TỔNG TÀI DADDY, MAMI LẠI TRỐN RỒI

Chương 506

Loại phương thức tuyên bô bá đạo và ngang ngược này ngay lập tức khơi dậy sự hâm mộ và ghen tị của các vị thiên kim tiêu thư. Đền tột cùng là người phụ nữ như thế nào, mà lại có thê giành được tình yêu của Tổng giám đốc Tạ? Ngay cả Tổng giám đốc Tạ luôn là người tỏ ra bí ân, cũng làm ra chuyện phô trương như vậy.

Cái này so với vị hôn thê thiên kim tiểu thư của nhà họ Diệp trước kia, còn bá đạo hơn nhiều!

Tuy nhiên, mặc kệ thế giới bên ngoài suy đoán thế nào, Diệp Như Hề có đang nổi tiếng đến đây, có bao nhiêu người muốn tìm ra thần thế của cô, thì Tạ Trì Thành sớm đã giấu kín những thứ có liên quan đên thân thế của cô từ lâu rồi.

Sau khi bất ngờ xuất hiện trong bữa tiệc rồng, tất cả thông tin về Diệp Như Hề lại biển mắt không còn dâu vết.

Ví dụ như lúc này, trong biệt thự của nhà họ Tạ, Diệp Như Hề nhìn những suy đoán ác ý của vô số người đưa tin, cô cảm thấy có chút đau đầu.

Cô dứt khoát tắt máy trang Web đi, mắt không thấy, tâm không phiên.

Ban đầu thân phận của Tiểu An và Nhạc Nhạc cũng muôn được công bố ra ngoài, nhưng vào thời điểm mẫu chốt, Tạ Trì Thành đã huỷ bỏ ý định này, dù sao ngày phẫu thuật tố Nhạc Nhạc cũng đang đến gần.

Diệp Như Hề duỗi cái lưng mệt mỏi.

Hiện giờ cô vẫn đang bị bắt ngồi yên, không được vận động kịch liệt, Vì lý do này mà trong biệt thự còn tuyển thêm mây nữ giúp việc.

Vẻ mặt bác Chung ân cần đứng bên cạnh nhìn Diệp Như Hà, lâu lâu lại nhìn xuống bụng của cô, ánh mắt càng thêm dịu dàng, ông ấy rất chờ mong được nghênh đón thành viên mới của nhà họ Tạ.

“Thiếu phu nhân, cô thấy có chán sao? Thiêu gia đã mua cho cô rất nhiều đồ chơi nhỏ xinh, để cô giết thời gian đấy.”

“Tôi có thể dùng máy tính được không?”

Máy thứ đồ điện tử kia đều bị Tạ Trì Thành hạ lệnh cắm, khiến Diệp Như Hề rất là đau đầu.

Bác Chung cười nói: “Có lẽ cô nên hỏi ý của thiêu gia một chút.”

Diệp Như Hệ dừng lại: “Nhưng hiện tại AHï ấy hẳn là đang làm việc.”

“Tôi nghĩ, thiếu gia chắc chắn rất mong nhận được điện thoại của cô.”

Diệp Như Hề xoa xoa cằm cũng đồng ý với đề nghị này.

Bác Chung lập tức lây điện thoại ra.

Diệp Như Hề bấm số điện thoại di động của Tạ Trì Thành.

Lúc này, Tạ Trì Thành đang ngôi ở vị trí chính giữa hi phòng họp cùng với những quản lý cập cao của Long Đẳng, anh nghiêm túc nhìn nhân viên của mình tiên hành báo cáo công việc.

Điện thoại đột nhiên bắt đầu rung lên.

Trong lúc nhát thời, cả văn phòng trở nên yên lặng, thận trọng nhìn vê phía Tông giám độc của bọn họ.

Tổng giám đốc luôn khắt khe trong, công việc và nghiêm câm mọi người mang theo điện thoại di động khi đi họp, lần đầu tiên anh ấy đặt điện thoại di động lên bàn. , Mà lúc này, chuông điện thoại vẫn còn vang lên không không ngừng.

Gần như tất cả mọi người đều sáng rực hai mắt hóng chuyện, hoặc trộm nhìn trộm nhìn, trong lòng còn đang suy đoán người nào có lá gan lớn như vậy, dám gọi điện thoại lại đây ở ngay lúc này, kết quả chỉ có hai trường hợp.

Hoặc là bị tắt máy, hoặc là bị lời nói máu lạnh vô tình của tổng giám đốc máu mà tức muôn chết.

Bình luận

Truyện đang đọc