TÌNH YÊU CỦA ANH TÔI KHÔNG DÁM NHẬN



Anh ta không dám lên tiếng nữa, nhìn Lê Đình Tuấn vài lần, trầm mặt quay người lại không muốn rời đi.

Tưởng Dương nghĩ rằng Lê Đình Tuấn đang chống lưng cho Hứa Phi Phàm, trong lòng không khỏi thở ra một hơi.

Lệ Đình Tuấn và Hứa Phi Phàm bình thường cũng không có qua lại, chẳng qua là bởi vì nhà họ Phó và nhà họ Hứa đều có địa vị cao?
Nghe nói, Phó Thành Đô là sẽ phối hợp trở về nước trong khoảng thời gian này, nhà họ Tưởng phụ trách chuyện này, vì Lê Đình Tuấn muốn đứng về phía Hứa Phi Phàm, vậy sẽ thị uy cho Phó Thành Đô! Khiển nhà họ Phó không vui!
Lệ Đình Tuấn liếc mắt nhìn bóng lưng Tưởng Dương, trầm giọng nói: “Mấy ngày nay cho người giám sát nhà họ Tưởng”
“Họ dám giở thủ đoạn với Phó Thành Đô, lập giải quyết sạch sẽ.”
Mấy lần Hứa Phi Phàm đánh Tương Dương, sợ là không khiến cho anh ta nhớ lâu được.

Đã như vậy, anh sẽ để cho Tưởng Dương hiểu thế nào là không tự lượng sức.

“Vâng” Vô Nhật Huy thì thầm đáp lại.


Vô Nhật Huy có thể thấy rằng mặc dù Kiều Phương Hạ làm Lệ Đình Tuấn thất vọng, Lệ Đình Tuấn vẫn đứng về phía cô.

Bề ngoài, lời nói này là vì lợi ích của Phó Thành Đô, nhưng trên thực tế, vẫn là vì Kiều Phương На.

Sau khi Tưởng Dương và những người khác rời đi, ban tổ chức tiếp tục đi sau Lệ Đình Tuấn giới thiệu: “Cậu xem tác phẩm vườn hoa trên không này là tác phẩm kinh điển của nhà thiết kế Pinocchio hai năm trước.

Người này rất bí ẩn, bình thường rất khó liên hệ với anh ta.”
Lệ Đình Tuấn liếc nhìn những tòa nhà thu nhỏ trong triển lãm, anh có thể nhận thấy rằng Pinocchio là một nhà thiết kế rất có tư tưởng.

So với tác phẩm làm bằng máy mà các nhà thiết kế khác đã giao cho anh trước đây, thiết kế khu vườn trên không trước mặt anh quả thật khiến anh rất kinh ngạc.

Anh chăm chú nhìn vào thiết kế của khu vườn trên không này, nhưng bất giác lại nhớ ra bức
tranh mà Kiều Phương Hạ đã vẽ trong lớp nghệ thuật cách đây rất lâu.


Mặc dù kỹ năng vẽ tranh của Kiều Phương Hạ vào thời điểm đó khá non nớt, nhưng nó thực sự khá giống với tòa kiến trúc trước mặt anh.

Đôi mắt anh hơi lóe sáng
Bên cạnh đó, người tổ chức thấy Lê Đình Tuấn chỉ dừng lại trước tác phẩm này, liền giới thiệu chi tiết hơn về ý nghĩa đằng sau tác phẩm này cho Lê Đình Tuấn.

“Khi chính Pinocchio giành được giải thưởng cho tác phẩm này, anh ấy đã nói đôi lời về ý định ban đầu khi thiết kế ra nó.

Anh ấy nói rằng cảnh vật trên trời chỉ có thể xuất hiện trong các tác phẩm anime, nhưng nếu một ngày nào đó thứ này có thể thực sự trình làng ra khắp thế giới, đó sẽ là điều lãng mạn và đẹp đẽ nhất.


“Anh, anh có nghĩ sẽ thực sự có một nơi giống như thế này trên thế giới này không? Nếu không nhìn thấy tận mắt, họa sĩ vẽ truyện tranh sao có thể vẽ ra nó chứ?” Bên tại Lê Đình Tuấn đột nhiên văng vẳng câu nói khi xưa của Kiều Phương Hạ.

.

Ngôn Tình Sắc
Anh im lặng hồi lâu, đột nhiên nhẹ giọng nói với người tổ chức bên cạnh: “Tôi hơi mệt, nghĩ ngơi một lát đã”
“Được cậu Lệ”
Lệ Đình Tuấn quay người bước nhanh về phía thang máy..


Bình luận

Truyện đang đọc