Kiều Phương Hạ không giải thích được rõ ràng, chỉ biết vươn tay đẩy anh: “Mau đi đi! Bọn họ vào bây giờ!”
Vừa dứt lời thì có tiếng gõ cửa: “Kiều Phương Hạ…”
Tống Thịnh đứng ở phía trước, nhìn qua khung cửa sổ, lẩm bẩm nói: “Chắc là cô ấy ở trong phòng này, Đường Nguyên Khiết Đan chắc chẩn không thể nhầm được”
“Tống Thịnh bây giờ đã dửng dưng, về bộ phim này dù sao cũng không thể hoàn thành việc quay phim đúng hạn, diễn viên chính đều là người của công ty, Kiều Phương Hạ cũng không quan tâm sẽ phải hoãn bao lâu, dù gì thì anh ta cũng không quan tâm nữa.
Đây có thể coi là một cơ hội có ngày nghỉ hiếm hoi của những diễn viên này.
Lục Nhất Minh đứng ở phía sau, nghe Tống Thịnh lấm bẩm về Đường Nguyên Khiết Đan, thì thào nói: “Buổi sáng cô ấy mới đến đây, nên tôi không thể nhầm được”
“Ừm…” Tống Thịnh đáp.
Nói xong, anh ta trừng mắt nhìn lại Lục Nhất Minh: “Làm sao anh biết cô ấy ở đây vào buổi sáng?”
Anh ta có cảm giác lạ, những lời này của Lục Nhất Minh có ý muốn bao che cho cô ấy.
Dù sao khi nghe xong anh ta cũng cảm thấy không bình thường.
Lục Nhất Minh dừng lại, sắc mặt không thay đổi, thản nhiên trả lời: “Không phải chính lúc trên đường đi đến đây anh đã nói xeml”
“Đúng vậy, xem ra trí nhớ của cậu rất tốt!”
Tống Thịnh bừng tỉnh hiểu ra.
Chỉ là gần đây anh ta nhìn thấy Lục Nhất Minh và Đường Nguyên Khiết Đan có chút không đúng lắm, đó là lí do mà anh ta trở nên đa nghỉ như vậy.
Vào đêm Kiều Phương Hạ biến mất, Tống Thịnh biết chuyện, Lục Nhất Minh ở lại cùng Đường Nguyên Khiết Đan để tìm Kiều Phương Hạ.
Nhiệt tình như vậy, không giống như phong cách thường ngày của Lục Nhất Minh.
Sau đó, khi Kiều Phương Hạ nắm viện, Đường Nguyên Khiết Đan đã giúp cô đóng gói một số quần áo và đồ dùng hàng ngày, cũng là do Lục Nhất Minh giúp đỡ gửi tới, tuy rằng đoàn phim không bận nhưng Tống Thịnh gần kết hai chuyện này lại xem ra thế nào cũng có sự mờ ám.
Hơn nữa, Lục Nhất Minh và Kiều Phương Hạ từng là bạn học cũ.
Kiều Phương Hạ đã vài năm qua đều coi Lục Nhất Minh và Tống Thịnh là tiần bối ở công ty.
Vì vậy, việc Đường Nguyên Khiết Đan và Lục Nhất Minh biết nhau hay có sự hiểu nhau sâu sắc hơn cũng là điều hợp lý.
Trước sự chứng kiến của người khác, anh sẽ không vạch trần, thế nhưng những manh mối khác rõ rành đã cho thấy mối quan hệ giữa hai người không hề đơn giản.
Hai người nhìn nhau, Tống Thịnh híp mắt tủm tỉm cười.
Lục Nhất Minh không thể tiết lộ chuyện hẹn hò vào lúc này, tuyệt đối không thể.
Ngôi sao quyền lực nhất của Công ty Hoàng Cầu lúc này là Lục Nhất Minh, một mình anh ta sáng rực một góc trời.
Nếu anh ta yêu và làm tan nát trái tim của những cô gái hâm mộ của anh ta thì Hoàng Cầu sẽ thu tiền về bằng cách nào? Chuyện này, Tống Thịnh khi trở về chắc chẩn sẽ phải nói chuyện lại với Kiều Phương Hạ Trong lòng anh đã cân nhắc rõ ràng, sau đó quay đầu lại gõ cửa một lần nữa: “Phương Hạ, cô có ở đó không?”
“Có” Lần này sau vài giây, Kiều Phương Hạ mới trả lời.
Lúc Tống Thịnh cùng mọi người bước vào, Kiều Phương Hạ sắc mặt có hơi chút mất tự nhiên, vừa đặt bát đĩa trong tay xuống, mắt hướng về phía mọi người kinh ngạc n¡ “Sao mọi người đến đây mà không nói trước với tôi một tiếng?”
“Đây không phải là muốn cho cô bất ngờ một chút sao!”
Tống Thịnh chào hỏi, nói những người trong đoàn mang quà đến tặng Kiều Phương Hạ, tiến về phía Kiều Phương Hạ.
Ngạc nhiên nhưng không vui..