TỔNG TÀI DADDY, MAMI LẠI TRỐN RỒI

Chương 444

Yêu sao?

Yêu.

Hận sao?

Cũng hận.

Hai loại tình cảm phức tạp nhất, đều tồn tại trong Suy nghĩ của một người, muốn lập tức xóa bỏ chúng, giông như là bị ném đi nửa cái mạng rồi vậy.

Đạu đến vô cùng, so bát luận thời điểm nào đều thây đau hơn.

Cô từng nghĩ bản thân mình có thể tiệp nhận, nhưng thoáng chạm vào một chút, liền đau đến mức không thể hít hở nồi, nhưng hiện tại, anh nói với cô.

Bị hủy hoại rồi, vậy chữa trị.

Làm như cảm nhận được cô đang chân chờ, “Nếu không có nghĩ xong, vậy thì chờ thêm thời gian, không cân lập tức trả lời.”

Tạ Trì Thành dừng một chút, lại nói: “Nhưng nêu em muốn rời đi, nghĩ cũng đừng có mơ tưởng, em sẽ không muôn nhìn thây những thủ đoạn anh muốn dùng với em đâu.”

Một câu cuối cùng còn mang theo một tia uy hiếp.

Diệp Như Hề nhẹ nhàng đây anh T8, thấp giọng nói: “Em muốn đi ngủ.”

Đây là dầu hiệu muốn đuổỏi người.

Cô cần có một không gian yên tĩnh, chậm rãi suy nghĩ đê tiêu hóa những lời này, cô muốn cho bản thân một cơ hội đê suy nghĩ lại và đưa ra quyết định.

Tạ Trì Thành không có miễn cưỡng, nói: “Được, anh ở ngay bên cạnh, có Việc gì cứ gọi anh.”

Diệp Như Hề không có trả lời.

Sau khi Tạ Trì Thành đóng cửa phòng xong, còn đứng lại một hôi.

Đôi mắt anh lóe lên một tia sáng, vài sợi tóc buông xuông che khất ánh mắt kia.

Một bóng người nho nhỏ không biệt từ khi nào đã đứng ở cách đó vài bước, mặc bộ đồ ngủ màu vàng nhạt, khuôn mặt nhỏ trông rất có tinh thần.

“Daddy, cha đã dỗ xong mami rồi sao?”

Tạ Trì Thành quay đầu nhìn về phía con trai nhà mình, ý cười trên khóe môi thu lại, không có trực tiệp trả lời.

“Con nên đi ngủ đi.”

Tạ An không chút khách khí chỉ rõ: “Con liền biệt cha mỗi ngày đều có ý ại lại trong phòng của mami là không.

ý tốt gì mà, có phải đang dùng khổ nHÚC kế để diễn không?”

Tạ Trì Thành cười cười, nói: “Tạ An, đừng quan sát hay đề ý tới những việc không đâu nữa.”

Tạ An không thuận theo cũng không buông tha, khẳng định suy đoán của chính mình, cậu bé đè thập giọng rôi nói: “Daddy, cha từng được huận luyện đặc thù, một người có ngủ hay không chạ khẳng định sẽ biết, cha chi là cố ý! Có phải cố ý bị mami phát hiện hay không, còn bán thảm nữal”

Tạ Trì Thành đứng ở nơi đó, hai tay bỏ vào túi quần, từ thế cả người trồng lười nhác, như là đã buông xuông được một chuyện lớn.

Thấy daddy không phản bác, Tạ An cũng chỉ muón nói một câu “ vô sỉ ‘ nhưng cậu bé nhịn xuông, so với chuyện nhìn dáng vẻ mami môi ngày buôn bực không vui, cậu càng thích mami có thể vui vui vẻ vẻ.

 

Bình luận

Truyện đang đọc