TÀ THIẾU DƯỢC VƯƠNG

Nhậm Kiệt kéo mập mạp, nháy mắt đi xa mười mấy dặm, nhưng mà huynh đệ La Bá Thiên La Bá Địa vẫn cười đắc ý, trong thần thức vẫn tra xét được Nhậm Kiệt, hoàn toàn không sợ bọn họ sẽ trốn.

- Xem ra bọn chúng thật có thứ tốt, nghĩ rằng dựa vào tốc độ này là có thể trốn được. Đậu móa nó, lát nữa xem ta giết bọn chúng thế nào. La Bá Địa khoát tay, lang nha bổng to lớn đã dung nhập vào trong người.

Vù vù vù... Đồng thời, hai huynh đệ song song, tay phải La Bá Thiên đặt lên vai La Bá Địa, tay trái người kia cũng thế, hai chân khép lại, nháy mắt dung hợp lực lượng, lập tức như hai người một thể.

Hai chân của mỗi người như biến thành một chân, một cỗ lực lượng kỳ diệu vận chuyển.

Làm cho hai chân của bọn họ phối hợp phát huy ra lực lượng bộ pháp, nháy mắt không gian dao động, mười mấy dặm lướt qua chỉ trong khoảng khắc, mà bọn họ chỉ như cất bước, liền xuất hiện ở chỗ Nhậm Kiệt lúc nãy.

Lại liên thủ nhấc bước, Nhậm Kiệt đã ở ngay trước mắt.

- Đây là cái thứ quỷ gì, phiếu cơm lão đại, bọn họ đuổi theo rồi, còn dùng chiêu thức quỷ dị như thế... Thấy hai huynh đệ ác bá đuổi tới, mập mạp mừng rỡ đồng thời cũng rất bất ngờ ngạc nhiên.

Vốn đã đoán bọn họ sẽ đuổi theo, điều này sớm dự liệu, nhưng hoàn toàn không ngờ bọn họ dùng phương thức như thế này, quá nhanh.

- Dao động lực lượng không gian, hiệu quả như Tiểu Na Di phù, đây là... Nhậm Kiệt cũng thật bất ngờ, không ngờ hai huynh đệ ác bá này còn có thủ đoạn như thế, khó trách tung hoành một khu vực mà không ai làm gì được họ. Vốn Nhậm Kiệt còn cho là vì có chỗ dựa đằng sau, người khác kiêng kỵ không dám làm gì, bây giờ xem ra là bọn họ có bản lĩnh.

- Ha ha... Chạy đi, các ngươi chạy nữa đi, ta xem các ngươi chạy được tới đâu. Má nó dám la hét với huynh đệ ta. La Bá Địa nhìn thấy Nhậm Kiệt, đắc ý cười to.

La Bá Thiên cũng vậy, có điều ít lời hơn, ngược lại trong mắt càng thêm hung ác.

- Xem bọn chúng học cái gì. Đi. Nhậm Kiệt vừa động lực thần hồn, nói với mập mạp, nháy mắt thân thể lóe qua không trung. Tuy rằng còn không quỷ dị như Sát Thủ Vương, nhưng hiệu quả tương tự, tựa như nhảy vọt khoảng cách ngắn, tốc độ cao nhất dung hợp với cảm ngộ không gian, nháy mắt tăng tốc, đã xuất hiện cách xa mười mấy dặm.

Bụp! Vốn nhìn thấy Nhậm Kiệt, hai huynh đệ ác bá vốn cho là đã đuổi kịp, lại không ngờ nháy mắt tốc độ Nhậm Kiệt tăng lên mấy lần, hơn nữa nháy mắt nhảy vọt, hiệu quả tương tự như bọn họ thi triển Tiểu Na Di Bộ Pháp.

