DeYun
Tần Thái không về Thiên Lư Loan, cô đi thẳng đến chỗ Nhị gia và Nhị phu nhân. Nơi này tương đối áp lực với cô, điều này sẽ khiến tâm tình cô dễ chịu hơn. Bây giờ địa vị của Tần Thái đã khác, đương nhiên không còn ở phòng của người làm nữa.
Cô ở phòng chuyên cho khách, sẽ có người thường xuyên dọn dẹp phòng. Cô đi vào phòng thì bỗng có người hầu vào nói nhỏ: "Mộ tiểu thư, Chu tiên sinh trùm buôn châu báu thành phố Tam Họa muốn gặp cô, có tiện không ạ?"
Tần Thái bất ngờ: "Gặp tôi sao?"
Người hầu gật gật đầu, cô biết Chu tiên sinh là người đã trả công cho cô không ít. Bây giờ tâm tình cô không tốt, nhưng vốn đã chẳng còn là người thích ngồi ngốc một mình: "Anh ta ở đâu?"
Người hầu đưa cô đến chiếc xe đã đợi sẵn, Tần Thái vừa lên xe thì tài xế nhanh chóng đưa cô đến một tiệm cà phê. Tần Thái xuống xe, bất ngờ hơn là: "Tôi tưởng nơi này đã đóng cửa."
Đứa bé giữ cửa rất lễ phép thưa: "Mộ tiểu thư, cửa hàng này là Chu tiên sinh mở, đêm nay chỉ chờ cô thôi."
Lần đầu tiên có người phô trương như vậy, Tần Thái lại không hề thấy hưng phấn hay khẩn trương. Cô thong dong đi lên lầu, quả nhiên vị Chu tiên sinh kia đang chờ cô ở nhã gian.
Thấy Tần Thái hắn liền đứng dậy, đưa tay phải ra: "Mộ tiểu thư, hân hạnh, hân hạnh."
Tần Thái không bắt tay hắn, thái độ rất lạnh lùng: "Có chuyện gì?
Vị tiên sinh này không giận, ngược lại nói: "Chỉ là ngưỡng mộ tiểu thư nên có ý mời ăn một bữa. Đúng rồi, nếu đã đến đây thì tiểu thư nhất định phải thử món cá hấp xì dầu..."
Sắc mặt Tần Thái khó coi: "Ta không có thời gian, nếu chỉ mời ta đến ăn cơm thì xin thứ cho không rảnh."
Cô đứng lên, Chu tiên sinh ngớ người ra một lúc rồi cười gượng: "Mộ tiểu thư, tôi thật không dám giấu diếm, vốn tôi vừa khai trương một cửa hàng nhưng mãi làm ăn không thuận, thế nên mạo muội mời tiểu thư xem một chút. Tiền không là vấn đề, tiểu thư cứ ra giá."
Nói đến tiền bạc khiến hắn tự tin hẳn lên, không còn dáng vẻ cẩn thận như trước.
Tần Thái nắm ly nước pha lê trong tay, gần đây cô không thiếu tiền nên không hứng thú với việc này: "Nếu anh đến tìm ta, hẳn đã biết thời gian của ta quý giá." Tần Thái đứng lên, Chu tiên sinh liền nóng nảy. Vốn chỉ có bọn họ muốn gì là được nấy, Huyền Thuật sư của Nhân Gian phải theo sự sắp xếp của họ đấy.
Trước kia Bạch Cập là nhất hồng của Nhân Gian, ai ai đều muốn liên quan một chút để tăng khí vận cho mình. Nay thời thế thay đổi, nay người chạm tay là bỏng không còn là Bạch Cập, mà là cánh tay phải bên cạnh Nhị phu nhân, Huyền Thuật sư Tiểu Mộ.
Thế nên hắn muốn kết bạn tạo quan hệ một chút.
Nhưng người này không ham tiền tài, gần như không có chỗ để nắm.
Tần Thái đứng dậy đi ra ngoài, Chu tiên sinh vừa định gọi cô lại thì bỗng ngây người. Ly pha lê đựng nước vốn được Tần Thái thưởng thức, nay nó đã hóa thành vàng kim thứ thiệt, phát sáng hào quang!
Hắn vốn là người buôn châu báu, liếc mắt là có thể nhìn ra có phải vàng ròng hay không. Nhưng mà tại sao....cái ly này lại hóa thành vàng!
