TÌNH YÊU CỦA ANH TÔI KHÔNG DÁM NHẬN

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Thân phận hacker của Kiều Phương Hạ rất đặc biệt, không thể dễ dàng để lộ được, cô có thân phận cổ đông phía sau tập đoàn Thiên Hoàng, ngoại trừ Đường Minh Kỷ và ba anh ta ra, thì không có người thứ ba biết được.

Lệ Đình Tuấn không khỏi cười nhạo, hơi quay đầu, nhìn về phía Kiều Phương Hạ: “Sao tôi lại nghe nói, cô Kiều sẽ sớm đính hôn với con trai lớn nhà họ Tiêu nhỉ?”
“Tránh hiềm nghỉ cũng không biết sao?”
Hai câu nói này, đau hơn cả tát vào mặt.

Kiều Phương Hạ đứng nguyên tại chỗ, im lặng một lúc, sau đó, quay đầu đối mắt với Lệ Đình Tuấn, lạnh nhạt nói: “Cảm ơn anh Lệ đã nhắc nhị “Nhưng tôi tin đây đều là người thân cận của Đường Minh Kỷ, tất nhiên sẽ không nói nhiều rồi”
Nói xong, lại nói với Đường Minh Kỷ: “Không cần tiên nữa, tôi tự mình đi xuống”
Đường Minh Kỷ không nói nhiều, ánh mắt nhìn theo Kiều Phương Hạ vào trong thang máy, khi thu lại ánh mắt, đúng lúc đối mắt với Lệ Đình Tuấn.

Ánh mắt Lệ Đình Tuấn lạnh đến đáng sợ, xung quanh đều im lặng, Đường Minh Kỷ bị anh nhìn đến tê dại cả da đầu.



“Hơn nữa hôm nay anh Lệ cũng đã đích thân đến đây, nhất định là vì bộ phim của em mà đến.

Chị không thể không nói, em có một cái tật xấu rất lớn, sao em lại không tự nhận mình ưu tú thế nào chứ?”
“Tất nhiên Đình Tuấn đến đây vì tôi rồi” Kiều Diệp Ngọc nhàn nhạt trả lời, trong giọng nói mang theo sự kiêu ngạo.

Một lúc sau, lại kiêu ngạo nói: “Người đó… bỏ đi, đến cả rửa chân cũng không xứng, là thứ hạ tiện bị người ta quét ra khỏi nhà, tôi tính toán gì với cô ta chứ.

Tôi chỉ cảm thấy cô ta đáng thương mà thôi.”
“Nếu không, em chọn một vai diễn mà em ghét, khi đóng phim có thể tát cô ta, nếu như em đã hào phòng không tính toán, lại có thể đánh cô ta để trút giận, em thấy thế nào?”

Người đại diện đưa ra cách cho Kiều Diệp Ngọc.

Kiều Diệp Ngọc không nhịn được cười ra tiến: chủ ý hay”
“Có điều tôi cảm thấy, quét dọn nhà vệ sinh càng hợp với cô ta hơn.”
Kiều Phương Hạ từ từ dừng lại ở hành lang, nghe thấy bọn họ nói đến đây, không nhịn được bật cười.

Đây là Ánh mắt của Lệ Đình Tuấn, chẳng qua cũng chỉ như vậy.

Lúc này, một nhân viên công tác vội vàng đi qua, trong tay cầm một tài liệu tiến vào, đẩy cửa nói: “Cô Kiều, xin lỗi, tạm thời chúng tôi không thể ký hợp đồng đóng vai chính này với cô được.”
“Đùa cái gì vậy chứ?” Kiều Diệp Ngọc cho rằng đối phương đang đùa, không quan tâm nói.

“Là thật, phía trên nói, muốn chấm dứt tất cả hợp đồng với cô.”
“Cô nói cái gì?” Kiều Diệp Ngọc đột nhiên bật dậy từ sô pha “Sao có thế? Đã nói lý do chưa? Đình Tuấn biết chuyện này chưa?”
Truyen.one chúc cả nhà buổi tối vui vẻ! Mong cả nhà luôn đọc tại truyen.one nơi có nhiều truyện hot nhất, tạo động lực khích lệ nhóm lên nhiều truyện hay nhé!.


Bình luận

Truyện đang đọc