TÀ THIẾU DƯỢC VƯƠNG

Tình hình Minh Ngọc Hoàng Triều hiện tại, bất luận là chiến đấu với hoàng đế hay những gia tộc khác, những tông môn khác, đều là chiến đấu đối ngoại, còn nội bộ Nhậm gia tranh đấu lại là nội chiến.

Nội chiến và ngoại chiến có khác biệt rất lớn, dù sao là người cùng một gia tộc.

- Kỳ thật ngươi không đến, ta cũng muốn nói chuyện này. Ta không tiếp xúc gì với hai người Nhậm Thiên Hoành, Nhậm Thiên Kỳ, bởi vì trước nay mỗi người phụ trách chỗ khác nhau, nhưng năm đó hai người bọn họ đi theo chân cha ngươi một đường đánh tới, không như những kẻ khác. Năm đó cha ngươi đối đãi hai người bọn họ không tệ, có điều nghe nói hai người này cũng không tầm thường, dã tâm không nhỏ, lúc phụ thân ngươi còn thì có thể đè được bọn họ, hôm nay ngươi làm gia chủ, bọn họ có ý nghĩ cũng bình thường.

Trầm ngâm một hồi, Chiến Thiên Long bắt đầu nói tới chuyện Nhậm Thiên Hoành, Nhậm Thiên Kỳ.

- Lần này hoàng đế thúc đẩy Nhậm gia nội đấu, đẩy ra Nhậm Thiên Hoành, Nhậm Thiên Kỳ vẫn luôn tích lũy lực lượng. Nhậm Hùng Đồ lại quấy rối bên trong, khẳng dịnh chuyện này sẽ rắc rối. Mặt khác thì ta không hiểu, có lục thúc ngươi làm là được, ta nói cho ngươi tình hình Nhậm Thiên Hoành, Nhậm Thiên Kỳ dẫn quân chiến đấu.

Chiến Thiên Long nhìn đại quân đằng xa, nói: - Nhậm Thiên Hoành cùng Nhậm Thiên Kỳ đều có thiên phú không tệ, hai người đều là Âm Dương Cảnh dương hồn, cụ thể mạnh cỡ nào thì khó nói, bởi vì sau đó bọn họ độc bá một phương, tăng lên bao nhiêu thì không biết. Nhậm Thiên Hoành dẫn quân hung hãn, quân Tây Bắc hung hãn nổi danh, cũng chỉ có Đông Hoang đại tướng quân Ngụy Thế Long còn sánh ngang, năm đó hai người còn từng mâu thuẫn. Nhậm Thiên Kỳ thì am hiểu nhiều mưu trí, có nghiên cứu trận pháp nhất định, nghe nói năm đó được cha ngươi dạy không ít thứ về trận pháp thu được.

- Mấu chốt là một bên đại tướng quân Tây Bắc, một bên đại tướng quân Tây Nam, ban đầu lợi dụng ưu thế tài nguyên Nhậm gia phát triển, về sau độc bá Tây Bắc, Tây Nam. Sở dĩ hoàng đế vẫn vô cùng kiêng kỵ Nhậm gia kể cả khi cha ngươi không còn cầm quyền, cũng là có nguyên nhân. Bên cha ngươi cực lực co rút, hoàng đế muốn gì làm đó, nhưng bên Nhậm Thiên Hoành cùng Nhậm Thiên Kỳ thì lại không bị chú ý nhiều, thừa cơ phát triển. Hơn nữa bọn họ chỉ cần đồ từ gia tộc, đồ của bọn họ thì gia tộc không thể đụng, nói thẳng ra, đối với Minh Ngọc Hoàng Triều hay Nhậm gia, hai người bọn họ đều như vua một cõi.

- Tuy rằng ta không nắm giữ tình báo, nhưng gần đây lục thúc ngươi nói chuyện về bọn họ, những năm qua, thế lực của hai người này rất to lớn. Quan trọng nhất là, những năm qua bọn họ không ngừng chiến đấu với những nước nhỏ, những chỗ giáp giới với Thiên Hải Đế Quốc, sức chiến đấu của thủ hạ rất mạnh, còn liên hợp với những thế lực tông môn, môn phái nhỏ xung quanh. Cụ thể mạnh đến thế nào thì không biết, tốt nhất ngươi phải chuẩn bị tâm lý. Chiến Thiên Long không am hiểu phân tích tình báo, chỉ dựa vào hiểu biết về Nhậm Thiên Hoành, Nhậm Thiên Kỳ trước kia, cộng thêm một chút suy xét gần đây, cố gắng cung cấp cho Nhậm Kiệt một chút tin tức.

