TỔNG TÀI DADDY, MAMI LẠI TRỐN RỒI

Chương 421

May mắn là cô quyết định nhanh chóng phán đoán chuẩn xác, cũng không có đi quá xa, thậm chí còn thu mình trốn ở trong một nhà vệ sinh công cộng khá lộ liễu, dẫn tới đám người thím béo cùng gã đàn ông kia không có lập tức phát hiện, mà là đi tìm kiệm những nơi kín kế có khả năng ân nập nhất.

Nơi an toàn nhất chính là nơi nguy hiểm nhất.

Nhưng khả năng cô cũng trốn không được lâu lắm, chờ tới khi những nơi ‘an toàn” có khả năng trốn khi bị lục soát hết, sớm hay muộn sẽ tìm tới nơi này của cô mà thôi.

Nhưng cô không còn lựa chọn nào khác.

Vừa mệt vừa đói, cô chỉ có thể uống vào vài ngụm nước từ vòi rửa tay, sợ không được vệ sinh sẽ nhiễm bệnh nên không dám uống quá nhiều.

Cô cuộn tròn thành một đoàn, phản ứng nôn nghén khiến cơ thể cô càng thêm yêu ớt hon.

Ở trong mơ hồ, cô như là thấy được Tạ Trì Thành, nhưng lúc tỉnh lại, lại phát hiện đó chỉ là một giâc mộng.

Diệp Như Hề lộ ra nụ cười khổ, giờ.

khắc này, cô hy vọng có thể nhìn thấy anh hơn bát cử lúc nào khác.

Cô nhớ anh, còn nhớ cả Tiểu An cùng Nhạc Nhạc, nhớ vô cùng.

Diệp Như Hề lục lục túi, có một con dao gập, còn cái điện thoại đời cũ kia cũng được cô mang theo bên người.

Điều khiến người ta thấy bát ngờ chính là cô lại tìm được một cục sạc dự phòng còn dư một chút điện ở trong phòng kho này.

Cô giống nhự nhặt được vật báu mà cắm vào chiếc điện thoại, cám ơn trời đất, vẫn còn dùng được!

Điện vào, khởi động máy, nhưng lại không có bất cứ cuộc gọi nhỡ nào, cho dù đã có chuẩn bị tâm lí, nhưng vân không tránh mà sinh ra cảm giác mắt mát.

Cô không có cách nào rời đi, mà nếu tiếp. tục ở lại nơi này, cô sớm hay muộn sẽ bị bắt đi, ngay cả đứa nhỏ này cũng không giữ được, đây không chỉ là con của riêng cô, mà cũng là con của Tạ Trì Thành.

Quyết tâm, Diệp Như Hề bắt đầu soạn tin nhăn.

[Em mang thai, khoảng chừng ba tháng rôi, Trì Thành, đây là con của chúng ta. ] [ Em không biết nơi này là chỗ nào, nhưng bọn họ. muốn bán em đi , còn muôn cướp cả con đi nữa ] [ Một tháng trước em bị bắt cóc, mang lên. thuyền, hắn nói cho em biết trên thuyền có thuốc nổ, một khi khai hỏa, uy lực của thuốc. nỗ sẽ lần chìm tất cả những tàu thuyền xung quanh, ngay cả anh và con cũng sẽ chết.

Bọn họ uy hiếp em, em không muốn anh phải chết, cũng không muôn đứa nhỏ chưa ra đời đã phải chết. ] [ Xin anh hãy tin tưởng em, Trì Thành. ] [ Xin anh…… hãy cứu lầy em ] [ Bọn chúng sắp tìm được em rồi, câu xin anh. ] Tin nhắn lộn xôn, thậm chí chữ Soạn ra còn không theo kịp, những Diệp Như Hề vẫn run run dùn tay ân xuống nhanh nhất có thể, cô lập tức chờ đợi, lại dần dần thất vọng.

Không có phản hồi.

Anh quả nhiên…… Vẫn là không tin SỐ: * Trong văn phòng rộng lớn, áp suất rất rất thấp.

Lâm Tử Ngang cùng hai người Tần Phong an an tĩnh tĩnh đứng ở một bên.

Duy chỉ có chiếc di động kia, liên tục vang lên âm báo có tin nhắn tới.

Nhưng ông chủ của bọn họ, lại vẫn không nhúc nhích.

Lâm Tử Ngang có thị lực cực tết miễn cưỡng thây được một dãy SỐ xa lạ, những sau khi lướt qua được mấy chữ anh ta lập tức thu hồi tầm mắt, cúi đầu mắt nhìn mũi, không dám nhúc nhích, một chút điểm tò mò đều không có.

Bình luận

Truyện đang đọc