ĐẠO TRƯỞNG TIÊN SINH

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Thế giới Hư như thế nào Hạ Tuy không biết được, nhưng hôm nay, lại giống như có chút khác với những gì đạo nhân kia đã nói, vừa đến nơi đây, cảm nhận rõ ràng nhất của Hạ Tuy chính là sương mù trong không khí quá dày đặc, không có chân thật giống như đạo nhân đã nói.

Lại nói Hạ Tuy mang theo Tiểu Hắc và Hạ Dạ, che dấu dương khí nhảy vào từ một đường hầm trong gương phòng tắm của Giang Húc, giống như vào hồ nước, Hạ Tuy chỉ nghe bên tai vang lên tiếng sóng nước, trước mắt đột nhiên biến đổi, nơi bọn họ đứng, lại vẫn là trong phòng tắm của Giang Húc.

Có điều Hạ Tuy nhìn kỹ, cũng đã nhìn ra những nơi không giống nhau, ví dụ như cửa hẳn là ở bên phải, nhưng trong này lại ở bên trái, những đồ vật khác cũng tương tự, quả nhiên giống như hình ảnh phản chiếu trong gương, tuy giống nhau như đúc nhưng đã thay đổi vị trí trái phải.

Hạ Tuy ra khỏi phòng tắm, nơi đặt bảo kiếm Thanh Tuyền chỉ còn lại cái bàn là giá đỡ kiếm.

Hạ Tuy cũng không quá bất ngờ, để cho Hạ Dạ và Tiểu Hắc tự ý hành động, Hạ Tuy ngậm một hạt gỗ hòe có khắc trận văn trong miệng, lập tức có một luồn hơi lạnh từ đầu lưỡi lan đến toàn thân, tiếp theo nhịp tim hay nhịp thở đều chậm lại, đến cuối cùng, cả người trở nên lạnh lẽo giống như người chết.


Cưỡng chế ngăn chặn dương khí của cơ thể, một người một chó một quỷ đi ra khỏi phòng ngủ của Giang Húc.

Ngôi biệt thự Giang gia này, hẳn là nơi ở của A Nguyên tại thế giới Hư, một đường ra khỏi biệt thự đều không gặp một bóng người.

"Một lát nữa nhìn thấy Hư ta có thể ăn luôn không? Chủ nhân, trong hòe mộc châu của người chắc cũng sẽ không giữ được nhiều Hư như vậy đâu ha?"
Tiểu Hắc đôi mắt trông mong ngửa đầu hỏi Hạ Tuy.

Hạ Tuy cảm thấy chuyện này quả thật nên suy nghĩ cẩn thận, trầm tư một khắc, lại mang A Nguyên ra hỏi chuyện.

A Nguyên đảo mắt liền phát hiện người bắt được mình quả thật dễ dàng vào được thế giới Hư, nhất thời cả người sợ đến run rẩy, sợ bản thân chọc người này nổi giận, mà thôi, coi như cô ta đã phản bội lại Tôn thần đại nhân của thế giới Hư rồi, vậy thì có hỏi gì cứ đáp nấy may ra toàn mạng.

"Đại sư, nếu ngài như vậy đi ra gặp người khác là sẽ bị phát hiẹn, bởi vì bây giờ có rất ít người mọc mắt rồi mà lại không đi đến thế giới hiện thực.

"
A Nguyên cẩn thận nhìn Hạ Tuy, lại lặng lẽ dịch cơ thể lại gần, tuy rằng không thể cách xa con chó trắng đó bao nhiêu, nhưng tốt xấu cũng có chút cảm giác an toàn.

Đại sư không để cho chó trắng ăn thịt cô ta, hẳn là đã có chút tin tưởng và có hảo cảm với cô ta, trong lòng A Nguyên bỗng sinh ra chút cảm động.

"Có điều đêm nay Thần tôn đại nhân sẽ xuất hiện ở đỉnh núi bên cạnh Ngô Sơn Nguyên, triệu hoán nước suối thần cho mọi người, lại cho mọi người dùng nước suối thần tắm rửa.


