ĐAO KIẾM THẦN HOÀNG

Đinh Hạo tìm một khách sạn yên tĩnh trong Thái Bình thành, sắp xếp chỗ ở cho Phương Thiên Dực, thiếu niên thợ săn Trương Phàm xong hắn tìm tộc nhân Cao thị đã định cư trong thành, kêu bọn họ mua giúp chút linh dược. Xong xuôi tất cả, Đinh Hạo tìm luyện khí phường mau đan lô nhỏ bình thường, tốn một ngày luyện chế ra một lô Hồi Thiên Đan.

Hồi Thiên Đan vốn chỉ là đan dược đỉnh nhị phẩm có thể chữa nội, ngoại thương cho võ giả, hiệu quả rõ rệt.

Nhưng Đinh Hạo được Đao Tổ dạy cách luyện chế Hồi Thiên Đan, hắn dùng lửa là cực dương thiên hỏa huyền khí sau khi dung hợp tâm pháp Huyền Tự Quyết trải qua trung đan điền phần ngực, lại bỏ thêm chất lỏng trắng bí ẩn có được trong hang động dưới đáy vực khu đồ bỏ Vấn Kiếm tông vào nguyên vật liệu. Vậy nên hiệu quả đan dược hơn xa Hồi Thiên Đan bình thường.

Sau khi đan thành ánh sáng rực rỡ, đột phá một phẩm cấp, Hồi Thiên Đan thành đan dược tam phẩm trung giai.

Đinh Hạo dùng huyền khí đánh tan huyền khí trong người thiếu niên thợ săn Trương Phàm, Phương Thiên Dực, có thêm Hồi Thiên Đan phụ trợ, vết thương của hai người nhanh chóng lành lại.

Trong quá trình Đinh Hạo bỏ thời gian gặp đám người thôn trưởng Cao Phong, trưởng lão Cao Lâm.

Bây giờ tộc Cao thị Thung Lũng thôn đã thoát khỏi trạng thái nghèo khó, qua năm tháng bọn họ đứng vững gót chân trong Thái Bình thành. Các loại buôn bán đã vào quỹ đạo, xem như giàu có. Thao Thiết Lâu chính là cửa tiệm Cao thị.

Đám người thôn trưởng Cao Phong, trưởng lão Cao Lâm vô cùng mang ơn Đinh Hạo, đại ân nhân thay đổi vận mệnh của Thung Lũng thôn.

Đinh Hạo không kể cuyện gặp kỳ ngộ trong khe nưetrs băng tầng cho tộc Cao thị, không nhắc đến cuộn tranh chứa kho báu. Về Huyền Chiến Thắng quyết thì Đinh Hạo, Kiếm Tổ, Đao Tổ từng bàn bạc, giữ kín là hơn. Một khi tin tức này lan ra, cái gọi là thất phu vô tội hoài bích kỳ tội, sẽ gây rắc rối nhiều cho Đinh Hạo.

Sau này khi nào Đinh Hạo có đủ thực lực, không sợ gì nữa thì có thể truyền Huyền Chiến Thắng quyết cho cô bé Cao Tuyết Nhi, xem như báo đáp tộc Cao thị.

Thông qua một cửa tiệm Cao thị, Đinh Hạo bán một số vật phẩm không quan trọng lấy từ xác yêu tướng, yêu vương, cường giả nhân loại trong khe nứt băng tầng bán ra ngoài, được đến hơn năm trăm vạn kim. Hơn phân nửa Đinh Hạo đổi thành huyền tinh thạch để sau này sử dụng tu luyện.

Làm xong tất cả đại khái làm lỡ năm, sáu ngày thời gian của Đinh Hạo.

Vết thương của Phương Thiên Dực, thiếu niên thợ săn Trương Phàm nhờ linh dược nên đã lành lặn. Đinh Hạo tìm đến võ quán gặp cô bé Cao Tuyết Nhi, sắp xếp xong mới đi Vấn Kiếm tông.

Đinh Hạo mang cô bé Cao Tuyết Nhi theo bên người.

