ĐẠO TRƯỞNG TIÊN SINH

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Từ sau vụ việc quỷ không da hại người, tính đến nay cũng chưa được mấy ngày, nhưng đối với bốn người Hạ Tuy, Tiểu Uông, đội trưởng Dương và Giang Húc, lại là chuyện của hơn một tháng rồi.

Cho nên lúc Triệu Manh Manh và Tiêu Hoài Như cải trang đến văn phòng tặng quà, Hạ Tuy còn sửng sốt một chút.

"Bây giờ mới khỏi?"
Mới vừa nói xong, Hạ Tuy nhớ tới ở thế giới hiện thực mới vừa được một tuần, lúc này mới giật mình.

Đi cùng Triệu Manh Manh đương nhiên còn có hộ hoa sứ giả là Cao Tử Đình, Tề Huy và Quý Đàm cũng lại đây, một người mệt như chó vừa tới văn phòng đã lăn ra sô pha ngủ mất, một người thì tinh thần phấn chấn cùng mọi người chạy ra sân vây xem thành viên mới "Chó dữ nguy hiểm Tiểu Hắc".


Cũng không biết Hạ Đông đã ôm tâm tư đùa giỡn thế nào, ngày hôm sau đi làm hắn đã ôm theo một cái chuồng chó xa hoa từ cửa hàng thú cưng đến đây, trên chuồng chó treo một tấm biển có hình khúc xương, bên trên có ghi "Nhà có chó dữ xin đừng lại gần".

Hạ Tuy nhìn hồi lâu, cảm thấy lời nhắc nhở này rất đúng, nhưng tại sao nhìn lại cảm thấy quái lạ thế nào.

Mọi người nhìn thấy đều thích, Hạ Tuy chần chờ một chút, cũng không cho ý kiến gì nữa.

Lúc này bọn người Triệu Manh Manh đang tụ tập trước cửa chuồng chó nhìn Tiểu Hắc, lại nhìn tấm biển, ai cũng cười không ngừng được.

Triệu Manh Manh và Tiêu Hoài Như còn chụp hình, hai người xóa đi những dấu hiệu nhận biết vị trí, sau đó cùng nhau phát lên Weibo.

"Xin chú ý [ gõ bảng đen ], chủ của chú chó là người đứng đắn, cho nên đây thật sự là chó dữ!"
Bên dưới đính kèm vài tấm hình, có nằm sấp có ngồi xổm, tấm hình cuối cùng còn là hình động, một bàn tay trắng nõn đưa qua, chó đen nhỏ hấc cằm gác lên trên bàn tay, nháy mắt tội nghiệp rên ư ử hai tiếng, bên cạnh có cô gái nói thật đáng yêu sau đó không kìm lòng nổi xuất hiện trong ống kính hôn lên tai của chú chó nhỏ.

Đây là bài đăng trên Weibo của Triệu Manh Manh, khuôn mặt vẫn chưa khỏi hoàn toàn, trên mạng lan truyền tin tức cô ấy bị hủy dung ngày càng nhiều, hai ngày trước Triệu Manh Manh có đăng một tấm ảnh chụp nghiêng mặt, nhưng vẫn bị nghi ngờ.

Hôm nay lại có bài đăng này, tin đồn hủy dung cũng sụp đổ.

"Thật đáng sợ, hôm nay gặp một chú chó dữ đáng sợ! [Chó đen nhỏ lông xù nghiêng đầu ngồi xổm trước chuồng chó màu xanh lam.

jpg] "

Trên ảnh chụp có khoanh tròn màu đỏ ở chỗ quan trọng, trên vòng cổ của chú chó nhỏ có một sợi xích sắt xích nó lại bên dưới gốc cây hoa quế, quan trọng là xích sắt này còn to hơn cả bàn chân múp míp của chó nhỏ.

