CHIẾN THẦN SỞ BẮC

Chương 389

Khóe miệng vẫn luôn khẽ cười lạnh nhả, đắc ý hăng hái!

Ở bên cạnh, còn có hai tâm phúc đi theo, cũng xem là vệ sĩ, khí thế bừng bừng!

Mà trong xe phía sau, lại là Lạc Vinh Quang đi xuống, còn có cả cha con Lạc Mai!

“Đây là, cậu Dương? Quả nhiên cậu Dương vẫn còn ở Tân Hải, xem ra lát nữa có náo nhiệt xem rồi!”

“Chẳng trách chẳng trách, mấy người tổng giám đốc Lý đứng đó, chỉ e là đang đợi cậu Dương đúng chứ?”

“Rất có khả năng! Cả Tân Hải này, cũng chỉ có cậu Dương mới có được vinh hạnh như vậy rồi!”

“Mẹ nó, đó chẳng phải là người nhà họ Lạc sao? Đây là… Ôm đùi cậu Dương rồi sao?”

“Chậc chậc, đúng là không khác gì một bước lên trời!”

Khi có người chú ý đến ba ông cháu nhà họ Lạc ở phía sau Dương Xuyên, đám người thoáng chốc để bùng nổ!

Nhà họ Lạc, cũng chỉ là gia tộc hạng ba cỏn con mà thôi!

Nếu lúc bình thường, chỉ sợ là đến tư cách tham gia đại hội đấu thầu cũng chẳng có.

Nhưng bây giờ, người ta không chỉ đến mà còn đi cùng với cậu Dương?

Vinh hạnh như vậy khiến mọi người đều ghen tị hâm mộ.

Cảm nhận được ánh mắt của mọi người, vẻ mặt Dương Xuyên vẫn lạnh nhạt, tựa như đã thành thói quen.

Nhưng ba ông cháu nhà họ Lạc lại đều ưỡn ngực ngẩng đầu, vô cùng đắc chí!

Lạc Vinh Quang và Lạc Viễn Hà mặc vest đen, vẻ mặt nghiêm trang!

Nếu không biết, còn nghĩ bọn họ mới là ông lớn.

Còn Lạc Mai, không dễ gì mới có thể lộ mặt, chỉ hận không thể thu hút toàn bộ ánh mắt.

Đối mặt với vẻ mặt ghen tị của mọi người như vậy, vẻ mặt tươi cười đầy đắc ý.

Chỉ hận tự giới thiệu tại chỗ, xuất đầu lộ diện thật hoành tráng!

Đương nhiên, ánh mắt đa phần mọi người đều tập trung trên người Dương Xuyên!

Thân là cậu chủ của đại gia tộc đứng đầu tỉnh, từng hành động của Dương Xuyên tại Tân Hải đều thu hút người khác.

Gần như là tất cả mọi người đều cho rằng, mấy người Lý Hải Đông đều đang đợi Dương Xuyên xuất hiện.

“Ồ, mấy vị đang chuẩn bị đón cậu đây sao, hay là chuẩn bị đổi nghề thành vệ sĩ đây?”

Dương Xuyên nhìn thấy mấy người Lý Hải Đông, lập tức cười nói một câu.

Giọng điệu châm chọc, khiến mấy người Lý Hải Đông đều nhíu mày.

Nhưng đều quay mặt đi, không quan tâm đến hắn ta.

Mắt thấy bị bỏ qua, ánh mắt Dương Xuyên có chút không vui.

Nhưng vẫn ngẩng cao đầu, dáng vẻ kẻ đứng đầu!

“Nếu cậu đã đến thì mọi người cứ đi vào đi, thấy mọi người đứng đây cũng rất cực khổ rồi!”

Nói rồi, cậu Dương tự tin cười, dẫn đầu nhấc chân đi vào.

Mà lúc này, vẻ mặt mấy người Lý Hải Đông đều vui mừng, cuối cùng cũng di chuyển!

Đều đứng thẳng người, đi qua hướng Dương Xuyên.

Bình luận

Truyện đang đọc