Qua năm tháng tu luyện vỡ lòng, Cao Tuyết Nhi từ cô bé gầy yếu suy dinh dưỡng trở thành thân thể chắc khỏe, huyết khí vượng thịnh, thỏa mãn điều kiện cơ bản tu luyện huyền khí. Cô bé Cao Tuyết Nhi đã có thể bắt đầu kích phát hạt giống huyền khí.

Đinh Hạo đồng ý đề cử cô bé Cao Tuyết Nhi vào Vấn Kiếm tông, lần này trở về hắn đem nàng theo để quen thuộc hoàn cảnh trong tông môn. Qua bốn tháng là đến lúc Vấn Kiếm tông tuyển nhận đệ tử mới mỗi năm một lần, cô bé Cao Tuyết Nhi có thể chính thức nhập tông học nghệ.

* * *

Sáng sớm, mặt trời rực rỡ, bốn người Đinh Hạo cưỡi ngựa ra Thái Bình thành, giục ngựa chạy nhanh.

* * *

Nghe thanh âm quen thuộc, Lý Y Nhược hừ lạnh ném roi đi, xoay người nhìn.

Hai mươi mấy đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện vây quanh thiếu niên mặc áo xanh biếc, đầu đội minh ngọc võ quan hình vuông.

Thiếu niên biểu tình tức giận nhìn trong nhà tù. Thiếu niên khoảng mười bốn, lăm tuổi, cao một thước sáu, bảy, khuôn mặt trắng trẻo. Thiếu niên nheo mắt lấp lóe ánh sáng lạnh, khóe môi cong lên bảy phần giận ba phần uy nghiêm. Eo treo trường kiếm vỏ ngọc, long văn kiếm thôn, chỉ đỏ quấn quanh chuôi kiếm hình mai hoa, phần đuôi cột tơ rực rỡ. Thiếu niên phát ra khí thế khiến người sợ hãi, huyền khí dao động như vực sâu như biển rộng.

Thiếu niên ăn mặc xa hoa cao quý hơn đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện bình thường nhiều.

Thiếu niên chính là viện thủ hiện giờ của Thanh Sam Đông Viện, Lư Bằng Phi.

So với hình tượng đáng khinh trước kia thì Lư Bằng Phi như chim sẻ lột xác, cót chút uy nghiêm. Lư Bằng Phi đứng đó cho người cảm giác áp lực, đặc biệt đôi mắt híp lại như rắn độc thè lưỡi. Lư Bằng Phi liếc mắt qua khiến người sợ hãi.

Liên tục đoạt giải nhất đại tái năm viện ba lần nuôi dưỡng chút khí thế cho Lư Bằng Phi.

Nhưng có lẽ vì Lư Bằng Phi thích tính kế người khác nên gã toát ra hơi thở âm trầm. So với hai thiên tài cũ của Thanh Sam Đông Viện, Lư Bằng Phi không có cảm giác sáng sủa, thân thiết như Đinh Hạo, không có sự nhã nhặn nắm chắc tất cả như Lý Lan. Tuy nhiều đệ tử nghe theo Lư Bằng Phi nhưng đó là vì sợ gã chứ không phải bản năng muốn thân thiết.

Các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện đứng quanh Lư Bằng Phi rõ ràng rất sợ gã, không dám tới gần, cúi đầu im lặng.

Nhưng người khác sợ Lư Bằng Phi không có nghĩa là hạt tiêu nhỏ Lý Y Nhược sẽ sợ.

Lý Y Nhược kêu thẳng tên Lư Bằng Phi:

- Lư Bằng Phi, ngươi đến đúng lúc!

Lý Y Nhược chỉ vào Giang Phong bị đánh hấp hối, lạnh lùng cười:

- Ngươi nuôi con chó dữ ày dám dùng hình phạt trong nhà tù, đánh Vương Tiểu Thất, Lý Vân Kỳ bị thương đầy người. Thật to gan, ngươi dạy dỗ thuộc hạ như thế nào?

Lư Bằng Phi lạnh nhạt nói:

- Ta chỉ thấy Lý Y Nhược nàng đánh Giang Phong đệ tử Thanh Sam Đông Viện ta bị thương nặng chứ không thấy Giang Phong sử dụng hình phạt riêng.

