ĐỈNH CAO PHÚ QUÝ

Chương 79 Gặp phải

“Hơn nữa Tập đoàn Lương Câu lại bắt đầu gây chuyện với nhà họ Bạch rồi, lân này cường độ còn mạnh hơn, nghe nói ngay cả dự án mới của Bạch Thị trước đây chưa từng động vào bọn họ cũng ra tay” Vương Tử Yên nghiêm túc nói.

Dám ra tay với dự án mới của Bạch Thị, rất rõ ràng thế lực đứng sau Tập đoàn Lương Câu khá lớn mạnh, ít nhất là không kiêng dè Tập đoàn Tuấn Phong. Vì dự án mới của Bạch Thị có Tập đoàn Tuấn Phong rót vốn đầu tư, dường như là đang công khai khiêu khích Tuấn Phong? Vương Tử Yên nhíu mày nhìn Trình Uyên, cô ta muốn xem thử lúc bị khiêu chiến như thế, chàng trai này sẽ làm gì.

Nhưng cuối cùng, Trình Uyên khiến cô ta thất vọng rồi.

Anh chỉ ấn mạnh lên mi tâm của mình, sau đó thở dài một hơi.

“Giúp Bạch Thị đi” Trình Uyên nói.

“Giúp bằng cách nào đây?” Vương Tử Yên khó hiểu hỏi.

Trình Uyên bất đác dĩ đáp: “Tuấn Phong chúng ta hợp tác với Bạch Thị, phụ trách thu mua sản phẩm của bọn họ, sau đó lại bán ra ngoài.” Nghe vậy, Vương Tử Yên không nhịn được giật mình: “Như vậy trong vô hình sẽ tốn rất nhiều chỉ phí, chẳng những chúng ta không kiếm được tiền, trái lại còn có thể bị lỗ nữa” Trình Uyên gật đầu, nhắm mắt nói: “Tôi biết” Thấy anh nhắm mắt lại, Vương Tử Yên muốn nói lại thôi.

Đợi thêm một lát, thấy anh vẫn không có ý mở mắt ra, Vương Tử Yên cắn môi, xoay người rời khỏi phòng làm việc Chủ tịch, cô ta cảm thấy bây giờ Trình Uyên đang suy nghĩ, không muốn làm phiền anh.

Sau khi rời khỏi phòng làm việc, Vương Tử Yên cầm điện thoại gọi đi.

“Điều tra giúp tôi là ai thu mua Tập đoàn Lương Câu” Cùng lúc đó, trong phòng làm việc của Long Thầm Lãng ở trụ sở chính Tập đoàn Long Đăng.

“Có phải gần đây em đắc tội với ai không?” Long Thâm Lãng nghiêm túc hỏi Long Thầm Vũ.

Long Thầm Vũ đau khổ lắc đầu: “Cho dù có đắc tội cũng chỉ là đám tôm tép thôi, hoàn toàn không thể gây ra chuyện lớn thế này được” Long Thầm Lãng cúi đầu im lặng suy nghĩ một lát, sau đó nói: “Em Ba, chuyện lần này rất nghiêm trọng, bây giờ mấy khách hàng cũ của chúng ta đều không dám nói rốt cuộc là vì sao, cứ thế kẻ thù ở trong tối, chúng ta ở ngoài sáng, muốn ra sức cũng không biết bắt đầu từ đâu” “Theo anh thấy, chúng ta vẫn nên nói với ba một tiếng đi, với mặt mũi của ông ấy, có lẽ có thể giải quyết được chuyện này” Nghe vậy, sắc mặt Long Thầm Vũ lập tức thay đổi: “Anh Hai, em xin anh đừng nói với ba, nếu anh nói với ba, vậy mấy sản nghiệp dưới tay em… rất có thể sẽ bị ba lấy về hết” Long Thầm Lãng giận dữ nói: “Cho dù không nói thì xảy ra chuyện như thế, dưới tay em còn có sản nghiệp gì nữa?” “..” Long Thầm Vũ nghẹn lời.

“Ông nội nó, rốt cuộc là ai ăn gan hùm mật gấu mà dám đụng đến Tập đoàn Long Đằng chúng ta thế” Long ‘Thầm Vũ gào lên.

Long Thầm Lãng khuyên anh ta: “Em về nghỉ ngơi trước đã, anh đi nói chuyện này với ba một tiếng, yên tâm, anh sẽ cố hết sức thoái thác trách nhiệm cho em” Long Thầm Vũ không còn cách nào khác, chỉ có thể gật đầu đồng ý.

Đợi Long Thầm Vũ rời khỏi rồi, cửa phòng làm việc của Long Thầm Lãng bị gõ vang.

“Vào đi” Long Thầm Lãng trả lời một tiếng.

Thiệu Đình Đình đẩy cửa đi vào, tươi cười hỏi Long ‘Thầm Lãng: “Xin hỏi ông chủ đã đói bụng chưa?” Nhìn thấy Thiệu Đình Đình, chân mày đang nhíu chặt của Long Thầm Lãng lập tức giãn ra, cũng cười nói: “Em không nhắc anh cũng không cảm thấy đấy, em vừa hỏi thì anh thật sự thấy đói rồi” “Đi thôi, anh bỏ tiên em mời khách” Thiệu Đình Đình chỉ ra bên ngoài.

Long Thầm Lãng mỉm cười sửa sang lại âu phục của mình, đứng lên nắm lấy tay Thiệu Đình Đình.

