TẠI HẠ KHÔNG PHẢI LÀ NỮ

Chuyển ngữ: hongtuananh

Edit: Bồng Bồng

Ngẫm lại xem, nữ tử để ý nhất chính là cái gì?

Dung mạo a! Trong đó một điểm mấu chốt nhất tựa là da dẻ.

Nếu như một cô gái da thịt sáng trơn, mới có thể xưng tụng thanh xuân. Nếu là khô cạn khô khan, như vậy có thể nói thanh xuân già đi.

Trong hoàng cung một đám nữ tử quan tâm nhất loại chuyện này, còn có tất cả thiếp thất gia quyến bên trong nhà đại quan, hoàn toàn là đối với chuyện này đặc biệt chú ý, Ngô Minh lập tức phát hiện cơ hội làm giàu.

Kiếm tiền, tuyệt đối phải kiếm tiền a! Ngô Minh quả thực muốn mắt mạo ánh sáng xanh lục.

“Chỉ Nhược, nguyên khí tái chịu đựng một hồi, làm hết sức.” Cầm điện chủ phát hiện nguyên khí Ngô Minh đuổi tới hơi có chầm chậm, không biết nàng là bởi vì quá mức hưng phấn dẫn đến phân tâm nhị dụng khiến hiệu lực giảm xuống, còn tưởng rằng là kết quả công lực nguyên khí không dồi dào.

“Vâng.” Ngô Minh mau mau đáp một tiếng.

Bên cạnh một vị trưởng lão, rón rén giúp Cầm điện chủ lau chùi mồ hôi.

Hương khăn nhiễm mồ hôi, xác thực là phi thường khổ cực.

Nhưng là khi trưởng lão cầm một cái khăn tay khác muốn vì Ngô Minh lau mồ hôi thời gian, lại phát hiện nàng căn bản không có vết mồ hôi.

Cô nương này thể chất thật tốt. Trong lòng trưởng lão không khỏi than thở. Không trách Cầm điện chủ một chút do dự cũng không có liền chọn trúng nàng làm tọa điện đại sư tỷ, đây là bản lĩnh ngày sau cùng tư cách bẩm sinh đều có a, thực sự là tiện sát người khác.

Ngô Minh nhưng lại chẳng khác gì bị nhắc nhở bản thân không đủ diễn sâu, lập tức âm thầm thôi thúc khung máy móc phóng thích một ít mồ hôi.

Cái phiên trị liệu này từ buổi trưa mãi cho đến giờ lên đèn, mới coi như tuyên cáo kết thúc.

Cầm điện chủ đã mệt mỏi, mồ hôi ướt đẫm vạt áo, mảnh thở từng trận.

Ngô Minh nhưng cũng còn tốt, vốn là đối với lực thôi thúc nguyên khí của nàng tới nói là căn bản không tính khổ cực nhỏ không ra mồ hôi, nhưng vì diễn đến giống một chút, ép buộc thân thể cũng ra một tầng mồ hôi dính nhớt.

Ta là tiểu ong mật cần cù, dù cho trang cũng phải trang giống một điểm. Ngô Minh trong lòng tự mình nói khoác.

Cầm điện chủ là thật sự rất mệt, nàng đều kinh ngạc ở mình có thể tiếp tục kiên trì.

Hơi hơi về nghĩ một hồi, Cầm điện chủ phát hiện nguyên lai mình là vì đệ tử làm cái phần hỗ trợ kia mới có thể kiên trì được.

Ở trong quá trình đem tâm mạch lão phụ nhân hoạt hóa một chút giống như mở rộng biên giới đất đai vậy, đảm nhiệm phá hoại lại vừa có tính chất tái tạo Cầm điện chủ là chủ lực.

Ngô Minh ở bên trong việc trị liệu tuy rằng không tính là đánh tương du*, nhưng cũng là tương đối dùng chút sức loại kia. Hơn nữa nàng khống chế lực cực cường, đem nguyên khí khống chế hợp lý ở bên trong phạm trù nhất định. Hầu như không có lãng phí, càng là phát ra rất ít. (*tương tự như chỉ đứng nhìn; người qua đường; cỡi ngựa xem hoa… ý chỉ không liên quan tới sự kiện đang diễn ra)

Cầm điện chủ nhưng là tâm lực hao tổn rất lớn, gọi người mang tới nệm ghế, hợp lại đầu gối ngồi xếp bằng ngồi xuống.

