ĐẠO TRƯỞNG TIÊN SINH

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Đội trưởng Dương bảo Lưu Tây đưa một phần tài liệu khám nghiệm tử thi bước đầu cho Hạ Tuy xem, bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng chiêng trống.

Tát Ba và Hạ Đông đi bên ngoài nhìn thoáng qua, trở về nói cho bọn là nghi thức Chiêu hồn đã bắt đầu.

Tuy rằng Triệu Đông Hải không phải ra biển đánh cá mà chết, nhưng cái chết của anh ta quá mức ly kì, chết ở bến tàu đối diện đảo, một đường bị sóng biển đánh dạt về đây, trên người lại còn có tảo biển ở vùng nước sâu—— điều cuối cùng là người trong thôn đã che giấu.

Nhiều nhân tốt như vậy, để cho người nhà Triệu Đông Hải làm lễ Chiêu hồn, dù không sợ linh hồn của Triệu Đông Hải phiêu bạc bên ngoài, cũng sợ phía sau xảy ra chuyện bất trắc, gây họa cho người trong nhà.

"Triệu Đông Hải, dưới biển lạnh lắm, về nhà thôi!"
"Trở về nhà thôi!"

"Tiểu Đông à về nhà thôi!"
"Trở về trở về nào!"
Đi phía trước gọi lớn chính là cha mẹ của Triệu Đông Hải, còn khóc nức nở, chính là những lời trong lòng, con trai không dễ gì nuôi lớn cứ như vậy đã không còn, làm cha mẹ chắc chắn đau khổ.

May mà nhà của Triệu Đông Hải không chỉ có một đứa con trai, những người "Trả lời" phía sau chính là hai người anh em của Triệu Đông Hải, âm thanh hùng hồn truyền đi thật xa, người trong các thôn lân cận đều nghe thấy.

Ngoại trừ gõ thanh la và gọi vài tiếng như vậy, cũng không còn âm thanh gì khác, tuy người ở thôn Phổ Lạp là kẻ ác, nhưng những quy củ này mọi người đều tuân thủ rất nghiêm ngặc.

Coi như là những người trẻ tuổi ngoài miệng nói không tin chuyện này, nhưng nhìn thấy thì cũng im lặng không nói, không dám dùng mạng của mình để phá vỡ truyền thống phong tục về quỷ thần này đâu.

Bọn người Hạ Tuy đang ở tại một căn nhà ở cuối thôn, đội trưởng Dương trực tiếp trưng dụng, đưa tiền không thiếu một xu, nhưng trong nhà không thể có người ngoài, coi như là chủ hộ cũng không được ở trong nhà, nơi này tạm thời sẽ biến thành căn cứ địa để bọn họ tiến hành tìm kiếm tin tức về ánh sáng xanh.

Sau lưng thôn Phổ Lạp có núi chôn ốc biển, trước thôn có Tử nhân khẩu, là một loại tồn tại kì lạ, lại có bút thần và ánh sáng xanh ở biển sâu mà Đổng Thiên tình cờ có được, hiển nhiên bắt đầu từ nơi này là hợp lý.

Lúc này đã hơn chín giờ, Hạ Tuy thấy bắt đầu Chiêu hồn, bỏ tài liệu xuống, đứng dậy mang theo Hạ Dạ và Chu Khải, chuẩn bị đi xem một chút.

"Người của thôn Phổ Lạp này thật gian manh, lão trưởng thôn đã phái người theo dõi chúng ta.

"
Lưu Tây nhắc nhở.


Đội trưởng Dương đứng lên, hỏi Hạ Tuy, "Tôi cho người đuổi đi nhé?"
Hạ Tuy khoát tay, từ ba lô trong lấy ra túi vải rách nát, kiếm gỗ đào, chu sa, lá bùa, kính chiếu yêu các thứ đều ở bên trong, chỉ còn lại Tiểu Hắc đang ngủ say và viên trân châu lớn bỏ trong ba lô được Hạ Tuy mang trên lưng.