Nên biết, Tiểu Na Di Bộ Pháp là bọn họ lấy được trong di tích thượng cổ, huynh đệ bọn họ còn không lĩnh ngộ hoàn toàn, nhưng cũng làm bọn họ nghĩ ra phương thức cổ quái này. Tuy rằng không thể phát huy được Tiểu Na Di Bộ Pháp, chân chính tu luyện thành sẽ là một bước ngàn dặm, thậm chí hiệu quả như Linh phù dịch chuyển, nhưng cũng làm bọn họ bảo vệ được tính mạng trước Âm Dương Cảnh dương hồn đỉnh phong, thậm chí cấp bậc Vương giả đuổi giết.

Cộng thêm huynh đệ bọn họ am hiểu liên thủ, bình thường trực diện chống lại Âm Dương Cảnh dương hồn tầng sáu bảy cũng không thành vấn đề, cho nên dù huynh đệ bọn họ đều không đột phá Âm Dương Cảnh dương hồn tầng thứ sáu, nhưng hung danh to lớn, vượt qua cả Âm Dương Cảnh dương hồn đỉnh phong bình thường.

Từ sau khi tu luyện được Tiểu Na Di Bộ Pháp, rất ít khi gặp phải tình huống này.

- Thì ra đây mới là chỗ dựa của chúng, quả nhiên thần kỳ, càng như vậy càng không thể để chúng trốn thoát, giết chúng... Vừa thấy Nhậm Kiệt tăng tốc độ, hung quang trong mắt La Bá Thiên càng đậm hơn. Hai người này quá trẻ tuổi, đã lợi hại lớn lối, còn có chỗ dựa như vậy, khẳng định là không tầm thường.

Lời trước quá nửa đó là thật, lúc Nhậm Kiệt nói những lời đó, tuy rằng trong lòng La Bá Thiên cũng hoài nghi, nhưng dù cho không phải thật, dám khiêu khích huynh đệ mình, có một chút khả năng cũng sẽ không được bỏ qua.

Hiện tại nếu có thể là thật, càng thêm không thể bỏ qua bọn chúng, giết bọn chúng, nói không chừng sẽ lấy được nhiều thứ tốt.

Còn hai tên này có bối cảnh gì, huynh đệ bọn họ căn bản không quan tâm, cùng lắm thì chạy tới những chỗ khác ở Đông Hoang. Đông Hoang vô cùng rộng lớn, cực kỳ hỗn loạn, dù có tông môn thế lực đằng sau thì thế nào.

- Được rồi, bắt bọn chúng lại, giết chúng. La Bá Địa nói một tiếng, hai huynh đệ ác bá lại liên thủ thi triển Tiểu Na Di Bộ Pháp.

Mỗi người một chân, phương thức quỷ dị, nhưng tốc độ nhanh kinh người, nháy mắt tăng tốc đuổi theo.

Lực thần hồn của Nhậm Kiệt vẫn đang tra xét tình huống của hai huynh đệ này, cũng rất kỳ lạ với phương thức quỷ dị của bọn họ. Nhưng trừ phương thức quỷ dị mỗi người một chân ra, bộ pháp của bọn họ lại khá là thần diệu.

Có chỗ đặc thù, so sánh được với thân pháp của mập mạp, Tề Thiên. Có điều mập mạp cùng Tề Thiên đều có cực hạn, mập mạp chỉ học được một chút bề ngoài, Tề Thiên thì vì không đủ lực lượng, chưa thể khôi phục rất nhiều ký ức, khó mà phát huy ra. Mà huynh đệ ác bá này sử dụng lại càng thú vị hơn, làm Nhậm Kiệt lặng lẽ ấn chứng rất nhiều thân pháp, bộ pháp mà hắn cảm ngộ, dung hợp được trước đó.

Càng làm cho hắn dung hợp được pháp tắc không gian cảm ngộ trong Hải Thần Châu, cho nên Nhậm Kiệt bắt đầu không khống chế, không ngừng tăng tốc.

Kéo theo mập mạp không ngừng né tránh, cứ như thật muốn liều mạng chạy trốn, dốc hết thủ đoạn.