Hắn lau mồ hôi chảy ròng ròng, chẳng lẽ là mơ sao?
Với việc dùng vị Tiên Tri này hay không, Nhân Gian vẫn đang do dự. Thái Tử gia không ra mệnh lệnh mới, ban đầu Nhị gia không có quá nhiều hy vọng, sau đó Nhị phu nhân và Thái Tử gia gặp mặt nói chuyện một hồi lâu, cuối cùng Thái Tử gia đồng ý.
Chức vị của Tần Thái ở Nhân Gian nâng lên thành Tiên Tri. Tương đương với chức quốc sư thời cổ đại.
Đương nhiên Trật Tự cực lực phản đối việc Nhân Gian có Tiên Tri. Hai thế lực lần đầu đứng ra nói chuyện với nhau. Ý tứ phản đối của Yến Trọng Hoan rất rõ ràng, Trật Tự sẽ ban lệnh cưỡng chế Tiên Tri của Nhân Gian, hơn nữa còn muốn Tần Thái trở về Trật Tự. Nếu không bọn họ sẽ tung quân san bằng Nhân Gian.
Tần Thái biết rõ tình hình nghiêm trọng. Trước kia Trật Tự có được Tiên Tri, đại diện cho Thiên Đạo, sự tồn tại như đã là vốn có trong giới Huyền môn. Mà bây giờ Nhân Gian lại có Tiên Tri, tương đương với việc nâng hạng lên ngang bằng với Trật Tự.
Chắc chắn Trật Tự không để yên như thế.
Nhưng lần này Nhân Gian giữ vững lập trường, bởi vì họ có một cái cớ rất tốt. Tiên Tri của Trật Tự đã chết. Đương nhiên tin tức này do chính Tần Thái thả ra đang lúc áp lực nhất. Lão Gia tử lập tức đánh trả Trật Tự, theo truyền thuyết thì 50 năm Tiên Tri mới xuất hiện một lần, trong vòng 50 năm đó Nhân Gian có Tiên Tri của riêng mình, có thể duy trì thế ngang hàng với Trật Tự, thậm chí là có thời gian để phát triển.
Đương nhiên Trật Tự không thỏa hiệp, hai bên xung đột dữ dội đến mức khó đếm hết thương vong.
Bạch Hà không thể không nói chuyện với Tần Thái, vẫn là vườn trà mười đồng một ly đó. Chỉ là nội dung nói chuyện không còn nhẹ nhàng như trước: "Tần Thái, cô biết việc Nhân Gian lập Tiên Tri có ý nghĩa gì không?"
Giọng nói Bạch Hà ngiêm túc, so ra thì Tần Thái lại thong dong hơn nhiều: "Tôi biết, sư phụ."
Tần Thái bình tĩnh làm Bạch Hà khó hiểu: "Tần Thái, hai bên đã không ngừng xung đột, thương vong rất lớn đều vì Nhân Gian muốn lập Tiên Tri. Trên thực thế không chỉ có vị trí Tiên Tri mà bọn họ còn muốn lập nên thân phận chính tông trong Huyền môn."
Tần Thái nhấp một ngụm trà: "tôi biết, sư phụ."
Bạch Hà nghẹn lời, Tần Thái nói từ từ: "Cái gì gọi là Huyền môn chính thống- chính tông đây sư phụ? Người không chịu tra xét chuyện sư tôn thật giả, không để ý đến vấn đề của Tiên Tri đã chết, chính là không muốn ảnh hưởng đến thân phận chính thống của Trật Tự, đúng không?"
Bạch Hà im lặng, Tần Thái cười lên xinh đẹp: "Chính vì tôi không phải là người của Trật Tự, từ phân thận đến lập trường mà nói, có lẽ Nhân Gian không chính thống, nhưng Trật Tự cũng chưa chắc phải. Mà so ra thì thứ Nhân Gian có thể cho tôi, nhiều hơn Trật Tự."
Cô đặt ly trà lên bàn, nhẹ giọng nói tiếp: "Có lẽ giá trị quan của hai ta đã khác, nhưng mà sư phụ à, để có thể ngăn chặn chiến tranh làm dừng lại thương vong, thì cách duy nhất là tôi đảm nhận chức vị Tiên Tri của Nhân Gian. Còn có cách khác....chính là Trật Tự thừa nhận vị trí chính thống Huyền môn của Nhân Gian. Mà vì sao Trật Tự không làm thế?"