ĐAO KIẾM THẦN HOÀNG

Thần đồng của Thanh Bình học viện đúng là con của thần được ông trời chăm sóc, chẳng những tốc độ tu luyện thiên phú kinh người, gặp gỡ cơ duyên khiến vô số người thèm muốn. Mặc dù Đinh Hạo có căn cốt kinh người, thế nhưng hắn thua ngay từ vạch xuất phát. Đinh Hạo muốn đánh bại Mục Thiên Dưỡng trong vòng ba năm gần như là chuyện không thể.

- Các ngươi đang nói cái gì vậy? Thế thì sao? Chắc chắn Hạo ca ca sẽ đánh thắng thần thông gì đó!

Lý Y Nhược trừng Lý Lan, Lý Tàn Dương, đôi mắtn hìn Đinh Hạo tràn ngập tin tưởng.

Vốn Đinh Hạo nhai nuốt chậm, mỹ thiếu nữ Lý Y Nhược nói một câu Hạo ca ca làm hắn sắp phun ra.

Lý Lan, Lý Tàn Dương thì cúi đầu, lòng thầm nói cá cược ra tên điên, tình trường có đồ ngốc. Nữ nhân rơi vào bể tình quản hiên biến ngốc, mất khả năng phán đoán cơ bản.

- Đa tạ.

Đinh Hạo ăn xong miếng cuối cùng trong đĩa, cười với thiếu nữ Lý Y Nhược cười tươi trước mặt mình.

Đinh Hạo nói:

- Bữa tối rất ngon.

Không hiểu sao khi hạt tiêu nhỏ Lý Y Nhược không chút nghĩ ngợi nói ra câu kia, trong lòng Đinh Hạo tăng lên cảm động. Cảm giác bị ngàn vạn người chất vấn nhưng chỉ có một người tin tưởng thì ra tốt đẹp như vậy.

- Vậy sao?

Mắt Lý Y Nhược thành hình trái tim, hưng phấn nói:

- Hao ca ca là người thứ nhất nói ta nấu ngon, nếu ngươi đã thích ăn thì sau này mỗi ngày ta làm cho ngươi.

Lý Y Nhược nói xong không đợi Đinh Hạo đáp lời mỹ thiếu nữ nữ nhanh chóng dẹp đĩa, xách hộp cơm hát ngâm nga, nhảy chân sáo như bướm đỏ bay.

- Này!

Đinh Hạo vươn tay muốn nói gì nhưng nhìn bóng lưng Lý Y Nhược hưng phấn đi xa, cuối cùng lắc đầu.

Lý Lan, Lý Tàn Dương lộ vẻ mặt vui sướng khi người gặp họa.

Tài nấu nướng của hạt tiêu nhỏ Lý Y Nhược thật sự là kinh thiên động địa, quỷ khóc thần sầu. Lý Y Nhược dùng nguyên liệu bình thường nấu ra món ăn có vị trước không ai sau không có ai làm được, xem như đầu độc một con yêu thú cũng không thành vấn đề. Nếu không vì vậy thì Lý Tàn Dương không đến mức sợ chạy vắt giò lên cổ. Lý Lan luôn bình tĩnh trời sập cũng không đổi sắc chỉ ăn một miếng suýt người run rẩy. Có thể tưởng tượng vị thức ăn đó đáng sợ cỡ nào.

Lý Lan, Lý Tàn Dương nhìn Đinh Hạo sắc mặt bình thường ăn từng miếng đồ ăn khủng khiếp đó, ăn sạch sẽ thì đã khâm phục sự nhẫn nại siêu mạnh của hắn, muốn quỳ vái. Nhưng lúc này thấy Đinh Hạo lộ biểu tình khó xử, Lý Lan, Lý Tàn Dương thấy cân bằng hơn.

Thì ra mới rồi quái vật Đinh Hạo cố nhịn.

Ha ha, ngươi ráng nhịn đi, sau này mỗi ngày đều ăn đồ ăn như vậy để xem ngươi chịu được bao lâu?

Lý Lan lên tiếng:

- Đúng rồi, trưa hôm nay môn phái triệu tập viện thủ các viện, về đại tái năm viện mấy ngày sau sẽ có thay đổi theo chuyện Mục Thiên Dưỡng công phá di tích thượng cổ Tây Nham sơn mạch.

Đinh Hạo hơi nhíu mày nói:

- Biến đổi mới? Là cái gì?

Lý Lan chậm rãi nói:

- Tông môn quyết định tạm thời gác lại ngũ viện, các viện phái ra ba đệ tử đi di tích thượng cổ Tây Nham sơn mạch. Nghe nói Mục Thiên Dưỡng và Thanh Bình học viện công phá di tích thượng cổ Tây Nham sơn mạch xong mặc dù cướp đi hết báu vật, tài nguyên cao giai nhưng còn một số mật thất nhỏ chưa bị thăm dò. Chín đại môn phái Tuyết Châu quyết định phái một í đệ tử ký danh ưu tú đi di tích, xem như rèn luyện đặc biệt.