Bởi vì hắn muốn xem hai huynh đệ tiếp tục thi triển bộ pháp này, nhưng hắn lại nhanh chóng thất vọng, hai người này thi triển rõ ràng đã bị thay đổi rất nhiều.

- Chạy, ta xem ngươi chạy đi đâu, muốn chạy trốn được dưới tay huynh đệ chúng ta, nằm mơ.

- Đậu! Ta cho ngươi chạy, chờ ta bắt được ngươi.

- Giết ngươi, xé nát ngươi...

- Cho ngươi vĩnh viễn không siêu sinh...

Hai huynh đệ ác bá đuôi theo mặt sau ngày càng nổi giận, bởi vì cho đến giờ bọn họ còn chưa đụng phải người như thế, có thể chạy trốn dưới tay bọn họ được lâu như vậy. Hơn nữa còn xảo quyệt, thay đổi thất thường, mỗi khi cảm thấy bắt được, đối phương luôn có thể tùy ý biến hóa giãy khỏi nắm giữ, tiếp tục trốn.

Lão đại La Bá Thiên càng thở càng nặng, không ngừng tăng thêm lực lượng, còn lão nhị La Bá Địa thì tức giận mắng to.

Mập mạp lại yên lặng không nói, bởi vì nàng hiểu nhất định phiếu cơm lão đại có dụng ý riêng. Nhưng mà phiếu cơm lão đại nói muốn xử lý hai người này, nàng vẫn còn chút lo lắng. Dù sao hai người này quá hung hãn, vừa rồi thể hiện bộ pháp quỷ dị, dường như rất khó giết bọn họ,

Nhưng mà không sao, tốc độ của phiếu cơm lão đại cũng rất nhanh, dù không giết được cũng chọc bọn chúng tức chết, sau đó đi thì đi. Dù sao vừa nãy hai huynh đệ ác bá này bị dẫn đi, phiếu cơm lão đại đã lén để lại một phần tiền cho A Đặc Lỗ, lần này còn nhiều hơn, đồng thời nói cho hắn đây là phần được chia.

Mập mạp biết rõ ý của phiếu cơm lão đại, nhưng bây giờ cảm thấy, muốn giết hai tên này thì hình như rất khó...

- Cũng được rồi... Ngay khi mập mạp đang nghĩ, đột nhiên cảm thấy cảnh vật mơ hồ xung quanh chợt rõ ràng, đột ngột ngừng lại, làm nàng vẫn còn không thích ứng.

Vù! Gần như cùng lúc, hai huynh đệ ác bá hết tốc lực đuổi theo cũng ngừng lại, La Bá Thiên khoát tay trước, nháy mắt xung quanh bị những đạo trận pháp bao phủ. Đây là một tòa kiếm trận, trăm ngàn kiếm quang lóe lên xung quanh, mỗi một kiếm quang đều là cấp bậc Linh khí, mà thanh kiếm ở giữa còn là Linh khí tuyệt phẩm, hợp thành kiếm trận to lớn, ngăn cách bọn họ với bên ngoài, lúc này Nhậm Kiệt còn muốn tăng tốc chạy ra cũng khó mà làm được.

- Ha ha... Chạy hết nổi rồi phải không, xem ngươi chạy chỗ nào. Đậu móa nó! Xem Bá gia xé nát ngươi! La Bá Địa vừa thấy cuối cùng Nhậm Kiệt dừng lại, đại ca còn thi triển trận pháp thường giết người cướp bóc vây khốn đối phương, hắn lập tức vui vẻ, khoát tay đã nắm lấy lang nha bổng cực to.

- Đuổi theo đến đây đã không còn người thăm dò giám sát nữa... Nhậm Kiệt lẩm bẩm, sau đó quan sát kiếm trận xung quanh, nghĩ lại liền nói: - Nhưng vì an toàn, bố trí thêm một tầng cũng được.

Hả?

Hắn nói gì, là sao?

