Edit: Carrot – Beta: Cún
Thời gian chính xác của lễ thành lập đại sứ quán được ấn định vào lúc chín giờ sáng, nhưng tất cả mọi người đều đã dậy từ sáng sớm. Thang Lâm khá hưng phấn, không phải ai cũng có cơ hội chứng kiến sự thành lập của một đại sứ quán, cô vô cùng may mắn. Trần Đình Đình kích động đến mức gần như thức trắng đêm.
Tô Giang cũng nở nụ cười tươi rói.
“Khách mời tham dự buổi lễ sẽ đến lúc mấy giờ vậy?” Trần Đình Đình hỏi.
Thang Lâm nói: “Có lẽ từ tám giờ rưỡi sẽ có người đến.”
Tô Giang hỏi: “Lát nữa Thang Lâm phải đi theo phiên dịch cho đại sứ La mọi chuyện suôn sẻ nhé.”
“Chắc chắn sẽ thế.” Thang Lâm nói.
“Không biết có những ai đến nhỉ?” Trần Đình Đình có chút lo lắng.
Trong danh sách khách mời mà Tống Dịch lập ra có những người cụ thể, cũng có những cơ quan bộ phận không có người cụ thể.
Vì vậy mọi người không thể hoàn toàn xác định được những người sẽ đến tham dự buổi lễ.
“Đến lúc đó sẽ biết thôi.” Tô Giang nói.
“Xác nhận lại một chút, lát nữa tôi và anh sẽ ra cửa lớn đón khách, đại sứ La và Tống Dịch sẽ tiếp đón khách mời ở bên trong đúng không?”
Tô Giang gật đầu: “Đúng vậy. Lát nữa việc kéo cờ cũng là do hai chúng ta thực hiện.”
“Chuyện này tôi biết.” Trần Đình Đình nói.
Ba người đang nói chuyện ở đại sảnh thì Lý Lâm Phong, La Ngọc Quang và Tống Dịch đến.
“Mọi người ăn cơm hết chưa?” La Ngọc Quang liếc nhìn mọi người một cái, cười hỏi.
“Ăn rồi ạ.” Ba người Thang Lâm đồng thanh nói.
“Nghỉ ngơi một chút rồi có thể đến vị trí của mình.” La Ngọc Quang lại nói.
“Vâng ạ.” Ba người Thang Lâm lại đồng thanh đáp.
*
Buổi lễ được tổ chức ngoài trời. Bên ngoài cổng lớn của đại sứ quán được trải một tấm thảm đỏ dài. Lúc tám giờ rưỡi sáng, những người đến tham dự lễ khai trương lục tục kéo đến, Tô Giang và Trần Đình Đình ra cửa lớn đón khách. La Ngọc Quang và Tống Dịch đứng ở bên trong mỉm cười bắt tay với những người đến, Thang Lâm đứng ở phía sau hai người họ làm công việc phiên dịch.
Bên phía York cũng bắt đầu có người đến.
Đợi đến khi tất cả mọi người đến đông đủ, La Ngọc Quang với tư cách là đại sứ bước lên bục bắt đầu đọc diễn văn, cảm ơn sự hiện diện của mọi người, đồng thời nói rằng dưới sự nỗ lực của cả Trung Quốc và Sisby, đại sứ quán Trung Quốc ở Sisby đã chính thức được thành lập vào ngày hôm nay.
Thang Lâm làm phiên dịch đồng thời tại chỗ. Sau khi La Ngọc Quang đọc xong diễn văn thì đến nghi thức kéo cờ. Nhưng Thang Lâm phát hiện người đang đứng thẳng tắp dưới cột cờ đối diện với Trần Đình Đình là Tống Dịch. Cô có chút kinh ngạc, quay đầu nhìn trái nhìn phải tìm Tô Giang, nhưng lại không thấy bóng dáng của Tô Giang đâu. Tống Dịch thay Tô Giang kéo cờ sao? Mà quốc ca lúc này vang lên, Tống Dịch vung tay một cái, quốc kỳ tung bay.
Thang Lâm nén sự nghi hoặc trong lòng xuống, nghiêm trang đứng thẳng, hướng quốc kỳ chào bằng ánh mắt.
Những người khác có mặt ở đó cũng đứng thẳng, ánh mắt theo lá cờ Trung Quốc mà di chuyển.
