ĐAO KIẾM THẦN HOÀNG

Đinh Hạo, Kim Thiền đứng dậy, mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt vẫn còn nằm sấp trên bàn ăn ngồm ngoàm.

Nguyên liệu nấu nướng ở đây rât tinh xảo, hơn xa Bắc Vực. Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt tham ăn đã ăn lượng cơm của mười người, hầu như ăn hết các món trong tửu lâu nhưng vẫn còn thèm thuồng.

Đinh Hạo lắc đầu, nói:

- Thôi, ngươi ở lại đây tiếp tục ăn đi.

Đinh Hạo tiện tay ném một khối cực phẩm huyền tinh thạch cho chưởng quầy, nói:

- Con mèo mập này muốn ăn cái gì thì cứ đưa lên, mãi khi nào nó không ăn hết thì thôi.

Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt giơ vuốt, vừa lòng cười nói:

- Meo, thú vị, meo tăng chút hảo cảm với ngươi rồi.

Chưởng quầy đứng một bên trợn mắt há hốc mồm nhìn Đinh Hạo, Kim Thiền đi xuống lầu, tặc lưỡi.

Tửu lâu của gã khá nổi tiếng bên Sở Hà, một bữa cơm ăn mất mấy ngàn kim không có gì lạ, càng tiếp đại bao nhiêu là quý khách kỳ lạ. Nhưng lần đầu tiên chưởng quầy thấy có người tùy tay ném một khối cực phẩm huyền tinh thạch cho mèo mập vật nuôi ăn no uống đã.

Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt nhe răng sữa hét với chưởng quầy:

- Meo, đứng ngu ra đó làm gì? Không mau mang thức nă lên cho Miêu gia? Đem món ăn quý nhất trong tiệm các ngươi lên hết cho Miêu gia, nhớ kỹ, không ăn đồ ngon chỉ ăn mắc tiền!

- Vâng vâng vâng, xin chờ một chút.

Chưởng quầy lập tức sái tiểu nhị tửu lâu đi làm.

Một con mèo mập kỳ lạ, chẳng những biết nói còn tham ăn, từ lúc nó vào tửu lâu đến bây giờ ăn số lượng đủ làm một con voi no chết.

* * *

Võ sĩ canh giữ bên bờ sông hét to:

- Hai ngươi làm gì? Đứng lại đứng lại.

Đinh Hạo, Kim Thiền đến trước Cửu Thiên Huyền Nữ Kim Thuyền lập tức bị người ngăn lại.

Kim Thiền như không nghe thấy lời của võ sĩ, chậm rãi đi tới trước. Mấy võ sĩ tức giận đứng ra ngăn lại nhưng bị hụt, ngoái đầu thấy Đinh Hạo, Kim Thiền thoải mái xuyên qua đám đông đã bước lên thuyền ba lá.

Thủ lĩnh võ sĩ tức giận quát:

- Chết tiệt, có người xông vào lâu, bắt lấy chúng!

Chính lúc này...

Một giọng nữ ngọt mềm từ trên Cửu Thiên Huyền Nữ Kim Thuyền vọng xuống:

- Lùi xuống, để hai quý khách lên thuyền.

Đám võ sĩ giữ trật tự lập tức đi xuống.

Đinh Hạo, Kim Thiền không quan tâm, bước lên thuyền ba lá. Đinh Hạo, Kim Thiền lắc người một cái đã lên san tàu Cửu Thiên Huyền Nữ Kim Thuyền, mùi thơm ngát thoang thoảng, trước mắt kim bích huy hoàng như bước vào thế giới khác.

Đinh Hạo ngoái đầu lại, đám đông ồn ào kêu gào trên bờ sông hoàn toàn bị ngăn cách, không có tạp âm lọt vào.

Một nữ nhân thanh xuân xinh đẹp mặc y phục võ sĩ màu trắng sát người cười xuất hiện, khom lưng dẫn đường:

- Hai vị khách quý, mời sang bên này.

Thiếu nữ này là cao thủ Tiên Thiên Võ Tông cảnh, da trắng như tuyết, mặt mày như tranh, khí chất trang nhã. Thiếu nữ mặc y phục võ sĩ rất là anh khí, hấp dẫn đặc biệt. Y phục võ sĩ dán sát người vẽ ra đường cong nhấp nhô, chỉ nhìn bóng lưng thiếu nữ đã làm nhiều nam nhân say mê.

Đinh Hạo, Kim Thiền, thiếu nữ đi co jtheo sàn tàu hai mươi thước gặp các đường hành lang như thủy tạ.

Chỗ này cũng lộng lẫy nguy nga, trên thuyền lầu các tạo hình tinh xảo, tinh tế tỉ mỉ, đều ra từ tay đại sư nghệ thuật. Khắc đủ loại hoa văn tinh xảo, chim chóc cá cảnh, rất có vạn y, như là cảnh tiên. Ánh sáng vàng mông lung bốn phía chiếu rọi hoa văn như sống lại chậm rãi di chuyển.

Kim Thiền cười tủm tỉm đánh giá bốn phía.

