ĐAO KIẾM THẦN HOÀNG

Hướng dẫn viên là một dân bản xứ giỏi tin tức trong Quắc thành, hai mươi mấy tuổi, thoạt trông khá thông minh.

Có chuyện như vậy?

Đinh Hạo giật nảy mình.

Thế này đã xem như là chiến tranh hai tộc quy mô lớn, không lẽ thánh chiến sắp mở ra?

Trong khi nói chuyện hai người đi tới trước Địa Hổ khách sạn.

Đinh Hạo lấy một vàng vụn tùy tay ném cho hướng dẫn viên.

Thanh niên mừng như điên, gã không ngờ chỉ dẫn đường đã được thưởng nhiều như vậy, gã mừng khôn xiết vội cúi đầu cảm ơn liên tục. Thanh niên để lại địa chỉ liên hệ, nếu Đinh Hạo gặp rắc rối gì trong thành có thể tìm gã.

Cố Tinh Nhi hao hồng đen ở cửa khách sạn nhìn thấy tình hình trên.

Cố Tinh Nhi mắng Đinh Hạo xối xả:

- Thư sinh ngốc, thật là không biết giang hồ hung hiểm. Ngươi không biết không nên lộ tiền tài ra ngoài sao? Ngươi ra tay khoác xước như vậy còn ở trước mắt bao người, không sợ bị kẻ hiểm ác ghi nhớ sao? Ngươi tay trói gà không chặt, bị giết người cướp của cũng không biết chết như thế nào!

Đinh Hạo cười nói:

- A! Làm gì có nhiều người xấu vậy, ta thấy người chỗ này rất tốt.

- Thật là gỗ mục không thể điêu, người như ngươi không hiểu sao sống được.

Cố Tinh Nhi nhìn Đinh Hạo bảo thủ thì tức giận hắn không biết tiến tới, tay chỉ trán hắn.

Đinh Hạo vội bỏ chạy.

Cố Tinh Nhi nhìn bóng lưng Đinh Hạo, khóe môi cong lên.

Cố Tinh Nhi tiếc nuối lắc đầu, nói:

- Thiếu niên tuấn tú như vậy con người không tệ, tiếc rằng là thư sinh. Trong loạn thế hắn chỉ là kẻ yếu không thể nắm giữ vận mệnh của mình, thật la tiếc.

* * *

Đinh Hạo quay về phòng, lắc đầu nguầy nguậy.

Tuy Cố Tinh Nhi ăn nói hung dữ một chút nhưng cũng vì tốt cho Đinh Hạo, đóa hồng đen có gai này cũng là võ giả có nhiệt tình.

Rất nhanh, một nhân viên Đà Linh thương đội gõ cửa đi vào, báo cho Đinh Hạo biết trận pháp truyền tống trận vực môn đã hoàn thành. Sáng sớm mai Đà Linh thương đội sẽ xuất phát lên đường, Đinh Hạo hãy chuẩn bị sẵn tránh cho lỡ thời gian.

Sau khi nhân viên Đà Linh thương đội rời đi Đinh Hạo ngồi khoanh chân trên giường, bắt đầu vận khí tu luyện.

Đinh Hạo xem thời gian này là quá trình lắng đọng, tích lũy nên không truy cầu đột phá cảnh giới, chủ yếu là ôn dưỡng bản thân, rèn luyện cơ sở. Đinh Hạo chậm rãi vận khí, dưỡng thần nhập tâm, tiến vào trạng thái không minh, không có gì vô ngã, như đang thẫn thờ.

Không biết bao lâu sau bên ngoài có tiếng ồn ào đánh thức Đinh Hạo khỏi trạng thái không minh.

Lòng Đinh Hạo máy động, thần thức phóng ra 'thấy' rõ bên ngoài.

* * *

Cố Thiếu Sơ tiêu đầu của Trường Phong tiêu cục trừng muội muội Cố Tinh Nhi, cười xòa với thanh niên mặc áo gấm trước mặt mình:

- Tính cách xá muội bướng bỉnh, không biết nặng nhẹ, đắc tội công tử, xin bao dung cho. Nếu là thành chủ phủ muốn mớ da Huyết Ma Lang này thì ta nhường một bước, một tấm thu ba bạch ngân, không biết công tử có vừa lòng không?

Nam nhân trung niên văn sĩ xấu xí ban ngày biểu tình độc ác quát to:

- Công tử nhà ta tự mình ra mặt, bà nội ngươi còn dám mở miệng đòi tiền...

Nam nhân trung niên văn sĩ xấu xí chưa dứt lời thì...

Bốp!

Tiếng bạt tai vang rõ to.

Thanh niên tuấn tú mặc áo gấm tát mạnh vào mặt nam nhân trung niên văn sĩ xấu xí, khóe môi gã chảy máu.

Mọi người khó hiểu, ngạc nhiên. Thanh niên tuấn tú mặc áo gấm lấy một chiếc khăn tay trắng ra lau tay như thể dính vào thứ bẩn thỉu gì. Thanh niên tuấn tú mặc áo gấm lau xong ném chiếc khăn vẫn trắng tinh như mới.

