơn.

Hầu hết cư dân mạng đều là người tử tế.

Khi phát hiện mình đã trách móc người vô tội thì họ sẽ xin lỗi.

Điện thoại của Tô Trầm Hương bắt đầu nhận được nhiều tin nhắn xin lỗi hơn.

Mỗi ngày nghe tiếng chuông điện thoại vang lên không ngừng, Tô Trầm Hương cảm thấy trong thời gian ngắn không thể xem điện thoại được rồi.

“Mọi người còn khen Tô Trầm Hương là vừa học giỏi vừa xinh đẹp.” Gần đây, Vương Lập Hằng cảm thấy hả dạ lắm, mỗi ngày đều lên mạng xem bình luận về Tô Trầm Hương.

Cậu ta mặt mày hớn hở nhưng Tô Trầm Hương và Trần Thiên Bắc đều không để ý tới cậu ta.

Thậm chí, Tô Trầm Hương còn vì cái danh hiệu này mà rùng mình một cái.

Nhưng cô vẫn nhớ phải cảm ơn Trần Thiên Bắc.

“Sao cậu có thể nảy ra ý tưởng đề nghị nhà trường công bố video sinh hoạt hằng ngày trước kia của tôi ra cho mọi người xem thế?”

Những video cô tôn trọng giáo viên, thân thiện với bạn học đó đều là Trần Thiên Bắc nghĩ ra, đề nghị trường học dùng hình ảnh hằng ngày để củng cố danh tiếng cho cô.

Trần Thiên Bắc im lặng ngồi bên cửa sổ, nghiêng đầu, nhìn Tô Trầm Hương tươi cười vui vẻ.

Cậu thu ánh mắt lại, khuôn mặt đẹp trai cũng lộ ra nụ cười nhẹ nhàng.

Tô Trầm Hương vẫn hợp với vui vẻ hơn.

Cậu nghĩ như vậy.

Có lẽ cậu thực sự… bị quỷ ám rồi.

Bình luận

Truyện đang đọc