Nhậm Kiệt đột nhiên lẩm bẩm, làm cho La Bá Thiên mới bố trí xong kiếm trận, đang muốn nói chuyện, cùng La Bá Địa đắc ý nói rồi, đều sửng sốt. Tên này có ý gì, bị dọa điên rồi hả, hay là sợ đến choáng váng, đang nói gì đó?

Bố trí, hắn muốn bố trí cái gì, đại ca đã bố trí xong kiếm trận, hắn còn bố trí cái gì. Kiếm trận này là năm đó bọn họ tranh cướp được từ trên người một vị cấp bậc Vương giả đại môn phái bị thương.

Nên biết, muốn làm gì trong này, trừ khi phá trận trước. Hắn tối đa chỉ mới Âm Dương Cảnh âm hồn đỉnh phong, có chút thủ đoạn lực lượng đặc thù, còn dám la hét, đúng là...

Trong lúc bọn họ ngây người, đang cười thầm, Nhậm Kiệt khoát tay.

Bùm bùm... Bùm bùm... Oành...

Trong nháy mắt Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ lao ra khỏi kiếm trận, mỗi một cây cờ lập tức như cây kim xuyên qua kiếm trận đang vận chuyển. Nên biết, trận pháp đã vận hành, đột nhiên bị người ta phá hủy, đó là chuyện hết sức khó tin.

Nhưng hôm nay Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ của Nhưng Nhậm Kiệt đã là Lăng Thiên Bảo Khí trung phẩm, mà dựa vào hiểu biết trận pháp của Nhậm Kiệt, hai huynh đệ ác bá đi cướp bảo vật của người khác, miễn cưỡng vận chuyển được kiếm trận này, làm sao so sánh được.

Cho nên Nhậm Kiệt có thể nhìn thấu vấn đề, nháy mắt lợi dụng Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ phá hủy kiếm trận ban đầu, lợi dụng trấn áp kiếm trận, tước đoạt quyền khống chế. Cho nên lúc này dù có người tra xét bên ngoài, cũng chỉ thấy kiếm trận của huynh đệ kia khống chế vây khốn Nhậm Kiệt, nhưng không biết chỉ chớp mắt là Nhậm Kiệt đã khống chế tất cả.

- Cái gì... Đệch! Ca, xảy ra chuyện gì.... La Bá Địa thấy những cây cờ lớn nổ ầm ầm xen kẽ vào kiếm trận, nhìn bên trên cây cờ phát ra oai lực Bảo khí, lập tức tròn mắt.

- Lăng Thiên Bảo Khí! Ánh mắt La Bá Thiên lại sáng lên, đồng thời vận chuyển lực lượng, cẩn thận nhìn Nhậm Kiệt.

- Má nó nhìn cái gì, các ngươi đánh cướp người khác, chẳng lẽ không biết đây là gì. Mập mạp, nói cho chúng biết. Nhậm Kiệt nói, vỗ mập mạp bên cạnh.

Tuy rằng hai huynh đệ La Bá Thiên La Bá Địa hung hãn, nhưng kiến thức bảo vật thì bình thường, dù cho La Bá Thiên cũng chỉ phát hiện Nhậm Kiệt sử dụng là Lăng Thiên Bảo Khí. Nhưng Nhậm Kiệt vừa thi triển ra Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, ánh mắt mập mạp liền thẳng.

Trời ạ! Lăng Thiên Bảo Khí trung phẩm, hơn nữa còn là bảo bối tạo thành trận pháp. Cái thứ này không kém gì Lăng Thiên Bảo Khí thượng phẩm, nhất là nằm trong tay phiếu cơm lão đại khống chế.

Khó trách phiếu cơm lão đại tự tin như vậy, thì ra có thứ này. Đây là thứ gì, lá cờ này hình như rất quen, nhưng mà nhất thời không nhớ ra....

- Hắc hắc... Mập mạp bị Nhậm Kiệt vỗ một cái, tỉnh táo lại từ trong chấn động kinh hãi, cười nhìn hai huynh đệ kia: - Nghe cho kỹ, bây giờ đánh cướp, cướp tiền còn đòi mạng.

Bình luận

Truyện đang đọc