Thanh niên tuấn tú mặc áo gấm mỉm cười nói:

- Nô tài không biết ăn nói, một bàn tay này là nói cho ngươi biết đừng lấy chiêu bài phủ thành chủ ở bên ngoài hoành hành bá đạo nói lung tung. Không lẽ Chu Hoành Liên ta không mau nổi mấy trăm tấm da Huyết Ma Lang, còn cần người ta miễn phí tặng?

Nam nhân trung niên văn sĩ xấu xí bụm mặt, cúi đầu, khom lưng nói:

- Vâng vâng vâng, thiếu chủ dạy đúng lắm, thuộc hạ biết sai rồi, thuộc hạ không dám nữa.

Thanh niên tuấn tú mặc áo gấm Chu Hoành nhìn hướng Cố Thiếu Sơ.

- Trường Phong tiêu cục Cố đương gia phải không? Thật ra phủ thành chủ ta không cần dùng mấy tấm da Huyết Ma Lang bình thường, chẳng qua gần đây yêu ma nổi lên bốn phía công kích thành thị nhân tộc ta. Quắc thành cũng bị lan đến nên phủ thành chủ ra lệnh người chọn mau da Huyết Ma Lang chế biến thành một đám giáp da minh văn trang bị cho thành vệ đội, bảo vệ Quắc thành. Ai ngờ tên nô tài không biết chết sống, mượn cơ hội khoác da hổ lũng đoạn thị trường, ngược lại làm người ta cười.

Thanh niên tuấn tú mặc áo gấm Chu Hoành đột nhiên ra tay vỗ trán nam nhân trung niên văn sĩ xấu xí.

Phụt phập!

Nam nhân trung niên văn sĩ xấu xí không kịp kêu một tiếng đã như cây đinh bị thanh niên tuấn tú mặc áo gấm Chu Hoành vỗ lún xuống đất chỉ lộ ra đỉnh đầu, không sống nổi.

Tim mọi người run lên.

Thủ đoạn thrật độc ác.

Thanh niên tuấn tú mặc áo gấm Chu Hoành đang nói cười bỗng nhiên ra tay giết người, tâm kế của gã quá độc ác.

- Ha ha ha ha ha ha! Cái thứ ích kỷ, không quan tâm nguy vong của Quắc thành có chết cũng đáng.

Mặt thanh niên tuấn tú mặc áo gấm Chu Hoành không đổi sắc nhìn Cố Thiếu Sơ, hỏi:

- Cố đương gia thấy ta nói đúng không?

Cố Thiếu Sơ tiêu đầu của Trường Phong tiêu cục đánh rùng mình.

Cố Thiếu Sơ đi trong giang hồ nhiều năm, kinh nghiệm và trực giác cho gã biết có nguy hiểm.

Thủ đoạn thanh niên tuấn tú mặc áo gấm trước mắt tàn nhẫn vượt qua Cố Thiếu Sơ tưởng tượng, một chưởng vừa rồi thoạt trông tùy tiện nhưng thật ra là huyền công vô cùng cao minh, ít nhất trên Tiên Thiên Võ Tông cảnh. Chắc hắn Cố Thiếu Sơ không đấu lại.

Cố Thiếu Sơ cười nói:

- Thiếu chủ nói đúng, vậy thì Trường Phong tiêu cục ta cũng nguyện góp một phần sức vào phòng ngự Quắc thành. Hơn trăm tấm da Huyết Ma Lang miễn phí quyên tặng phủ thành chủ xem như ra một phần sức cho nhân tộc.

Cố Tinh Nhi sốt ruột:

- Ca... Sao có thể...

Hơn một trăm tấm Huyết Ma Lang là món tiền không nhỏ, bán hết bằng các huynh đệ tiêu sư của Trường Phong tiêu cục thu nhập hơn nửa năm.

Hiếm khi Cố Thiếu Sơ nghiêm khắc trừng muội muội của mình, ra hiệu Cố Tinh Nhi im miệng.

Cố Tinh Nhi ngây người, biết điều tránh sang bên.

Thanh niên tuấn tú mặc áo gấm Chu Hoành gật đầu, đương nhiên nói:

- Nếu Cố đương gia đã rộng rãi như vậy thì ta thay thành vệ đội Quắc thành đa tạ ngươi.

Mấy chục võ sĩ bên cạnh thanh niên tuấn tú mặc áo gấm Chu Hoành nhanh chóng bước tới dọn hơn trăm tấm Huyết Ma Lang ra khỏi khách sạn, chất lên mấy chiếc xe ngựa đã chuẩn bị sẵn.

Cố Tinh Nhi hầm hừ trừng đám người. Lúc trước thanh niên tuấn tú mặc áo gấm Chu Hoành nói hùng hồn cao thượng như không thèm mấy tấm da Huyết Ma Lang, nhưng sự thật là gã đã sớm chuẩn bị, rõ ràng làm uốn nuốt mớ da Huyết Ma Lang.

Bình luận

Truyện đang đọc