TỔNG TÀI DADDY, MAMI LẠI TRỐN RỒI

Chương 434

Tạ An năm lây tay Nhạc Nhạc, lập tức xoay người liên đi, hai bóng dáng nhỏ nhỏ khẽ đây cửa phòng bệnh ra, thật cân thận tới gân mami.

“Mami, mamil”

Nhạc Nhạc rât muôn giông như trước đây nhào vào lòng mẹ, nhưng cô bé thây mami gây đên mức giông như.

chỉ cần một trận gió cũng có thẻ thổi bay, lại rơi nước mắt.

“Manmi, con là Nhạc Nhạc đây, mamii, mẹ con nhớ rõ con không mẹ? Mami, con và anh trai đến thăm mẹ đây, hu hu hu, mami, mẹ nhìn con chút đi Ỷ Từng tiếng gọi mami của Nhạc Nhạc, cùng với âm thanh nức nở, chậm rãi hấp dẫn sự chú ý của Diệp Như Hề.

Cô dần dần ngắng đầu lên, cánh môi tái nhợt lúc đóng lúc mở, nhẹ nhàng gọi lên một cái tên.

“Nhạc Nhạc……”

Nghe thây tiêng gọi này, Nhạc Nhạc không thê nhịn được nữa, trực tiếp lao tới, nhưng động tác vẫn rất thận trọng, cô bé vươn hai cánh tay nhỏ ra ôm lây mẹ.

“Mami, Mami, oa…oa…oa, con nhớ mẹ lắm!”

Đôi mắt vô hôn của Diệp Như Hề từ từ tập trung lại, cô chăm chú nhìn Nhạc Nhạc, ánh mắt càng lúc càng rõ ràng.

Đứng ngoài cửa, Tạ Trì Thành thầy rÕ nước mắt của cô chậm rãi rơi xuống từ khóe mắt, giồng như đang đâm thẳng vào tim anh.

“Mami, Mami, con nhớ mẹ lắm, oa…

oa…oa, tại sao mẹ không cân con nữa, HỦ. hủ . hú”

Tiếng khóc của Nhạc Nhạc quá bỉ thương, thậm chí ngay cả Tiểu An đang cô găng chịu đựng cũng đỏ bừng mắt, thút tha thút thít mà nói: “Mami, chúng con rất lo lắng cho mẹ.”

Diệp Như Hề ngắng đầu lên, nhìn về phía Tiểu An, chậm rãi gọi tên của cậu: “Tiểu An..

Tạ An không nhịn được nữa, lon ton chạy tới ôm chằm lấy mẹ.

Tiếng khóc của hai đứa trẻ khiến thần thái trong đôi mắt của Diệp Như Hề càng lúc càng sáng hơn, không còn vẻ hoang vắng vô hồn như ban đầu nữa.

Sự xuất hiện của Nhạc Nhạc và Tiểu An khiến quá trình điêu trị bệnh của Diệp Như Hề tiến triển nhanh chóng, ngay cả bác sĩ tâm lý cũng cảm thán một câu về sự vĩ đại của tỉnh mẫu tử.

Hai đứa trẻ mỗi ngày đều sẽ đến với mẹ, mỗi một ngày là một sự giúp đỡ, nhưng vì mẹ ở trong bệnh viện nên có hơi bắt tiện, mà thân thể của mẹ cũng đã dần. dần khá lên nhiều, có thể lựa chọn xuất viện, ở nhà tĩnh dưỡng.

Vào ngày anh nhận được chỉ định của bác sĩ, Tạ Trì Thành đã xuất hiện đề đưa cô về nhà.

Cả tuần nay đều không thấy bóng dáng của Tạ Trì Thành đâu, mỗi ngày đệu là thư ký Tần đưa đón hai đứa trẻ đến bệnh viện. Hôm nay, anh tự mình đến bệnh viện.

Lúc này, Tiểu An và Nhạc Nhạc vẫn chưa đến, Diệp Như Hề đang yên lặng ngôi trên chiếc ghê trong vườn hoa, phơi mình dưới ánh năng mặt trời, đây là thói quen hiếm hoi mới hình thành của cô.

Những tia nắng chiếu vào khuôn mặt của cô, làm làn da vôn đã trắng nốn càng thêm trong suốt, chiếc áo bệnh viên rộng lớn khiến cô trở nên gầy yêu một cách lạ thường, mà đường cong nhẹ nhấp nhô trên bụng bông nhiền thu hút sự chú ý của anh.

Đứa trẻ đã hơn ba tháng, lộ rõ dấu hiệu mang thai khá rõ ràng.

Bình luận

Truyện đang đọc