Tiêu Hoài Như không xuất hiện trong hình, nhưng bởi vì thân phận của cô trong giới giải trí đặc biệt hơn, lúc trên mặt có vấn đề cũng che giấu tin tức rất nghiêm ngặt, lần này ra ngoài cũng đã thông báo với mọi người là cùng với Tiểu sư muội Triệu Manh Manh đến thăm hỏi và cảm ơn một người bạn mà họ rất tôn trọng.

Triệu Manh Manh và Tiêu Hoài Như một người là hoa đán đang nổi tiếng, một người là ảnh hậu nhan sắc có tiếng một thời, Weibo vừa đăng tự nhiên sẽ có một đám người sùng bái chuyển tiếp đưa tin các kiểu.

Có người nghiêm trang chững chạc giám định đây là chó dữ nên nữ thần nhất định phải cẩn thận, cũng có người chỉ vừa cười vừa đọc comment, đương nhiên, cũng có người chỉ trích chủ nhân của chú chó thật quá đáng, chó nhỏ dễ thương như vậy, làm sao có thể ngược đãi nó.

Hạ Tuy nhìn Triệu Manh Manh và Tiêu Hoài Như và người đại diện của họ bu lại thi nhau sờ nắm Tiểu Hắn, tâm trạng vô cùng phức tạp chỉ biết yên lặng thở dài.

Giang Húc nhìn thấy Weibo, không bao lâu đã gọi điện thoại tới cho Hạ Tuy, trong giọng nói có ý cười không thể che giấu được, "Hạ trưởng phòng, chú chó con của anh thật sự là chó dữ sao?"
Danh xưng "Hạ trưởng phòng" này Hạ Tuy cũng đã nghe riết quen tai rồi, nhưng hôm nay bị Giang Húc dùng giọng trêu chọc gọi, Hạ Tuy nghe được có cảm giác không giống lúc mọi người gọi mình lắm.

Hai người còn chưa kịp nói nói mấy câu, Hạ Tuy đã nghe thấy bên Giang Húc có người vào báo cáo công việc.

"Chờ một chút.

"
Giang Húc nói vài câu tạm thời đuổi trợ lý hành chính của mình ra ngoài, lúc này mới tiếp tục nói chuyện với Hạ Tuy, "Hạ trưởng phòng, khi nào thì anh rảnh, ông nội tôi biết chuyện trong giấc mơ, nói là muốn mời anh đến nhà ăn một bữa cơm để cảm ơn.


"
Hạ Tuy suy nghĩ một chút, nhưng mà thật sự không rảnh, "Ngày mai tôi phải đi công tác.

"
Từ chối rồi Hạ Tuy lại chủ động hỏi ý kiến, "Chờ sau khi tôi trở về mới tới nhà thăm hỏi ông nội Giang được chứ?"
Lúc trước Giang Húc muốn liên hôn với Hạ gia nên đám cưới với Hạ Tuy thì Giang lão gia chính là người phản đối, cũng không phải khinh thường Hạ Tuy, mà là cảm thấy cháu gái dùng chuyện hôn nhân để đạt được lợi ích trên thương trường là chuyện không nên.

Giang gia tuy rằng chỉ có hai ông cháu, nhưng tư tưởng của Giang lão gia cũng thoáng, cũng không có bức ép cháu gái phải sớm kết hôn sinh người nối dõi cho Giang gia gì cả.

Giang lão gia này, có thể nói là người hoàn toàn trái ngược với Hạ lão thái thái, Giang lão gia đã sớm ủy quyền toàn bộ mọi việc, cháu gái thích làm việc, vậy thì cứ cho cháu gái một hậu đài vững chắc nhất.

Nếu cháu gái không thích thừa kế những gia nghiệp trong nhà, Giang lão gia cũng sẽ không bắt ép, nhiều lắm đến lúc đó mướn người chuyên nghiệp quản lý là được, tổng kết một câu, Giang lão gia là hi vọng cháu gái có thể có được hạnh phúc.

Nhưng vì lúc trước Giang Húc kiên trì, cho
.


Bình luận

Truyện đang đọc