Quốc kỳ từ từ được kéo lên trong tiếng quốc ca hùng tráng, quốc ca vừa dứt, quốc kỳ cũng đã lên đến đỉnh cột, Tống Dịch buộc dây vào cột cờ. Ánh mắt của Thang Lâm di chuyển đến trên người Tống Dịch. Đợi Tống Dịch buộc dây xong thì nghi lễ kéo cờ kết thúc.
Tất cả mọi người đều thu hồi ánh mắt.
La Ngọc Quang lại giới thiệu những biện pháp sắp thực hiện để thúc đẩy tình hữu nghị và hợp tác giữa hai nước Trung Quốc và Sisby, hy vọng tình hữu nghị giữa hai nước Trung Quốc và Sisby sẽ trường tồn.
Đại diện của Sisby phát biểu bày tỏ sự chúc mừng.
Lễ thành lập đại sứ quán không kéo dài. Nghi lễ kéo cờ là một trong những nghi lễ rất quan trọng, sau khi phía Trung Quốc và phía Sisby đều đã phát biểu thì buổi lễ coi như kết thúc. Tống Dịch và La Ngọc Quang, Lý Lâm Phong lại lần lượt bắt tay cảm ơn những người đã đến tham dự buổi lễ.
Phía Sisby một lần nữa bày tỏ sự chúc mừng và quyết tâm cùng nhau duy trì tình hữu nghị.
Những người tham dự buổi lễ lần lượt rời đi. Thang Lâm và mọi người ngẩng đầu nhìn quốc kỳ đang tung bay trong gió, trên mặt đều là nụ cười kích động. Theo lá cờ thiêng liêng này được kéo lên, đại sứ quán nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa tại Sisby đã chính thức được thành lập. Tấm biển của đại sứ quán bên ngoài cánh cổng cũng báo hiệu một sự khởi đầu mới.
Tất cả những người có mặt ở đó đều là người chứng kiến thời khắc lịch sử này.
Lúc này Thang Lâm cũng mới biết được vì sao người kéo cờ vừa rồi không phải là Tô Giang và Trần Đình Đình. Cô nghe Tô Giang nói là Tống Dịch nói anh ấy đích thân đi kéo cờ.
Thang Lâm nghĩ một chút, biết rằng việc Tống Dịch đích thân đi kéo cờ là một hành động rất có ý nghĩa.
“Những người tham dự buổi lễ bao gồm Phó Thủ tướng Sente, Bộ trưởng Ngoại giao Bekh, cũng như đại diện từ các bộ kinh tế, quốc tế và nông nghiệp của Nhà nước Sisby, cùng các phóng viên truyền thông từ mọi tầng lớp xã hội.” Tô Giang nói với mọi người.
La Ngọc Quang gật đầu một cái, ông và Tống Dịch đã biết chuyện này khi bắt tay với những người đến tham dự.
Trong số những người này, phó thủ tướng Sente là người có cấp bậc cao nhất.
“Đại sứ quán đã chính thức được thành lập, đây là lý do đáng để ăn mừng. Cảm ơn tất cả mọi người đã làm việc chăm chỉ trong thời gian này. Tôi hy vọng các bạn sẽ tiếp tục làm việc chăm chỉ trong tương lai để đại sứ quán của chúng ta có thể phát huy vai trò tốt nhất.” La Ngọc Quang nói với mọi người.
“Đất nước Sisby có tổng cộng bốn phó thủ tướng. Vị phó thủ tướng Sente này chủ yếu phụ trách về khoa học kỹ thuật, chăm sóc sức khỏe và công trình, nhưng Sisby không coi trọng khoa học kỹ thuật và công trình, về mặt y tế cũng lạc hậu.” Thang Lâm nhỏ giọng nói với Tô Giang, “Không biết những người đến đại sứ quán York có những ai.”
Tuy nhiên, tin tức rất nhanh đã được đưa ra, những nhân vật quan trọng tham dự lễ thành lập đại sứ quán York ở Sisby là Phó Thủ tướng Karcha và Bộ trưởng Ngoại giao Limisi.
Phó Thủ tướng Karcha là người chủ yếu phụ trách về mảng phát triển, cải cách và kinh tế.
“Kết quả đã quá rõ ràng, những người đến bên phía York có địa vị quan trọng hơn.” Tô Giang nói.
Thang Lâm nhíu mày: “Nói như vậy, Sisby thân thiết với York hơn.”
Như vậy, công việc ở đây còn nhiều khó khăn và thử thách.
“Tham tán Tống đến rồi.” Trần Đình Đình đột nhiên nhỏ giọng nhắc nhở.