CHIẾN THẦN SỞ BẮC

Chương 420

“Được, cháu…”

Trong lúc tuyệt vọng, Lạc Tuyết quyết định thoả hiệp.

Nhưng đột nhiên có một giọng nói đã xen ngang.

“Ba người bắt nạt một cô gái mà không thấy xấu hổ à?”

Giọng nói ấy hờ hững, nhưng chứa đầy vẻ châm biếm!

Cộp cộp!

Sở Bắc chống cây gậy trúc đi tới.

“Sở Bắc!”

Lạc Tuyết ngước lên nhìn rồi lẩm bẩm, trong lòng thấy cực kỳ chua xót.

Nếu cô nghe lời Sở Bắc từ trước thì giờ đâu đến nỗi này.

“Sở Bắc, cậu đến đây làm gì?”

Trông thấy Sở Bắc, Lạc Vinh Quang và hai bố con Lạc Mai nhíu chặt hàng lông mày lại.

Họ đều có vẻ vô cùng sợ sệt!

Chưa bàn đến khả năng Sở Bắc khá thân thiết với các nhân vật lớn.

Mà sau vài lần giao chiến trước đó, họ đã biết là Sở Bắc khó chơi hơn Lạc Tuyết nhiều.

“Không làm gì cả, tôi chỉ đến bảo vệ lẽ phải thôi”.

Sở Bắc khẽ lắc đầu rồi bước đến cạnh Lạc Tuyết vỗ lưng cô như an ủi.

“Các người đuổi việc Lạc Tuyết cũng được, nhưng phải trả đủ cổ phần cho cô ấy!”

“Không đời nào!”

Nghe thấy thế, Lạc Mai rít lên.

“Sở Bắc, cậu là người ngoài nên không có tư cách xen vào chuyện này đâu!”

Lạc Vinh Quang lạnh mặt, gần như nghiến răng nói.

“Đúng, các người đừng hòng mơ tưởng tới cổ phần của tập đoàn”.

Lạc Viễn Hà cũng hậm hực, như con gà mẹ bảo vệ gà con.

Song, lại giống một kẻ ki bo bủn xỉn hơn.

“Các người chắc chưa?”

Sở Bắc mỉm cười rồi lấy bản hợp đồng giơ ra trước mặt họ.

“Giấy trắng mực đen đây mà còn định chối à?”

Trông thấy hợp đồng chuyển nhượng, ba người kia lập tức biến sắc mặt.

Nhưng họ vẫn quyết cắn chặt răng, không chịu thừa nhận.

“Hừ, mỗi bản hợp đồng ấy thì chứng minh được điều gì chứ?”

“Đúng vậy, đó là cậu bắt chúng tôi ký nên không tính!”

“Hừ, bộc lộ dã tâm rồi đấy à? Muốn có cổ phần ư? Đừng mơ!”

Mục đích của những người này rất đơn giản, đó là tống cổ Lạc Tuyết đi.

Ngoài ra, họ còn muốn nuốt trọn số cổ phần của cô.

“Sở Bắc, thôi đi!”

Lạc Tuyết thở dài một hơi với vẻ đau lòng đến mức tuyệt vọng, cô không còn mong chờ gì vào nhà họ Lạc nữa rồi.

Bình luận

Truyện đang đọc