Trên thực tế Nhậm Kiệt đã sớm biết những chuyện này, hiểu biết cặn kẽ gấp trăm lần Chiến Thiên Long, nhưng Nhậm Kiệt vẫn còn nghe, dù sao cũng là ý tốt. Hơn nữa nghe Chiến Thiên Long phân tích tình hình những lần tiếp xúc không nhiều với Nhậm Thiên Hoành, Nhậm Thiên Kỳ.

- Được! Chiến thúc yên tâm, ta sẽ ghi nhớ kỹ rồi tham khảo với lục thúc, chuyện trong nhà bên này cứ yên tâm. Bọn họ có quân, chúng ta có tướng, bọn họ có kế, chúng ta cũng không ngồi chờ. Nhưng mà Hoàng thượng cho bọn họ dẫn 10 vạn đại quân, xem ra là nhắm vào Thiên Long Quân, bên Chiến thúc chưa chắc tốt hơn ta bao nhiêu, áp lực lớn hơn một chút! Nhậm Kiệt cố ý đến xem, nói chuyện với Chiến thúc, chính là vì chuyện này.

- Năm đó Nhậm Thiên Hoành, Nhậm Thiên Kỳ đều là người đi theo chiến đấu cùng đại ca, là người đại ca dẫn đi, cộng thêm nhiều năm luôn chiến đấu, vốn ngay cả trước kia để ta thống lĩnh 10 vạn đại quân, cũng chỉ dám nói nắm chắc 6 hành đánh thắng bọn họ. Nhưng bây giờ... Chiến Thiên Long vô cùng kiêu ngạo nhìn Thiên Long Quân bên dưới, đang diễn luyện trận pháp, không ngừng tu luyện, hoàn toàn khác biệt với quân đội bình thường, nói:

- Có Thiên Long Quân này, tuy rằng chỉ có 3 vạn người, nhưng ta vẫn có lòng tin khiến cho 10 vạn đại quân kia có đi không về.

Lúc nói, khóe mắt Chiến Thiên Long không khỏi liếc Nhậm Kiệt, hắn không phải hạng người thích nói những câu kích thích cảm động.

Bằng không, hắn thật muốn nói, sau khi tiêu diệt Ngọc Tuyền đạo nhân, Nhậm Kiệt cho hắn thống lĩnh Thiên Long Quân này, hắn cũng không nghĩ nhiều, càng không nghĩ tới Nhậm Kiệt lại dùng phương thức này bồi dưỡng 3 vạn người, còn độc ác hơn cả những đại gia tộc bồi dưỡng con cháu trực hệ.

Dược phẩm sánh với đan dược cung cấp không ngừng, các loại công pháp cho bọn họ tùy ý lựa chọn, toàn bộ vũ khí đều là tốt nhất.

Ngay cả linh ngọc khai thác được từ mạch khoáng linh ngọc Ngọc Tuyền Sơn, căn bản không chuyển ra ngoài, tực tiếp cho người cần lấy tu luyện, xung quanh có rất nhiều Tụ Linh Trận.

Đãi ngộ tốt đến mức Chiến Thiên Long vốn là thiếu chủ Thiên Long kiếm trang cũng phải bị dọa, còn có trận pháp thần kỳ quỷ dị kia, tuy rằng thời gian không lâu, nhưng đủ cho Thiên Long Quân bước đầu thành hình, cũng làm Chiến Thiên Long có lòng tin đánh trực diện với 10 vạn đại quân của Nhậm Thiên Hoành, Nhậm Thiên Kỳ.

- Chiến thúc, Thiên Long Quân vừa mới thành lập, còn kém xa mục tiêu của ta, trong quá trình này không nên để xảy ra chuyện bất ngờ.

- Hả?

Nghe Nhậm Kiệt nói, Chiến Thiên Long kỳ quái nhìn hắn, lời này là sao.

- Ta tin bây giờ Chiến thúc có nắm chắc chiến thắng 10 vạn đại quân, nhưng khẳng định cũng tổn thất không nhỏ chứ? Nhậm Kiệt không chờ Chiến Thiên Long trả lời, tiếp tục nói: - Chiến đấu khó tránh có tử thương, điều này không đáng trách, nhưng cũng phải tiến hành đúng lúc. Đây là khác biệt giữa ngoại chiến và nội chiến. Vì bảo vệ quốc gia, chống lại kẻ địch bên ngoài thì làm sao cũng được, chém giết trong nội bộ quốc gia thì phải khống chế tốt mức độ. Mà chém giết bên trong gia tộc, có thể nào cũng coi như tự đâm dao vào mình, chẳng qua có lúc là vì cắt bỏ khối u nhọt, dù đau một chút, tạm thời tổn thương nguyên khí cũng là vì hết cách, chỉ cần biết khống chế là được, không thể tùy tiện đâm.

