ĐẠO TRƯỞNG TIÊN SINH

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Hạ Tuy cho Giang Húc Liễm tức phù nên có thể thu liễm hơi thở, nữ quỷ này đã lưu lại ấn ký trên người Giang Húc, nên nó có thể không phát hiện trong thời gian ngắn nhưng sau đó sẽ phát hiện ra.

Nữ quỷ rúc trong góc tường nhìn thấy Giang Húc đang đứng tựa vào cửa phòng tắm, lúc này há mồm nhe răng gào thét nhào qua.

Ả ta đã theo dõi cô gái này trong một tháng trời, ba ngày nay là ngày cô ấy suy yếu nhất, tối hôm qua đã thất bại một lần, mặc kệ có thêm một người đàn ông là người tình hay là bảo vệ, ả cũng không muốn quay trở lại thế giới trong gương nữa!
Mà nữ quỷ dù đang hết sức kích động, nhưng vừa nhe răng vươn móng vuốt định nhào tới đã bị con chó kia sủa một tiếng lại bị đạp một cước lên đầu, nhất thời không tự chủ được quỳ rạp xuống, phủ phục trên mặt đất lạnh run.

"Thật dọa cún!"
Tiểu Hắc sủa gâu gâu oán giận một tiếng, sau đó quay đầu ánh mắt chờ mong nhìn Hạ Dạ, "Ta đã ngửi rồi, cái này là ngọt!"
Hạ Dạ nghiêm mặt gật gật đầu, "Có điều phải chờ Hạ Tuy hỏi nó trước đã, phía sau mặt gương giống như có rất nhiều.


"
Tiểu Hắc trực tiếp ngồi xổm trên đầu nữ quỷ lắc lắc cái đuôi, thoạt nhìn vô cùng ngoan ngoãn, "Chủ nhân, giúp ta hỏi xem vì sao trên người cô ta là ngọt được không?"
Nói rất dài dòng, nhưng thật sự tất cả sự việc chỉ xảy ra trong thời gian khoảng hơn một phút đồng hồ.

Trong mắt Giang Húc nhìn thấy chính là nữ quỷ xuất hiện, sau đó nó bò ra bên ngoài, kết quả còn chưa chui ra nửa cái đầu đã phát hiện không thích hợp, muốn chạy trốn, lại bị Hạ Tuy Hạ Dạ và Tiểu Hắc phối hợp kéo luôn ra ngoài.

Khoảnh khắc đó Giang Húc đột nhiên nhớ tới hình ảnh khi còn bé đi theo ông nội ra vườn nhổ củ cải, nắm lấy lá củ cải!
Khụ, Giang Húc không nghĩ xa xôi nữa, mắt nhìn nữ quỷ, lặng lẽ nhích lại gần bên Hạ Tuy nửa bước, "Chính là cô ta, bây giờ phải làm như thế nào?"
Hạ Tuy không quan tâm đến nữ quỷ đầu tiên, ngược lại ngưng thần nghiêm túc kiểm tra mặt gương, ngón tay dẫn khí sờ soạng, cuối cùng thậm chí dán lỗ tai lên lắng nghe.

Mặt gương trước đó không có chút bất thường nào, nhưng lúc vừa rồi nữ quỷ xuất hiện quả thật đã có một đường hầm, trong đường hầm có khí tức rất kì lạ, Hạ Tuy chưa từng gặp qua.

"Hỏi trước xem sau, nếu không nói thì để Tiểu Dạ luyện hóa cô ta, trực tiếp lấy khí làm môi giới, bắt buộc tấm gương mở ra.

"
Những thứ này Giang Húc không hiểu cũng không sao, Hạ Tuy ở trong lòng cô chính là người uy quyền bậc nhất, cho nên dù nghe không hiểu lắm cũng gật gật đầu.