Đến lúc đó tất cả mọi người đều sẽ đi, hơn nữa vào con suối thần rồi cũng không lập tức đi ra ngay.

"
Ngô Sơn là ngọn núi bên cạnh Danh Sơn, Danh Sơn được khai thác làm khu biệt thự nhà giàu, còn Ngô Sơn thì lại trở thành khu nghỉ dưỡng và viện dưỡng lão.

Nói tới đây, giọng nói của A Nguyên nhỏ hơn cũng chậm hơn, rõ ràng có bất an trong đó, "Nếu đại sư muốn tìm Thần tôn đại nhân, đây chính là cơ hội tốt nhất.

"
Hạ Tuy lại không nghĩ A Nguyên có thể nói rõ ràng cụ thể như vậy, có thể thấy được cô ta đã quyết tâm phản bội thì phản bội cho trót, mong ngóng hắn nhanh chóng tiêu diệt được Thần tôn đại nhân, để Thần tôn đại nhân không tìm cô ta tính sổ.

Hạ Tuy liếc nhìn Tiểu Hắc, Tiểu Hắc gật đầu, khẳng định A Nguyên không nói dối.

"Nếu ngươi đã phối hợp như vậy, không bằng cứ đưa ngươi đi đầu thai trước, hơn nữa ngươi yên tâm, ở đây chỉ cần là Hư chưa từng tạo nghiệp quả gì, ta đều sẽ đưa xuống đường Hoàng tuyền.

"
Hạ Tuy nhìn A Nguyên, cảm thấy có chút kỳ lạ, đây có thật sự chỉ đơn thuần là hình ảnh phản chiếu của thế giới hiện thực không? Nhưng mà trên người cô ta đã có hồn phách hoàn chỉnh rồi, nếu không có được cơ thể con người thực sự bọn họ cũng tuyệt đối không thể thay thế được nguyên thân tiếp tục sinh hoạt dưới Thiên đạo.

Trừ cái này ra, Hạ Tuy vẫn còn hai nghi vấn, vì sao Thần tôn lại giúp bọn họ đi đến thế giới hiện thực? Là muốn ra ngoài xưng bá thế giới hay sao? Còn nữa, Hư thay thế thân thể nguyên chủ, như vậy thần hồn của nguyên chủ sẽ đi đâu?
Nếu vô duyên vô cớ chết đi xuống đường Hoàng tuyền, Tiểu Hắc bây giờ đã tỉnh, đã có cảm ứng với địa phủ, nếu thật sự có những chuyện kỳ quái như vậy, Tiểu Hắc đã có thể lập tức phát hiện vấn đề rồi.


Cho nên Thần tôn, sợ là mượn cớ giúp những Hư này mà thực chất là muốn bắt lấy thần hồn của những người ở thế giới thực.

Bây giờ còn có Suối thần, nghi ngờ của Hạ Tuy lại càng nhiều hơn.

A Nguyên không nghĩ bây giờ mình có thể lập tức đi đầu thai, vui mừng đến mức cả gương mặt tái nhợt cũng trở nên sinh động hơn, vội vàng cảm tạ Hạ Tuy.

Hạ Tuy lại thời gian cụ thể khai mở Suối thần, xác định không bỏ sót chi tiết nào, lúc này mới bảo Tiểu Hắc đưa cô ta đi xuống.

Có Tiểu Hắc ở đây, Hạ Tuy không cần tự mình mở cửa Hoàng tuyền phiền phức như vậy nữa, chỉ cần Tiểu Hắc dậm chân một cái, lập tức bên cạnh đã xuất hiện cánh cổng đi xuống Hoàng tuyền.

A Nguyên không ngờ con chó trắng này lại thần thông quản đại như vậy, ngoài miệng cảm tạ mà lòng lo sợ, không biết trước đó mình có đắc tội đối phương hay không.

May mà thời gian ở chung không lâu lắm, A Nguyên thở phào nhẹ nhõm, hẳn là không có đắc tội, khi sắp xếp cho cô ta đầu thai sẽ không gây khó dễ.

Có vài người như trưởng
.


Bình luận

Truyện đang đọc