ĐẠO TRƯỞNG TIÊN SINH

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Lại nói từ khi Hạ Tuy rời Hải thành cho đến khi giải quyết xong chuyện ánh sáng xanh, trước sau cũng chỉ mới bốn ngày, đó là bao gồm giải quyết sự việc và ngủ đến sáng hôm sau.

Giang Húc vốn muốn gọi điện thoại cho Hạ Tuy, nhưng nghĩ đến tính chất công việc đặc biệt của Hạ Tuy, công việc mà Hạ Tuy đang làm cũng chỉ sợ là hung hiểm vạn phần, cho nên vẫn luôn không dám gọi.

Chính là vào đêm mười bốn trời đã rất khuya, mới vừa đánh lui nữ quỷ, Giang Húc rửa mặt xong lên giường bấm điện thoại nghĩ rằng Hạ Tuy lúc này hẳn là đang ngủ nên mới nhắn tin.

Nội dung tin nhắn cũng không có gì, chỉ là hỏi thăm xem Hạ Tuy lúc nào thì về, ông nội đã hỏi vài lần, còn cảm khái không thể cùng nhau ăn Tết Trung Thu.


Tối hôm qua sau khi Hạ Tuy trở về hiếm khi trải qua cảm giác ngủ như chết, có điều buổi sáng cũng không bỏ bê việc tập luyện, buổi sáng năm giờ thức dậy, tám giờ tập luyện xong ăn bữa sáng, Chu Khải bảo Hạ Tuy sạc pin cho điện thoại.

Hai ngày nay dùng mấy lần, Hạ Tuy cũng phát hiện thứ này dùng rất tốt, cho nên quyết định sau này có thể dùng nhiều một chút.

Thấy thời gian cũng đã hơn tám giờ, Hạ Tuy nghĩ Giang Húc hẳn là đang trên đường đến công ty, trực tiếp gọi điện thoại đến, chuẩn bị hỏi Giang Húc nữ quỷ kia thế nào rồi.

Giang Húc quả thật đang trên đường đến công ty, tuy rằng Tết Trung thu nên công ty cho nghỉ, nhưng Giang Húc vẫn phải đi xử lí một ít việc.

Bởi vì Giang lão gia sợ Giang Húc mãi lo công việc sẽ không chăm lo cho bản thân, có lúc Giang lão gia cũng phản đối Giang Húc tăng ca thức đêm làm việc, dần dà Giang Húc có thói quen giải quyết xong công việc ở công ty, dù đôi khi có công việc phải mang về nhà làm, Giang Húc cũng sẽ về ở nhà thuê của mình ở gần công ty.

Gần đây Giang Húc bởi vì vụ việc nữ quỷ, Giang lão gia làm sao có thể để cô ở ngoài một mình, chớ nói chi hôm nay vẫn là tết Trung Thu, buổi sáng Giang Húc không ở nhà nghỉ ngơi cũng đã khiến Giang lão gia rất không vừa lòng.

Một người không muốn làm ông nội không vui, một người không muốn để cháu gái không vui, cho nên hai ông cháu mỗi người nhường một bước, Giang Húc buổi sáng đi làm, giữa trưa sẽ về nhà ông nội nghỉ ngơi nửa ngày.

"Tối hôm qua ngủ sớm, vừa mới đọc được tin nhắn của cô, ở chỗ cô tình hình thế nào rồi?"
Giang Húc nhận điện thoại có chút ngoài ý muốn, tính đứng lên, đây hình như là lần đầu tiên Hạ Tuy chủ động gọi điện, bỏ tờ báo mình đang đọc xuống, bình bản cười nói, "Tối hôm qua tôi nghĩ là anh ngủ rồi nên mới nhắn, sợ làm phiền công việc của anh.

Tôi vẫn tốt, ở nhà còn có bảo kiếm của ông nội, những lúc ra ngoài còn có ngọc bài.