Nữ quỷ đang quỳ rạp trên mặt đất nghe vậy cả người run lên, có điều vẫn không hé răng, đến lúc này nữ quỷ cũng biết bản thân đã gặp phải cao nhân rồi.

Hạ Tuy không tiếp tục sờ gương nữa, đột nhiên nhớ ra cái gì đó, đi ra ngoài nhìn nhìn Thanh Tuyền, Thanh Tuyền một chút phản ứng cũng không có, đây là có chuyện gì? Hạ Tuy trở lại phòng tắm, "Giang Húc, có khả năng tôi sẽ làm dơ sàn phòng ngủ của cô, có sao không?"

Giang Húc lắc đầu, đương nhiên là không sao.

"Tiểu Dạ, giúp tôi kéo cô ta ra ngoài.

"
Sauk hi được Giang Húc đồng ý, lúc này Hạ Tuy mới dời nữ quỷ ra ngoài, thấy Tiểu Hắc vẫn đứng trên đầu nữ quỷ ép ả ta không ngóc đầu dậy được, tuyệt đối chạy không thoát, lúc này mới hỏi Giang Húc lấy miếng ngọc bài lại đây.

"Khí tức của nữ quỷ này rất kì quái, theo lý mà nói Thanh Tuyền kiếm và ngọc bài đều phải sinh ra năng lượng bảo vệ chủ nhân mới đúng.

"
Hạ Tuy ngồi quỳ một gối, đem ngọc bài đặt trên ấn đường của nữ quỷ.

Nữ quỷ bị Hạ Dạ nắm tóc kéo ra ngoài ném lên mặt đất lộ ra vẻ mặt khó chịu, nhưng thật sự cũng không chịu tổn thương gì cả.

Hạ Dạ lại nhìn nhìn Thanh Tuyền kiếm nằm trên giá, đột nhiên nghĩ tới cái gì, ngồi xổm trở về một tay bấm tay niệm thần chú đặt lên ấn đường của nữ quỷ.

Quả nhiên, nữ quỷ này vốn không phải là Quỷ.

Tim Hạ Tuy rung lên, đứng lên nhìn về phía Giang Húc vô cùng xấu hổ, "Xin lỗi, lúc ấy tôi nên đi qua xem, cô gái này không phải là quỷ, có lẽ là một loại tồn tại kì lạ, nếu không nhờ Thanh Tuyền kiếm và lông của Tiểu Hắc trên ngọc bài có tác dụng làm kinh sợ, e rằng! "
E rằng mấy ngày hắn không có ở đây Giang Húc đã bị hại.


Trên mặt Giang Húc vốn có chút ý cười nhất thời trắng bệch, đến cả nụ cười giả tạo cũng không thèm gắng gượng nữa, "Cái gì? Cô ta không phải là quỷ thì là cái gì?"
Hạ Tuy lắc đầu, mím môi thành một đường thẳng, Hạ Tuy giải thích với Giang Húc lần nữa, "Tôi sẽ giải quyết chuyện này.

"
"Không cần nói xin lỗi, lúc ấy anh cũng không có thời gian đến đây, có điều thời gian này anh có còn rời khỏi Hải thị không? Nếu muốn đi, vậy tôi nhất định phải mang người nhà đi theo anh.

"
Giang Húc cố ý dùng giọng điệu thoải mái nói chuyện, hy vọng có thể điều tiết không khí một chút.

Hạ Tuy áy náy kỳ thật là một cơ hội tốt để lợi dụng, nhưng mà lúc Giang Húc đối diện với Hạ Tuy, trong lòng lại không thể sinh ra được tâm tư đó.

Chuyện này vốn đâu có liên quan gì đến Hạ Tuy, là bởi vì cô bị nữ quỷ theo dõi muốn thay thế, nếu không nhờ Hạ Tuy giúp đỡ, khả năng cô bị thay thế lại càng lớn hơn.

Mà người đàn ông lúc
.


Bình luận

Truyện đang đọc