THIÊN TỐNG

Bạch Liên nói:

" Đại nhân từng nói, nhưng phàm là trùng hợp quá nhiều việc, tất nhiên có việc dị thường. Triển đại nhân giả thiết này cơ hội thành lập quá thấp."

Lưu Huệ Lan ở một bên nói:

" Ta mặc dù không hiểu, nhưng cũng biết nàng nếu như là gian tế, khả năng lớn nhất cũng không cần gấp gáp như vậy. Cho dù lo lắng nàng đến ám sát. Nhưng một nữ tử yếu ớt ám sát thì cần phải có hung khí, nếu nàng không có hung khí, không phải là chuyện gì cũng không có thể làm được sao?"

" Có đạo lý."

Mấy người gật đầu.

Lưu Huệ Lan nói:

" Ngày mai ta dẫn nàng đi dạo phố, các ngươi phái người điều tra chỗ ở."

" Còn nữa."

Triển Minh bổ sung:

" Vì ngăn ngừa nàng mang theo trên người, ngày mai phải tìm một căn tiệm diễn màn kịch cướp của. Cho nên ngươi soát người."

" Cứ định như vậy!"

Lưu Huệ Lan do dự nói:

" Lỡ như là thật, các người cũng đừng làm khó nàng quá. Dù nói thế nào cha nàng và cha ta cũng có giao tình."

" Đương nhiên!"

Ngày hôm sau, Lưu Huệ Lan sắp xếp mọi chuyện hẹn Lương Hồng Ngọc đi dạo thành mới, Lương Hồng Ngọc nghe thế có chút kinh ngạc, nhắc tới thành mới cũng là có vài phần náo nhiệt, nhưng Âu Dương không có ở đây, Lưu Huệ Lan lượng công việc gia tăng thêm rất nhiều, đừng nói là thành mới, cho dù là thị trấn Lưu Huệ Lan cũng ít đi dạo. Có điều nếu Lưu Huệ Lan phái người nói, Lương Hồng Ngọc cũng không cự tuyệt, dù sao cũng không có việc gì, bèn thay đổi y phục đi tìm Lưu Huệ Lan.

Mặc dù là khu công nghiệp, nhưng bởi vì sạch sẽ chỉnh tề, lại có đường xả thải đặc biệt, mặt đất lót đá xanh, đường phố rộng rãi, nha dịch tuần tra trên ngựa, còn có dải xanh hoá, hoàn cảnh so với huyện cũ còn tốt hơn rất nhiều. Không chỉ có các loại cảnh tượng, khách điếm, hiệu ăn, cửa hàng trang sức, tiệm may mặc cũng có.

Lưu Huệ Lan vốn là ở tòa soạn báo bên thị trấn cũ làm việc, thấy Lương Hồng Ngọc tới rồi, cũng đặt công việc sang bên, thân mật kéo tay nói một vài câu than nhẹ, rồi sau đó cùng nhau lên phố.

Lương Hồng Ngọc vừa ra thành, lập tức có người giám thị. Triển Minh dẫn theo vài tên nha dịch đến phòng của Lương Hồng Ngọc điều tra. Còn chưa bắt đầu, một nha dịch chạy vào nói:

" Hai vị đại nhân, thợ rèn nhà họ Vương từ dưới quê trở về, nói trước khi đi có người nhờ hắn chế tạo một cây nỏ tay và một mũi nỏ tiễn. Có điều hắn nói ngày đó là canh ba, người tới đầu đội nón tre cùng áo tơi, không thấy rõ ràng tướng mạo, có điều có thể xác định là nữ, ngoại trừ bản vẽ còn có công văn quan ấn của quan phủ, nói cũng không nói hơn mấy câu, thợ rèn Vương gia là người sớm nhất giúp chúng ta làm nỏ, bên trong vừa vặn có hàng hiện có, lại bởi vì ngày hôm sau phải đi sớm, để lại công văn, đem nỏ cùng mũi tên đưa cho người ta."

Triển Minh đưa tay:

" Công văn."

" Bên này!"

Nha dịch lôi ra một tờ giấy.

" Ấn chữ là thật, nội dung rất đơn giản, một cây nỏ một mũi tên. Từng nét từng đường đều là dùng thước chặn vẽ ra. Quan ân đại nhân cũng đặt ở trong phòng."

Âu Bình đứng bên nói:

" Lương Hồng Ngọc lúc mới tới đã hai lần đi vào trong phòng của thiếu gia bị ta phát hiện ngăn lại, ta thấy chính phần mười chính là nàng rồi."

Triển Minh nói:

"Soát!"

"Dạ!"