* * *

Tin tức rèn luyện di tích thượng cổ Tây Nham sơn mạch nhanh chóng lan tràn ra ngoài.

Thời gian vội vã, tới hôm sau mười lăm đệ tử ký danh ưu tú nhất năm viện đông, tây, nam, bắc, trung theo tổng giáo viên các viện cùng đệ tử tam đại đi di tích thượng cổ Tây Nham sơn mạch cách vạn dặm.

Chuyến này đi không cưỡi ngựa mà là huyền khí tứ phẩm loại bay.

Huyền khí tứ phẩm này tên gọi Huyền Cương Thanh Ưng, có ngoại hình rất giống chim ưng to, cánh duỗi ra đến hai mươi thước, màu xanh, lưng rộng dư sức cho hai mươi lăm, sáu người ngồi. Cảm giác kim loại tràn đầy, toàn thân chim khắc minh văn huyền ảo, ánh sáng xanh nhạt chảy xuôi.

Chỉ cần đưa vào huyền khí là huyền khí khổng lồ này sẽ bay lượn, có thể phóng ra vòng cương khí bảo vệ người ngồi trên đó không bị xóc nảy, gió thổi.

Mỗi cách một canh giờ sẽ có một cao thủ đệ tử tam đại của Vấn Kiếm tông đứng trên vuốt ưng truyền huyền khí vào khống chế Huyền Cương Thanh Ưng xé tầng mây rít gào bay đi.

Đinh Hạo ngồi trên lưng Huyền Cương Thanh Ưng.

Năm viện đông, tây, nam, bắc, trung phái ra ba đệ tử ký danh ưu tú, tất nhiên Đinh Hạo sẽ không rớt danh ngạch. Thanh Sam Đông Viện trừ Đinh Hạo ra chắc chắn có Lý Lan, đệ tử cuối cùng trúng tuyển lại là Lư Bằng Phi biểu hiện kinh người trong rèn luyện cuối tháng.

Danh ngạch xác định dựa theo thành tích. Tuy Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong Thanh Sam Đông Viện không thích Lư Bằng Phi nhưng về mặt tuyển chọn thì không dính cảm tình cá nhân, tất cả dựa vào thực lực.

Hôm qua lúc chạng vạng cô bé Đinh Đinh trả mèo con màu trắng tai gập đáng yêu lại thuận tiện mang theo một chiếc khăn gấm dính mực của Tạ Giải Ngữ.

[Nghe nói quân theo sư trưởng môn phái vào di tích thượng cổ Tây Nham sơn mạch, trân trọng mong bình an trở về.]

Chữ viết xinh đẹp, phiêu dật tiêu sái, mùi mực ập đến. Đinh Hạo nhìn chiếc khăn vui mừng nửa ngày.

Trước khi rời đi cô bé Đinh Đinh trưởng thành sớm nói thế này:

- Ha ha, nhìn bộ dáng cười khờ của ngươi kfia. Hì hì, cho ngươi biết, tuy tỷ tỷ có hảo cảm với ngươi nhưng chưa chắc sẽ gả cho ngươi. Tỷ tỷ nói bây giờ mình còn đang hết sức kích phát lực lượng huyết mạch nên không có cách nào giúp ngươi, chờ tỷ tỷ xuất quan chắc chắn sẽ đến tìm ngươi.

* * *

Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu nằm trên vai Đinh Hạo, ngáy khò khò.

- Meo!

Đinh Hạo lấy lại tinh thần.

Ánh mắt Đinh Hạo quét qua người xung quanh.

Ba đệ tử ký danh Bạch Sam Trung Viện không có gì bất ngờ, toàn là Thất Nghĩa Minh, Lý Mục Vân, Lương Phi Tuyết, Võ si Trần Thắng.

Hồng Sam Tây Viện có Tiêu Thừa Tuyên, Lý Tàn Dương và một nữ đệ tử ký danh trẻ diện mạo thanh thú, khí chất bình tĩnh, Đinh Hạo không quen mặt.

HSm Bắc Viện chọn mỹ thiếu niên Lâm Tín, Nhậm Tiêu Dao siêu may mắn, và một thiếu niên mày rậm mắt to cao hơn hai thước, cơ bắp cứng như sắt. Nếu chỉ xem thân thể thiếu niên này thì sẽ tưởng là nam nhân trưởng thành hai, ba mươi tuổi nhưng khuôn mặt non nớt, có chút ngại ngùng. Thiếu niên ngồi bên cạnh Lâm Tín, thường nhỏ giọng hỏi gì đó.

Bình luận

Truyện đang đọc