Không mang Tiểu Hắc theo Hạ Tuy cũng lo lắng, chỉ sợ tên nhóc này lúc tỉnh lại sẽ quên mất ba điều đã hứa, xem những thứ nó nhìn thấy là đồ ăn toàn bộ đều bỏ vào bụng.

Ba lô trên lưng đeo thêm cái túi vải bên hông, mặc áo thun ngắn tay quần dài, ăn mặc có chút kì lạ, nhưng Hạ Tuy chỉ quan tâm chuyện tiện dụng, cho tới giờ chưa thấy hắn chú ý tới hình tượng.

"Tôi dùng bùa che đậy khí, đi ra từ cửa sau, không đến gần không nói chuyện với ai, không sợ bị phát hiện.

"
Trước đó già Lý đã nói người trong thôn bài xích người ngoài, tình huống đặc biệt cũng không muốn có người ngoài tham sự, sợ là sẽ dọa đến hồn phách của người chết từ biển trở về, cũng sợ người ngoài làm gì đó không cung kính sẽ chọc giận Hải thần, cho nên Hạ Tuy sớm đã có chuẩn bị.

Đội trưởng Dương thuê nhà của nhà họ Triệu là một căn nhà bình thường, chính là một căn nhà bằng đá kiểu cũ rất lụp xụp, trong phòng còn có thể nhìn thấy rêu xanh và dấu vết nước thấm vào, có chút ẩm ướt.

Hàng rào trong sân dùng mấy tảng đá to nhỏ xếp lại với nháu, không tránh được ăn trộm, chỉ tránh chó hoang này nọ, chỉ cao tới eo người trưởng thành, muốn nhảy ra rất dễ dàng.

Đội trưởng Dương thấy thế cười, ném tàn thuốc đi rồi cũng đứng lên, "Tôi cũng đi một chuyến.

"
Không đợi những người khác mở miệng nói, đội trưởng Dương đã phân công nhiệm vụ cho từng người, bị đám người Tiểu Lệ ăn ý nhìn nhau cười lạnh.


Đội trưởng Dương vỗ bàn, không vui lòng, "Đây là phân chia nhiệm vụ hợp lí, nếu mọi người đều đi hết, những người theo dõi bên ngoài không phải kẻ ngốc, có thể không phát hiện ra sao?"
Còn vì sao người đi là ông, đội trưởng Dương tỏ vẻ bản thân mình tốt xấu cũng là người từng đi theo Hạ trưởng phòng làm nhiệm vụ, có kinh nghiệm.

Hạ Tuy bảo Hạ Đông và Tiểu Uông ở lại, bản thân chỉ mang theo Hạ Dạ rời đi, còn Chu Khải, hắn đã không hiện hình, quay lại cũng không nhìn thấy, cứ coi như không khí đi theo là được.

Người bên ngoài tận mắt nhìn thấy vài người bọn họ đi đến, để Tiểu Uông và Hạ Đông ở lại, người khác ngẫu nhiên thoáng nhìn hai người còn ở đây, cũng sẽ không nghĩ nhiều.

Đội trưởng Dương tranh thủ vị trí này, tuy rằng vừa rồi lúc vỗ bàn mọi người đều rất tích cực xem diễn, nhưng trong lòng mọi người đều rất rõ ràng, vở diễn này cũng không dễ xem như vậy, không cẩn thận rất có thể sẽ mất mạng luôn.

Đội trưởng Dương nhận Liễm tức phù của Hạ Tuy, Hạ Dạ vẫn không thể hư hóa, nhưng buổi tối âm khí nặng, cảm giác tồn tại của nó không mạnh, Hạ Tuy đặt nó xuống đất, hai người hai quỷ đi từ cửa sau leo tường ra ngoài.

Vị trí căn nhà này có hơi hẻo lánh, hơn nữa bây giờ người trong thôn đa phần đã ra bờ biển, trên đường đi bọn Hạ Tuy cũng không nhìn thấy ai.

Buổi tối, nhiệt độ trong đất liền hạ xuống, nhiệt của nước biển
.


Bình luận

Truyện đang đọc