Lư Bằng Phi cắn ngược lại Lý Y Nhược:

- Lý Y Nhược, hôm nay nàng không cho ta lời giải thích rõ ràng thì đừng hòng rời khỏi nhà tu này!

- Giải thích?

Lý Y Nhược tức giận bật cười nói:

- Tiểu nhân âm hiểm nhà ngươi nhân lúc Hạo ca ca của ta không ở làm loạn Thanh Sam Đông Viện chướng khí mù mịt còn không biết ngượng đòi giải thích? Nếu không có ngươi cho phép thì con chó Giang Phong làm sao dám sử dụng hình phạt riêng với Vương Tiểu Thất, Lý Vân Kỳ? Người ta sợ ngươi, giận mà không dám nói gì. Lý Y Nhược ta không để mắt thứ lấy oán trả ơn hèn hạ như ngươi! Hôm nay bản cô nương chủ trì công đạo, ta đánh chết con chó Giang Phong thì ngươi làm gì được ta?

Lư Bằng Phi mở to mắt ra:

- Tiện tì vô tri!

Hai luồng sáng lạnh bắn ra, niệt độ không khí nhà tù giảm thấp.

Nói thật là trước kia Lý Y Nhược cũng mơ ước Lý Y Nhược. Mỹ thiếu nữ đẹp nhất năm viện bắc, nam, đông, tây, trung như hoa hồng có gai, hấp dẫn chết người, làm nhiều sư huynh đệ năm viện bắc, nam, đông, tây, trung thậm chí nội, ngoại môn muốn nịnh Lý Y Nhược vui vẻ, Lư Bằng Phi cũng không ngoại lệ.

Tiếc rằng Lý Y Nhược thích Đinh Hạo, chủ động tới gần hắn.

Trước kia Lư Bằng Phi không dám lộ ra cảm xúc, bây giờ gã là đệ nhất đại tái năm viện ba quý, cai quản Thanh Sam Đông Viện. Lư Bằng Phi nếm mùi vị quyền lực, nỗi khát vọng Lý Y Nhược bị quyền lực ảnh hưởng trởn ênb iến thái. Lư Bằng Phi hận Đinh Hạo nên cũng hận Lý Y Nhược, gã không có kiên nhẫn giành được trái tim nữ nhân này mà muốn chiếm thân thể nàng.

Lư Bằng Phi cứ tưởng tuợng cảnh đè đóa hoa đẹp nhất năm viện bắc, nam, đông, tây, trung dưới thân, tận tình chà đạp.

Nhưng trong thời gian ngắn Lư Bằng Phi phải kiềm nén mình.

Lư Bằng Phi biết rõ trước khi thi cuối năm đệ tử ký danh thì gã phải nhẫn nhịn, chờ kế hoạch kia thành công, gã thuận lợi trở thành đệ tử nội môn hạch tâm của Vấn Kiếm tông thì nữ nhân như Lý Y Nhược sẽ lọt vào tay gã.

Lư Bằng Phi không ngờ hôm nay, trước mặt nhiều người, Lý Y Nhược dám trả treo với gã.

Đã bao lâu Lư Bằng Phi từ khi gã bị người không nể mặt?

Trong khoảnh khắc đó Lư Bằng Phi suýt không kiềm chế được.

Nhưng mắt Lư Bằng Phi từ từ khép, hai luồng sáng lạnh như lưỡi rắn chậm rãi biến mất.

Lư Bằng Phi thở hắt ra, gằn từng chữ:

- Nàng không có quyền can thiệp chuyện nội bộ Thanh Sam Đông Viện. Lý Y Nhược, cho nàng cơ hội cuối cùng, cút đi, nếu không thì đừng trách ta không khách sáo!

- Lư viện thủ thật lớn giọng, ta muốn xem ngươi làm sao không khách sáo với biểu muội của ta?

Một thanh âm uy nghiêm lạnh nhạt phát ra từ phía sau.

Tim mọi người run lên.

Lại một vị đại nhân vật đến.

Bình luận

Truyện đang đọc