ĐAO KIẾM THẦN HOÀNG

Miêu gia đã sớm chảy nước miếng, tìm một lý do, nhảy dựng lên nuốt hết đám máu này vào trong miệng.

- Hắc hắc, có vẻ rất ngon miệng...

Tà Nguyệt chép miệng, cảm thấy mỹ mãn. Chỉ có điều trong nháy mắt tiếp theo, nó đột nhiên trợn trừng mắt. Lông trắng trên toàn thân giống như bị điện giật dựng đứng. Thân thể nhanh chóng co quắp, trực tiếp cúi gập tới thắt lưng thành một đoàn, trong miệng rên hừ hừ:

- Ai? Thật là đắng.. Một chút cũng không dễ ăn. Meo meo oa oa oa... Thật là đắng. Đắng chết ta rồi... Còn đắng hơn cả hoàng liên. Ta sẽ không bao giờ ăn thứ này nữa...

- Ha ha ha!

Cá heo Manh Manh nhìn thấy vậy, có chút hả hê cười to.

Đám người Đinh Hạo cũng mỉm cười.

Con mèo tham ăn này cũng nên gặp chút khổ. Ai bảo thứ gì cũng ăn.

Mấy người tiếp tục tiến về phía trước. Dọc đường đi, bọn họ lại gặp hơn mười cự quái nham thạch như vậy, đều bị Đinh Hạo rất dễ dàng giải quyết xong, góp nhặt được hơn mười đám ánh sáng huyết sắc. Cũng không biết nó có tác dụng gì. Chỉ có điều Đinh Hạo mơ hồ cảm thấy, đốm sáng này tuy không phải là sinh vật, lại ẩn chứa một loại pháp tắc lực rất mỏng manh, rất kỳ quái. Năng lực điều khiển nham thạch của nó, hình như cũng đáng thể quan tâm.

Đinh Hạo giữ mấy thứ này lại từ từ nghiên cứu.

Bất kỳ vật gì, một khi có liên quan tới pháp tắc lực, đều phải coi trọng.

Thân thể mèo ác ma Tà Nguyệt còn đang co quắp. Đốm sáng huyết sắc này không chỉ đắng, hình như còn có thể làm tê liệt thần kinh. Miêu gia trên thổ dưới tả, bệnh nặng một hồi, hữu khí vô lực bị Manh Manh cõng ở trên lưng.

Trên đường đi tới, may mà có hai người Kỷ Anh Nam và Kỷ Anh Khởi, nhất là tiểu nha đầu Kỷ Anh Khởi có cảm giác phương hướng rất mạnh, Đinh Hạo mới không còn lạc đường nữa. Bằng không, ở trong không gian thế giới nham thạch như vậy, tuy rằng thoạt nhìn có thể tìm được một vài ngọn núi nham thạch làm tọa độ, nhưng trên thực tế những ngọn núi lớn nhỏ khác nhau, mặt trời trước sau đều đứng yên trong không trung, cũng không dễ phân rõ phương hướng. Nếu như đổi thành một mình Đinh Hạo, chỉ sợ đã sớm đi vòng tròn không ít lần.

Dọc đường đi, bọn họ lại gặp được một vài dấu vết chiến đấu.

Rất nhiều võ giả Nhân tộc và cường giả Yêu tộc gặp phải quái vật nham thạch, không địch lại đã chết trận, thi thể phơi thây nơi hoang vắng, đã khô xuống.

Trong lòng hai người Kỷ Anh Nam và Kỷ Anh Khởi đều cảm thấy mình may mắn.

Nếu như không phải bọn họ đi theo ở bên cạnh Đinh Hạo, cho dù hai người có thể tránh thoát được sự bao vây tấn công của đám người Đường Bạch Sương, ở chỗ này gặp phải những cự quái nham thạch có thực lực khủng khiếp như vậy, chỉ sợ cũng dữ nhiều lành ít, khó thoát khỏi cái chết.

Đừng thấy thời điểm Đinh Hạo giết chết cự quái nham thạch này cực kỳ dễ dàng, nếu đổi lại thành người khác, chỉ cần năng lực phục hồi vô hạn của cự quái nham thạch này, có thể mài chết một số võ giả Yêu tộc.

Đoạn tây du Cổ Lộ thứ sáu này có khoảng cách ngắn hơn một nửa so với trước đó, nhưng cũng dài hơn năm trăm km.

Ba người một đường đi bộ, lại còn phải ứng phó với vô số cự quái nham thạch liên tục kéo tới. Bọn họ đi khoảng chừng mười ngày, mới xem như đi ra khỏi thế giới nham thạch cực nóng này.

Đinh Hạo hấp thu không ít lực lượng tinh phách nguyên tố thổ, không ngừng luyện thân thể của mình.

Hơn mười ngày trôi qua, trong cơ thể Đinh Hạo đã tích góp rất nhiều tinh phách nguyên tố thổ. Trong ngũ hành kim mộc thủy hỏa thổ, nguyên tố thổ là thích hợp nhất để tu luyện tăng cường mức độ cơ bắp và lực lượng của thân thể. Cho nên Đinh Hạo vẫn luôn hút vào, lấy thần thông Kỷ Thân Thiên Địa, tạm thời chứa loại lực lượng này ở trong thân thể, lại không ngừng luyện hóa dung hợp, mới có khả năng đạt được hiệu quả lớn nhất.