Nàng còn muốn phi thường tỉ mỉ nhắc nhở Ngô Minh: “Chỉ Nhược, ngươi cũng tĩnh tu một phen. Loại trạng thái này tốn lực rất lớn, như có thể bắt được loại cảm giác lóe lên một cái rồi biến mất kia, có thể cảnh giới lại có năng lực tăng lên.”

“Xin nghe sư mệnh.” Ngô Minh lập tức cũng ở trên một khối đệm ngồi khoanh chân.

Chu vi trưởng lão thấy. Trong lòng không khỏi kinh ngạc, có trưởng lão nói nhỏ: “Nha đầu này đi lên lộ đến yêu kiều thướt tha, ngồi xuống cũng là tĩnh như bồ đề tát đóa, ngược lại cũng coi như thân thể thật là cực thông linh khí.”

Bồ đề tát đóa tựa là ý tứ Bồ Tát. Ngô Minh vận dụng hết nguyên khí sau khi ngồi xuống tạo ra tư thế ngồi, có một loại cảm giác phảng phất như nữ Bồ Tát được cung phụng bên trong miếu thờ.

Bởi vì cả người nàng tỏa ra một loại khí tức ngưng tụ sức sống, khiến người ta nhìn đến thân thiết rồi lại nổi lòng tôn kính.

“Thiên tư trác tuyệt. Thành tựu không thể đo đếm.” Có trưởng lão nói tiếp.

Tất cả mọi người đều là gật đầu.

Tiếng nói còn chưa rơi xuống đất, Ngô Minh liền xảy ra chuyện.

Không phải xấu, là tốt đẹp.

Cái này ngồi không được, Ngô Minh đột nhiên cảm thấy quả tim thình thịch một cái.

Không thể áp chế, năng lượng tích lũy theo bản thân đối với lý giải nguyên khí chưởng khống tiến một bước, lại đột nhiên tăng lên.

Cầm điện chủ ở bên trong lúc trị liệu, hướng bốn phía tiết ra đại lượng nguyên khí. Đây giống như là là một cái lò lửa đang ở luyện thép. Nhưng không khí chung quanh cũng sẽ gặp đun nóng.

Người khác tuy rằng vẻn vẹn có thể cảm thấy trong không gian nguyên khí dồi dào, nhưng Ngô Minh nhưng là cảm giác phảng phất đặt mình trong một chỗ ấm lô tràn ngập ánh mặt trời.

Thân thể Ngô Minh vốn là phi thường dễ hấp thu năng lượng, bắt đầu ở nàng ngồi xếp bằng sau điên cuồng hấp thu tàn dư nguyên khí chu vi.

Cầm điện chủ chính đang ngưng thần tĩnh khí, tạm thời không có phát hiện.

Các trưởng lão khác không phải là ngồi không, lập tức có người kinh ngạc thấp giọng kinh hô lên: “Chu cô nương lại có thể trực tiếp hấp thu nguyên khí Cầm điện chủ tán rơi ra?”

“Đừng ở chỗ này quấy rối các nàng, chúng ta đi ra ngoài.” Có trưởng lão nhẹ nhàng lôi kéo nàng một cái.

Mấy vị trưởng lão lui ra. Phụ nhân cũng bị mang ra ngoài giao cho nữ đệ tử chăm sóc.

Thời điểm mấu chốt nhất của buổi trị liệu đã hoàn tất, còn lại chỉ là giai đoạn ngưng thần tĩnh khí, không cần ở xung quanh hộ pháp.

Có điện chủ Nguyên Liệu điện ở bên cạnh càng là an toàn. Nếu có sát khí đặc hữu hoặc gió thổi cỏ lay. Tự nhiên sẽ bị cao thủ huyền nguyệt giai như nàng phát hiện.

Các vị trưởng lão ở ngoài điện thấp giọng nghị luận.