Lúc trước, nhà xưởng của nhà Thiệu Đình Đình được Tuấn Phong đầu tư nên sống lại lần nữa, việc làm ăn cũng ngày càng tốt, ngay cả Tập đoàn Long Đằng cũng có hợp tác với xưởng nhà cô ta.

Trong một lần bàn việc hợp tác, Thiệu Đình Đình gặp mặt Long Thầm Lãng, nói mới thấy lúc đi học, Thiệu Đình Đình cũng xem như hoa khôi của lớp, vẻ ngoài xuất chúng, lúc ấy Trình Uyên còn xem cô ta như nữ thần của mình mà, chỉ là Thiệu Đình Đình không vừa ý anh.

Long Thầm Lãng bị vẻ ngoài của Thiệu Đình Đình hấp dẫn nên bắt đầu theo đuổi điên cuồng.

Còn cô ta thì nghĩ đến Long Thầm Lãng là người thật sự có thực quyền ở Tập đoàn Long Đẳng, hơn nữa vẻ ngoài cũng không tệ, cho nên ngầm đồng ý sự theo đuổi của đối phương.

Long Thầm Lãng dẫn Thiệu Đình Đình đến một nhà hàng dùng bữa, sau khi hai người ngồi xuống, Thiệu Đình Đình hỏi dò: “Có phải gần đây Tập đoàn Long Đằng các anh đắc tội ai không?” Nghe vậy, Long Thầm Lãng nhíu mày: “Sao lại hỏi thế?” Cô ta ngẫm nghĩ rồi nói: “Bên đầu tư của nhà em cấm nhà em cung cấp hàng cho các anh, em còn cho rằng…” “Nhà đầu tư của các em? Tuấn Phong?” Long Thâm Lãng ngẩn người.

Thiệu Đình Đình gật đầu, vừa định nói gì đó thì đột nhiên trợn to mắt: “Ấy, sao cô ta cũng đến đây?” “Ai?” Long Thầm Lãng thấy Thiệu Đình Đình nhìn về một nơi cách mình không xa thì vội quay đầu lại nhìn thoáng qua.

“Vợ của Trình Uyên” Thiệu Đình Đình trả lời theo bản năng.

Vợ của Trình Uyên? Long Thầm Lãng lập tức nghiêm mặt.

Đột nhiên nhớ tới lúc trước ở trên cầu vượt, Trình Uyên từng nói với mình muốn lật đổ Tập đoàn Long Đằng, lúc đó hẳn ta còn xem nó như một câu chuyện cười nữa.

Chẳng lẽ…

Là Trình Uyên đang giở trò ư? Không.

Không thể nào! Sao cậu ta có khả năng đó được.

Không biết bên phía Kim Kiệt thế nào rồi nữa.

Long Thầm Lãng đã quen Kim Kiệt từ rất lâu, quan hệ của hai người cũng không tệ lắm, cho nên Kim Kiệt vừa về nước đã gọi điện thoại cho hắn †a, hắn ta bèn thuận tiện nhờ ông ta đuổi một người tên Trình Uyên ở bộ phận Giám đốc của Tuấn Phong giúp mình.

Nhưng nói mới thấy, chẳng trách em Ba lại xảy ra tranh chấp với Trình Uyên vì cô vợ. Người phụ nữ này thật sự quá… xinh đẹp.

Đột nhiên có một ngón tay quơ quơ trước mặt hắn ta, kéo Long Thầm Lãng về lại hiện thực.

“Sao hả? Nhìn đến không dời mát ra được? Có phải cảm thấy cô ta đẹp hơn em nhiều không?” Thiệu Đình Đình tức giận chất vấn Long Thầm Lãng.

Hắn ta vội lắc đầu, cười khổ nói: “Đừng nói bậy, anh cũng không phải loại công tử đào hoa” “Cái này ai mà chắc được” Thiệu Đình Đình bĩu môi.

Long Thầm Lãng vội vàng dỗ dành một phen, vừa nói dối vừa thề thốt mới chọc cười được Thiệu Đình Đình.

“Đình Đình, em ngồi đây nhé, anh đi vệ sinh một chuyến” Long Thầm Lãng rất tự nhiên nói với cô ta.

Thiệu Đình Đình gật đầu.

Lúc Long Thầm Lãng đi vệ sinh còn cố để ý số bàn của Bạch An Tương và Mục Như Trăn.

Đợi khi vào phòng vệ sinh thì vội vàng lấy điện thoại ra, gọi cho cấp dưới của mình: “Nhà hàng Dương Quang, tôi không quan tâm anh sử dụng cách gì, lát nữa phải mời hai người đẹp ngồi ở bàn số 23 đến phòng làm việc của tôi nghe chưa” Cúp điện thoại xong, Long Thầm Lãng chỉ rửa mặt rồi đi ra ngoài.

Thật ra nhà của Mục Như Trăn ở gần đó, hai ngày nay Bạch An Tương vẫn luôn ở nhà cô ta, chủ yếu là có nhiều chuyện Bạch An Tương không biết nên đối mặt thế nào, nên mới lựa chọn tạm thời trốn tránh.

Nhưng trốn tránh cũng không phải cách, cuối cùng cô vẫn quyết định trở về, ít nhất cũng phải hỏi Bạch Sĩ Câu cuối cùng đang xảy ra chuyện gì, còn có cơ hội thương lượng không.

Cho nên trước khi trở về, Mục Như Trăn mời Bạch An Tương đến nhà hàng Dương Quang gần nhà mình ăn cơm.

Bình luận

Truyện đang đọc