Kim Thiền mặc áo cà sa, đầu có dấu chấm tăng nhân, xuất hiện trong tình huống này hơi bắt mắt. Ngẫu nhiên có người chỉ trỏ Kim Thiền nhưng tăng nhân trẻ của Đại Lôi Âm Tự như không nghe thấy, biểu tình thản nhiên, an tuờng.

Đinh Hạo cẩn thận đánh giá bốn phía, thầm giật mình.

Chiếc Cửu Thiên Huyền Nữ Kim Thuyền thật ra là một bảo khí lớn, hầu như mỗi tấc đất thân thuyền đều khắc minh văn không dễ phát hiện, là minh văn cao đẳng vô cùng cao thâm, ẩn chứa sức mạnh to lớn. Giữa lầu các hành lang mỗi một bước thiết kế cạm bẫy cơ quan, một khi kích phát sẽ phong tỏa nguyên Cửu Thiên Huyền Nữ Kim Thuyền, thực lực dưới Võ Hoàng cảnh không thể di chuyển một bước.

Đinh Hạo thầm khen:

- Giá trị chiếc bảo thuyền này chắc ngang với Vấn Kiếm tông tích lũy tài bảo vô số năm.

Đinh Hạo được mở rộng tầm mắt.

Thiên địa bên ngoài đặc sắc hơn xa Đinh Hạo tưởng tượng.

Hèn gì trước kia võ giả nhiều châu vực đều gọi Tuyết Châu là vùng quê hẻo lánh, nhìn từ mặt này thấy bọn họ không nói sai.

Trên Cửu Thiên Huyền Nữ Kim Thuyền đầy người, cỡ ngàn người.

Mơ hồ nghe tiếng nữ nhân cười, nam nhân khoác lác ba hoa. Phía xa trên gác cao có nữ nhân áo trắng bay múa, sương bạc lượn lờ, thân hình yểu điệu như tiên. Người đi ngang qua toàn là khí chất cao quý.

Tuy đây là một chiếc thuyền hoa thanh alau nhưng cảnh tượng bên trong không xa hoa dâm uế như Đinh Hạo tưởng tượng, ngược lại Cửu Thiên Huyền Nữ Kim Thuyền có chút thanh tân, cao nhã.

Nữ võ sĩ đi trước dẫn đường Đinh Hạo, Kim Thiền vào một đại sảnh mấy trăm thước vuông:

- Hai vị khách quý, đã đến nơi, mời vào.

Kim Thiền gật đầu, nói:

- Đa tạ nữ thí chủ.

Kim Thiền tùy tay đưa một khối cực phẩm huyền tinh thạch cho thiếu nữ võ sĩ, thái độ tự nhiên già đời. Đinh Hạo nghi ngờ đây không phải lần đầu Kim Thiền đến chốn trang hoa này.

Thiếu nữ võ sĩ trẻ mỉm cười cảm ơn, xoay người rời đi.

Đinh Hạo giương mắt đánh giá.

Trước mắt Đinh Hạo là một đại sảnh hoa lên.

Trong sân nhảy giữa đại sảnh, một thiếu nữ thanh xuân mặc váy bạc, cực kỳ xinh đẹp đang múa. Tư thế nhẹ nhàng như huyền nữ múa dưới ánh trăng. Phía nam sân nhảy đặt ba nhạc khí giống chuông thanh đồng. Mười nữ nhạc sư mặc váy cung trang màu vàng nhạt bới tóc cao ngồi, tập trung đàn nhạc.

Vũ cơ và nhạc sư đều là thiếu nữ rất trẻ, vô cùng xinh đẹp.

Ba mặt sân nhảy đặt bàn ghế đẹp đẽ đặt các món ăn ngon lành toát ra mùi hâp dẫn, đủ loại người ngồi cạnh bàn, có già có trẻ. Thực lực mỗi người không tầm thường, thấp nhất cũng từ Tiên Thiên Võ Tông cảnh trở lên, ăn uống linh đình, vừa nhấm nháp rượu vừa xem ca múa.

Bên ngoài đại sảnh treo một tấm biển vàng trên cao với dòng chữ...

Nhân Các Nhất.

Chắc đại sảnh này có tên là Nhân Các Nhất.

Trong đại sảnh còn lại chưa đến mười chỗ ngồi. Kim Thiền nghênh ngang đi vào, ngồi xuống một chỗ trống. Kim Thiền ăn mặc tăng nhân, vừa lộ mặt đã hấp dẫn nhiều ánh mắt. Vang lên tiếng xì xầm, nhiều người chỉ trỏ.

Đinh Hạo ngần ngừ một lúc, bước vào ngồi xuống cạnh Kim Thiền.

Phía đối diện Đinh Hạo, Kim Thiền, một thanh niên hơn hai mươi tuổi biểu tình vênh váo châm chọc nói:

- Ha ha ha ha ha ha! Đầu năm nay thật là lạ, một tên trọc lừa có chấm, một tiểu thư sinh chưa dứt sữa cũng dám bước lên kim thuyền tối nay, ha ha ha ha ha ha!

Kim Thiền cầm ly rượu trước mắt lên nhấp một hớp, không nói chuyện.

Đinh Hạo không muốn gây sự, dù sao ngày mai hắn sẽ rời khỏi Sở thành, không cần so đo với loại bao cỏ gối thêu hoa.

Bình luận

Truyện đang đọc