Nhậm Kiệt cũng nhìn Thiên Long Quân huấn luyện, nói:

- Lần này ta đến chỉ là muốn xem sức chiến đấu, lực khống chế đối với trận pháp của Thiên Long Quân, đây là trận pháp mới ta căn cứ theo Thiên Long Quân, địa hình mạch khoáng linh ngọc Ngọc Tuyền Sơn nghiên cứu ra. Lần này nói trước với Chiến thúc, vây khốn 10 vạn đại quân, thẳng đến bên ta thắng lợi.

- Sao? Thấy Nhậm Kiệt đưa ngọc bài cho mình, Chiến Thiên Long cũng không lập tức nhận lấy, lo lắng nhìn Nhậm Kiệt nói: - Lục thúc có biết quyết định của ngươi không? Ngươi có biết nó còn khó hơn là tiêu diệt 10 vạn đại quân hay không? Hơn nữa làm như vậy rất dễ lâm vào bị động, nói lại bọn họ làm việc đại nghịch bất đạo, ngươi nên chấn nhiếp bọn họ. Nếu như bên ta có thể nhanh chóng tiêu diệt bọn họ, sẽ có thể chi viện bên ngươi. Nên biết tên Nhậm Hùng Đồ cũng làm rất nhiều chuẩn bị, mà nội bộ Nhậm gia bởi vì rút ra nhiều người, hôm nay không còn nhiều chiến lực.

- Nhậm Kiệt, có những lúc đàn ông làm đại sự thì phải quyết đoán, cần quyết thì phải dứt. Vừa nãy ngươi cũng nói, phải có dũng khí cắt bỏ khối u nhọt mới được. Nghe Nhậm Kiệt nói thế, Chiến Thiên Long sợ hắn mềm lòng, tạo thành sai lầm lớn. Chuyện đã tới mức này, người nào hơi nhân từ nương tay, có khả năng đến lúc đó sẽ là mình phải chết.

- Chiến thúc, ngài nhìn ta có giống hạng người nhân từ nương tay hay sao? Nhậm Kiệt mỉm cười nhìn Chiến Thiên Long, tùy tiện nói: - Nếu quả thật cần, dù khai chiến toàn diện thì đã sao, đối với kẻ địch, ta sẽ không nương tay. Chỉ là chuyện bây giờ không đơn giản như thế, làm Thiên Long Quân vừa mới thành hình, chưa đạt đến mục đích chân chính mà chúng ta yêu cầu, tiêu diệt 10 vạn người này sẽ tổn thất bao nhiêu sức chiến đấu? Nghêu cò tranh nhau ngư ông đắc lợi, ngư ông chính là chờ chuyện này, hoàng đế một mực không hành động, không phải hắn không thể làm, mà là chưa thấy đến lúc. Nếu lúc đó hắn đột nhiên phát động đại quân, trị tội các người đã tiêu diệt 10 vạn đại quân, các người làm sao đây?

- Cho nên, vấn đề hiện tại là không phải giết hay không, mà là phòng bị người khác, lực lượng khác nhúng tay. Lần này chúng ta chẳng những phải thắng, còn phải hoàn toàn nắm giữ cục diện. Ta không cần một cục diện đổ nát, ngài nghĩ ta có mềm lòng không. Nhậm Kiệt khẽ lắc đầu: - Sai, đây không phải mềm lòng, là tự tin, tự tin tuyệt đối. Ta tự tin mình có thể giải quyết xong chuyện trước khi 10 vạn đại quân đột phá trận pháp, ta tự tin sẽ không cho hoàng đế hay người khác nắm sơ hở. Mặc kệ là Lam Thiên, hay là hoàng đế, hoặc những thế lực khác, nếu quả thật thấy Nhậm gia đánh túi bụi, có lẽ đều sẽ hành động.

- Bọn họ vẫn luôn chờ cơ hội này, hôm nay bọn họ cho rằng mình thấy được cơ hội, nhưng ta sẽ làm bọn họ biết, bọn họ chỉ là nằm mơ. Hiện tại chưa đến tất yếu, không ai muốn làm kẻ đầu tiên trở mặt lao ra triển khai liều mạng toàn diện với Nhậm gia, cho nên bọn họ gửi hy vọng vào Nhậm gia tranh đấu nội bộ. Ngẫm lại, nếu như các người tiêu diệt 10 vạn đại quân, dù tổn thất không quá 1 vạn người, thậm chí ít hơn, nhưng sau đó sức chiến đấu giảm đi bao nhiêu, nếu lại thêm 30 vạn, 50 vạn đại quân thì sao?