“Thể chất Chu Chỉ Nhược thật hảo kỳ quái, ta vẫn là lần thứ nhất nhìn thấy có thể hấp thu nguyên khí phiêu tán đây.”

“Là thể chất quá mức thích hợp tu luyện nguyên khí, dẫn đến không cần ở từ nơi sâu xa hoá sinh nguyên khí, mà là có thể giống như người tu luyện huyền khí vậy trực tiếp tu khí chứ?”

“Đúng đúng, đây giống như là đạo lý nguyệt giai thánh giả có thể thu nạp nguyệt quang chứ? Bọn họ có thể dùng ánh trăng đến tăng cường tu vi huyền khí. Chúng ta tu luyện nguyên khí là đến từ sức mạnh của tự nhiên, như vậy nguyên khí phiêu tán của người khác nàng tự nhiên cũng có thể thu nạp đến trong thân thể mình.”

“Cái kia nếu là trực tiếp thu nạp nguyên khí người khác thì làm sao bây giờ?”

“Ha ha, đừng đùa giỡn. Vậy thì thành yêu quái rồi. Hơn nữa loại lý niệm này cùng tôn chỉ tu vi sức sống nguyên khí phản lại, chỉ sợ coi như là nhất thời thực hiện được, cuối cùng cũng phải tẩu hỏa nhập ma bước tới bị tiêu diệt.”

“Ừm ừm, có đạo lý.”

“Ai nha. Ta vừa nghĩ tới Chu Chỉ Nhược có thể có thiên phú như thế, cả người thì có điểm kích động đến run rẩy đây.”

“Nguyên Liệu điện chúng ta trước nay chưa từng được hưng thịnh, hiện tại rốt cuộc đợi được đến một vị tính cách thân thiện, thiên phú kinh người, tài trí hơn người, số phận kinh nhân làm người kế nghiệp, có thể nói cuối cùng cũng coi như là xoay chuyển tình thế, vận may phủ lên đầu.”

“Ta hảo chờ mong Nguyên Liệu điện lại sinh ra một vị nguyệt giai thánh giả chưa ngoài hai mươi tuổi.”

“Đúng nha đúng nha, Chu cô nương mới mười sáu tuổi. Dựa theo thiên phú của nàng, không vượt quá hai mươi tuổi tất nhiên có thể thăng cấp nguyệt giai.”

Mấy vị trưởng lão đều là nguyên liệu sư kỳ cựu, tự nhiên biết đạo lý trong đó. Không lo lắng Chu Chỉ Nhược sẽ đi vào tà đạo, các nàng liền bắt đầu mặc sức tưởng tượng nghĩ tới tương lai Nguyên Liệu điện ở dưới hào quang của Cầm điện chủ cùng Chu Chỉ Nhược thầy trò hai người hiệp lực sẽ huy hoàng cỡ nào.

“Hả?”

Chính đang nói, các vị trưởng lão đột nhiên phát hiện bên trong trị liệu điện có khí tức phun trào.

“Thật cường liệt nguyên khí gợn sóng!”

“Thật giống như không phải của Cầm điện chủ.”

“So với chúng ta chỉ cường chứ không kém a!”

“Chu Chỉ Nhược ở nỗ lực kéo lên nguyệt giai?”

Mấy vị trưởng lão kinh hãi, cũng không dám đẩy cửa mà vào, chỉ có thể chen thành một đoàn hé mở khe cửa vọng đi vào.

Bên trong điện, Ngô Minh hai mắt nhắm nghiền, lông mi hẹp dài khẽ run, thân thể hiện ra một loại trạng thái rất kỳ lạ.

Cả người nàng đang trên ghế nệm hơi nổi lên, nửa phiêu phù trên không trung. Trên tay phải nhấc, làm hất lên tạo hình ôm ấp thiên nhật, tay trái dưới phủ, làm động tác bao bọc dạ nguyệt. Hai tay cùng nhau hợp thành một cái hình tròn gần như hoàn mỹ.

Thiên đạo tuần hoàn thức! Mấy vị trưởng lão kinh hãi. (chưa xong còn tiếp…)

Bình luận

Truyện đang đọc