Dọc đường đi, Đinh Hạo thực hiện lời hứa của mình. Hắn truyền thụ cho Kỷ Anh Nam một bộ kiếm đạo chiến kỹ thiên cấp tên là Thiên Tinh Vẫn Lạc Kiếm.

Bộ kiếm pháp này là một trong hơn trăm bộ kiếm pháp trong tầng hai của Kiếm Lâu. Phẩm chất và uy lực đều là trung thượng, chiêu thức đa dạng, chia làm chín chín tám mươi mốt thức. Đừng kiếm nhanh, thiên biến vạn hóa. Một khi luyện đến đại thành, mỗi kiếm đâm ra, đầu tiên là một điểm hàn tinh. Tiếp theo là quang hoa. Trong nháy mắt chín chín tám mươi mốt thức liên tiếp không dừng, khiến đối thủ ứng phó mệt mỏi. Giống như rơi xuống bầu trời đầy sao, ngay lập tức bị bao phủ.

Kỷ Anh Nam ở Ngọc Châu có danh xưng là Tiểu Kiếm Thánh, với phương diện kiếm đạo, thực sự rất có thiên phú.

Dưới sự hướng dẫn của Đinh Hạo, chỉ sau hơn mười ngày, hắn đã miễn cưỡng quen thuộc với bộ chiến kỹ kiếm đạo biến hóa phức tạp này.

Tại điểm cuối của đoạn tây du Cổ Lộ thứ sáu, cánh cửa vòng xoáy màu tím đi thông tới đoạn Cổ Lộ thứ bảy đã sớm mở ra.

Càng đến gần cánh cửa Cổ Lộ, phát hiện số lượng thi thể cường giả Nhân tộc và Yêu tộc đã chết lại càng nhiều.

Trong không khí vẫn mơ hồ còn sót lại dấu vết chiến đấu. Không chỉ là cường giả hai tộc và cự quái nham thạch chiến đấu với nhau. Đinh Hạo còn phát hiện ra dấu vết võ giả Nhân tộc và cường giả Yêu tộc xung đột chém giết lẫn nhau. Xem ra theo thời gian trôi qua, giữa hai tộc vẫn không thể tránh khỏi nảy sinh xung đột.

Chỉ sợ tiếp tục như vậy, quan hệ hợp tác tạm thời được quyết định trong tế đàn liên kết đồng minh, cũng không duy trì được bao lâu!

Chỉ không biết đám cường giả nhân tộc Tống Khuyết, Bạch Tuyền Thủy, có cùng nhóm Yêu tộc Bổ Thiên Quyết, Ngân Nguyệt Cổ nảy sinh xung đột hay không.

Đinh Hạo lại phát hiện các thi thể đã chết có hiện trạng kỳ dị, trái tim và óc đều bị móc sạch. Tinh hoa trong thân thể bị hấp thu, trở thành xác khô. Trên mặt người chết vẫn duy trì vẻ khiếp sợ...

Bước vào cánh cửa vòng xoáy màu tím, ba người tiến vào đoạn tây du Cổ Lộ thứ bảy.

...

...

- Trong vòng trăm dặm vuông, đã phát hiện không ít thế lực xuất hiện. Nhân tộc và Yêu tộc đều có. Tất cả khí thế hung hăng. Người tới không thiện. Trong đó học viện Thanh Bình là tích cực nhất. Bọn họ đã xâm nhập đến cách sơn môn chưa đầy hai mươi dặm. Khắp nơi trong dãy núi Vấn Kiếm Sơn đều đã bị phong tỏa chặt chẽ. Các thế lực lớn bố trí trận pháp phong tỏa ở xung quanh. Xem ra bọn họ muốn động thủ!

Phúc Hắc Nam Vương Tuyệt Phong tự mình tra xét nghe thấy, mỗi chữ mỗi câu đều báo cáo lại cẩn thận.

Trong đại điện chưởng môn, một mảnh im ắng.

Chưởng môn nhân Lý Kiếm Ý và đám người đệ nhất cao thủ tông môn, bao gồm cả Khí Thanh Sam ở bên trong, mấy trăm cường giả cao tầng Vấn Kiếm Tông, trên mặt đều lộ vẻ ngưng trọng.

Thế cục hôm nay đã đặc biệt rõ ràng.

Khu vực dốc đá để rác phía sau núi phát sinh biến dị, đã không còn có cách nào che giấu được nữa. Rất nhiều thế lực Nhân tộc và Yêu tộc, cũng đã biết chuyện long khí màu tím. Hiện tượng dị thường rõ ràng như vậy, không kinh động bọn họ là chuyện không thể nào. Cái gọi là thất phu vô tội mang ngọc có tội, không nói gì khác, chỉ riêng hơn năm ngàn thước vuông hầm mỏ huyền tinh thạch, cũng đủ khiến cho toàn bộ Tuyết Châu nổi lên một trận tinh phong huyết vũ.

Bình luận

Truyện đang đọc