- Ngược lại, nếu các người chỉ vây khốn 10 vạn đại quân, ai dám lộn xộn. Ai biết có chuyện gì, hơn nữa thật dồn cùng đường, Nhậm gia có thế nào cũng sẽ nhất trí đối ngoại, bọn họ lại không dám tạo quá nhiều áp lực. Sở dĩ Nhậm Kiệt cố ý đi Ngọc Tuyền Sơn một chuyến, chính là sợ Chiến Thiên Long không hiểu ý đồ của mình, chuyện này nhất định phải giải thích rõ, lỗ mãng làm bậy sẽ xảy ra chuyện lớn.

Có chút chuyện đơn giản, có thể trực tiếp ra quân lệnh, có một số chuyện lại cần người dẫn quân hiểu rõ ý đồ, khống chế cục diện. Dù sao đến lúc đó chuyện có biến hóa, phải tùy cơ ứng biến.

Nhậm Kiệt đã giải thích rõ ràng như vậy, Chiến Thiên Long cũng gật đầu, không nói gì khác nữa.

Nhậm Kiệt lại cùng Chiến Thiên Long nói chuyện Thiên Long Quân phát triển về sau, cùng một vài vấn đề gần đây, tốn nửa ngày giải quyết vấn đề trận pháp, Nhậm Kiệt mới trở về Trường Nhạc Đổ Trường. Nhậm Kiệt không lập tức về Nhậm gia, mấy ngày tiếp theo hắn một mực lẳng lặng chờ ở Trường Nhạc Đổ Trường, giống như hoàn toàn không biết chuyện mấy người Nhậm Hùng Đồ, không biết Nhậm Hùng Đồ khống chế mấy người Nhậm Quân Dương điên cuồng hoạt động. Ngay cả tin tức Nhậm Thiên Hoành, Nhậm Thiên Kỳ vào kinh truyền tới, hắn cũng không quá để ý.

Thoáng cái đã đến ngày Nhậm gia triệu tập đại hội trưởng lão toàn thể gia tộc, ngày hôm nay Nhậm gia vô cùng yên tĩnh, nhưng Vạn Thừa Điện bình thường chưa bao giờ dùng đến lại mở ra cấm chế. Vạn Thừa Điện là đại điện uy nghiêm nhất do tổ tiên Nhậm gia thành lập, chỉ có truyền thừa gia chủ hay xảy ra chuyện trọng đại mới mở ra. Vạn Thừa Điện, tỏ ý hy vọng hậu thế Nhậm gia có thể truyền thừa muôn đời, hương khói không dứt. Bên ngoài thoạt nhìn chỉ là một cái điện nhỏ ở vị trí rất cao, nhưng chỉ có chân chính vào Vạn Thừa Điện mới biết, nó to lớn rộng rãi cỡ nào.

Tuy rằng đây không phải một cái không gian độc lập, nhưng là không gian gấp khúc, dung hợp, bên ngoài nhìn không lớn, chân chính vào trong mới biết to lớn vô cùng. Rất nhiều trận pháp, là chỗ trung tâm chân chính của Nhậm gia, chỉ có Thái thượng trưởng lão Âm Dương Cảnh mới được tiến vào, hơn nữa còn có hạn chế nhất định, đồng thời không cách nào tiến vào chủ điện Vạn Thừa Điện.

- Vạn Thừa Điện mở, Nhậm gia đương đại gia chủ Nhậm Kiệt trẻ tuổi ngông cuồng, ngang tàng càn quấy, làm hỏng gia phong Nhậm gia, đã không xứng là đứng đầu một nhà. Các trưởng lão vì truyền thừa, tương lai của Nhậm gia, muốn chọn lại gia chủ. Nhậm gia hiện nhiệm gia chủ Nhậm Kiệt, trong ngày hôm nay không thể giải thích rõ ràng, được trưởng lão hội ủng hộ, sẽ không còn là chủ Nhậm gia. Vạn Thừa Điện mở ra, Nhậm Hùng Đồ chậm rãi bước trên Vạn Thừa Điện, nhìn người trưởng lão hội bên dưới, đồng thời ánh mắt quét những nhân vật Nhậm gia đủ cân lượng đang về, trực tiếp ném ra tin tức mà mọi người đã sớm ngờ tới, nhưng vẫn rất chấn động.

Vào lúc này, không có âm thanh nào, trong lòng mọi người nổi sóng, trưởng lão hội Nhậm gia muốn làm thật, Nhậm gia, thật sự phải trở trời.

Bình luận

Truyện đang đọc