Mười mấy người cùng nhau động thủ, nhưng kết quả khiến mọi người thất vọng, ngay cả hốc gián cũng không hề bỏ sót, nhưng không có mảy may nhìn thấy cái bóng của nỏ tay. Triển Minh lại dẫn người kiểm tra hồ nước Lương Hồng Ngọc thường xuyên lui tới, phái người xuống nước tìm kiếm, nhưng vẫn không có thu hoạch được gì. Lúc này Lương Hồng Ngọc đột nhiên từ cửa sau trở về, thấy mọi người cũng không kinh ngạc, mà lại mỉm cười nói:

" Tỷ phu, rơi vật gì xuống hồ nước à, huy động lực lượng bày trận tìm kiếm lớn như vậy?"

"Chút vật nhỏ."

Triển Minh chuyển chủ đề hỏi:

" Lương cô nương bao lâu lên kinh?"

" Ngày mai, cũng phải xem lễ vật đại nhân chuẩn bị xong chưa?"

" Một quả đào mừng thọ mà thôi, cũng sớm đã lấy được rồi."

Lương Hồng Ngọc gật đầu:

" Ta đây không quấy rầy mọi người nữa."

Lương Hồng Ngọc vừa biến mất, nha dịch phụ trách theo dõi nàng một đầu mồ hôi xuất hiện:

" Đại nhân, mất dấu rồi."

" Làm sao để mất?"

" Nàng đột nhiên nói với ta, Huệ Lan tỉ bị ngất xỉu, bảo ta mau đi xem thử. Ta đến cửa hiệu trang sức xem xét, Huệ Lan tỉ không sao, quay đầu nhìn lại, đã không thấy nàng đâu cả!"

" ... "

Triển Minh gật đầu nói:

" Có thể nhìn ra theo dõi, có thể dùng mấy câu cắt đuôi Huệ Lan và theo dõi, tức là nàng ý thức được gặp nguy hiểm, chỉ sợ là nhìn thấu bố trí trong tiệm rồi. Người có đầu óc như vậy, một là đã được huấn luyện kỹ lượng, hai là người giang hồ, ba có thể là võ tướng."

" Võ tướng?"

" Đúng! Hơn nữa còn là từng đánh giặc."

Âu Bình đứng bên cười nói:

" Triển đại nhân nói đùa rồi, Đại Tống nhiều năm như vậy không hề chiến tranh, cho dù có cũng là dụng binh với Tây Hạ, quy mô nhỏ không nói, hơn nữa nha đầu kia phỏng chừng còn chưa sinh ra..."

" Không, ngoại trừ dụng binh bên ngoài, lúc thái thượng hoàng tại vị, hoa thạch cương Lưu Độc, dân loạn nổi lên bốn phía, cơ hồ là hàng năm đều có địa phương diệt trừ phản loạn."

Triển Minh nói:

" Lập tức báo cho Lý Dật Phong, tra binh bộ, tra mấy năm nay tướng lãnh khả năng bị vu hãm, hỏi tội, còn có tình huống con gái của bọn họ. Mặt khác lại tra năm đó là ai dâng tấu buộc tội bọn họ."

"Dạ!"

" Bạch Liên, ngươi mang hai gã nha dịch coi chừng Lương Hồng Ngọc, cùng nàng lên kinh, một khi có tin tức, có thể tự động xử trí."

"Dạ!"

Triển Minh thở dài:

"Chỉ nghĩ điều tra quan văn, lại không nghĩ đến điều tra võ tướng."

Trong lòng hắn thầm than, còn bốn ngày thì đến ngày sinh của Thái Kinh. Phỏng chừng Âu Dương ngày mai sẽ phải đi Đông Kinh. Bên này khoái mã đến Đông Kinh, Lý Dật Phong còn phải tìm quan hệ len lén điều tra hoặc là tìm cớ thu thập thông tin, thời gian vô cùng khẩn trương. Có điều Đông Kinh có Âu Dương trấn thủ, Triển Minh vẫn yên tâm vài phần.

Âu Dương cũng không biết những sự tình này, đến Đông Kinh, tòa soạn báo an bài chỗ ở, đang sung sướng ngâm mình trong tắm nước nóng, Nói thật hắn thích tắm vòi sen. Nhưng ngoại trừ ở nhà của mình, những nơi khác cũng không tiện lắm. Trong nhà, có phòng tắm riêng biệt, đặt thùng tắm giữa phòng, nước nóng nấu xong đổ vào bên trong, nối ống trúc, phía dưới có vòi phun bằng sắt. Duy nhất đáng tiếc chính là không thể không khống chế được nước ấm, còn có đặc biệt vào mùa đông trước đó tắm nước nóng, sau đó lại tắm nước lạnh. Cho nên càng về sau, cũng chỉ có sử dụng vào mùa hè.

Bình luận

Truyện đang đọc