Có điều thứ kia hình như càng ngày càng mạnh, giống như anh nói vậy, có rất nhiều lúc cô ta nhìn tôi chăm chăm không rời, tối hôm qua lúc tôi đang tắm cô ta từ trong gương bò ra, không biết có phải vì lúc ấy bọt xà phòng chắn ngọc bài hay không.

"
Mới đầu Giang Húc thật sự cho rằng nữ quỷ kia là do bản thân có thể nhìn thấy quỷ mới gặp phải, sau đó nhìn thấy một con quỷ chết oan thông thường, kết quả sau đó lại phát hiện ở những nơi có gương bản lĩnh của nữ quỷ sẽ càng mạnh hơn, vả lại từ đầu tới cuối đều nhìn chằm chằm cô hỏi mượn thân thể gì đó, Giang Húc hiểu rõ việc này không đơn giản như vậy.

Với bản lĩnh hiện giờ của nữ quỷ, có thù oán gì không thể trực tiếp báo? Quả nhiên giống như Hạ Tuy đã nói, đây chính là nhìn trúng thân thể của cô, muốn nhập vào cô thậm chí là thay thế chính chủ luôn.

Giang Húc cũng hơi kiêu ngạo nghĩ, nữ quỷ này sợ rằng là một đứa não tàn, nếu thật sự cô ta thay thế mình, tập đoàn Giang thị sợ rằng không đến một tháng đã đi tong, đến cuối cùng phải phá sản, không phải là trong một đêm nghèo như trước thời giải phóng hay sao?
Hay là nữ quỷ coi trọng diện mạo của cô?
Không phải Giang Húc tự giễu, cô cảm thấy đa số phụ nữ đều sẽ không mong muốn có vẻ ngoài giống cô, quá sắc sảo, nói hơi thô chính là có thể dọa đàn ông chạy mất.

Trong giới giải trí không biết có bao nhiêu người còn xinh đẹp hơn cô, hà tất hao hết tâm tư muốn bám lấy cô?
Hạ Tuy nghe Giang Húc nói tắm rửa, khụ, lúc đó nữ quỷ kia vậy mà có thể chống lại uy hiếp của cả bảo kiếm và ngọc bài để bò từ trong gương ra, cảm thấy nghiêm trọng, chau mày, "Ngọc bài không thể nào chỉ vì bọt xà phòng mà mất tác dụng, hẳn là vấn đề ở chỗ khác.


Việc ở đây tối qua tôi đã giải quyết xong, lát nữa sẽ tranh thủ trở về, đến Hải thành sẽ báo với cô, lúc đó sẽ trực tiếp đi qua.

"
Giang Húc thấy Hạ Tuy lo lắng chuyện của cô như vậy, tuy rằng biết Hạ Tuy là người có trách nhiệm, nhưng ít nhiều vẫn có chút cảm động, cười trả lời, "Vừa hay hôm qua ông nội có nói Tết Trung thu năm nay một mình anh ở ngoài rất cô đơn, đến lúc đó anh đến, chúng ta cùng nhau ăn tết.

"
Ngẫm nghĩ lại nhớ tới gì đó, Giang Húc trầm ngâm một lúc rồi nhắc tới Hạ gia, "Bên Ngô Sơn Nguyên tối qua đột nhiên bị sét đánh, nghe nói trùng hợp lại đánh vào trong sân viện của Hạ lão thái thái, may mà Hạ lão thái thái đã về nhà cũ Hạ gia, sau khi biết chuyện này tối qua đã gấp rút trở về, anh có muốn đi xem thử không?"
Cũng chính vì lúc ấy Hạ lão thái thái quá hoảng sợ, nên lúc vừa xảy ra chuyện đã không thể bưng bít chuyện này, khiến cho những người ngoài như Giang Húc nghe được phong thanh.

Giang Húc sau khi xác định từ hai mươi mấy năm nay đều là do Hạ Tuy giả vờ thì đã hiểu rõ tình cảnh của Hạ Tuy ở Hạ gia, sau đó Hạ Phong đột nhiên ra tay, xóa sạch tất cả các tin đồn về Hạ Tuy, khiến cho những chuyện như cô hẹn
.


Bình luận

Truyện đang đọc