CHIẾN THẦN SỞ BẮC

Chương 448

Lạc Tuyết trong lòng đành chịu, lúc này mới tiến lên!

“Chào cô, chúng tôi đã đặt chỗ rồi!”

Nhân viên phục vụ kiểm tra thông tin, rồi mới dẫn bọn họ vào phòng riêng!

“Em gái à, thế nào, chỗ này không tệ chứ?”

Mấy người lần lượt ngồi xuống, Chu Cầm cười híp mắt lên tiếng, sắc mặt cũng tốt hơn nhiều!

“Chỗ này lúc trước nhà chị thường tới, mùi vị cũng không tệ, ăn tạm vậy!”

Chu Cầm mặt mày hớn hở, muốn tìm lại chút mặt mũi.

Nhưng lại không nhìn thấy vẻ mặt Lạc Tuyết đang tỏ ra bất đắc dĩ.

Nhà hàng cao cấp như vậy, bọn họ một năm cũng chẳng đến mấy lần.

Chu Cầm lại nói thường đến?

Quả nhiên, hai chị em này đúng thật là có “tình chị em” sâu nặng!

“Ừ, bình thường thôi! Cũng sánh bằng đẳng cấp chúng tôi!”

Lạc Tuyết cũng thấy mẹ mình quá sĩ diện rồi.

Nhưng cô vẫn đánh giá thấp độ mặt dày mẹ con Chu Lệ rồi!

Sắc mặt Chu Lệ thay đổi nhưng vẫn không hoảng không sợ như cũ, vẻ mặt như thể đã từng trải đời lắm rồi!

Dương Ân cũng phụ họa nói: “Cũng đúng, nhưng mà bên kia ăn hơi ngấy, đổi khẩu vị cũng không tệ!”

Lời này vừa nói ra, Lạc Tuyết suýt cười thành tiếng.

Sở Bắc lắc đầu, tuy không nói gì nhưng lần tiên thấy chuyện kỳ lạ đến vậy, cảm giác dở khóc dở cười!

“Gọi món trước đi!”

Chu Cầm liếc nhìn bĩu môi, cũng lười phải tranh cãi!

Lật thật đơn ra xem, thì lập tức trợn tròn mắt!

Trên thực đơn có đủ các hình ảnh, cần gì có đó!

Bay trên trời, đi dưới đất, bơi trong nước, đủ kiểu đủ loại, cách nấu cũng rất kỳ lạ!

Chỉ nhìn hình ảnh cũng khiến người ta thèm ăn rồi! Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Chỉ là vừa nhìn xuống giá ít nhất bốn chữ số thì Chu Cầm thoáng chốc thất thần rồi!

Nhà hàng này đúng là đẳng cấp thật, chỉ là giá cả này…

Tùy tiện gọi một món ray cũng đã bốn con số rồi!

Vậy muốn ăn bữa cơm chẳng phải mất đến năm sáu vạn sao?

Chu Cầm tay khẽ run, trong lòng đau đớn!

“Chị, tay chị sao lại run lên vậy? Chị không gọi thì em gọi!”

Chu Lệ không chờ được nữa nhận lấy thực đơn, nhưng vừa nhìn giá thì bà ta cũng trợn tròn mắt!

Nuốt nước miếng một cái, nhìn Chu Cầm như xác nhận!

“Chị, vừa nãy đã nói rồi, bữa cơm này là chị mời đúng chứ?”

Chu Cầm đen mặt, nếu nói phải thì chỉ sợ sẽ tốn hơi nhiều đây.

Nhưng nếu nói không phải, mặt mũi bà ta trốn đâu được chứ?

“Không sai, chúng tôi mời!”

Đang không biết phải làm sao mới tốt, thì Sở Bắc lại khẽ gật đầu!

Bình luận

Truyện đang đọc