HỆ THỐNG GAME TẠI DỊ GIỚI

Hỏa Phượng Hoàng cùng Hỏa Kỳ Lân, một đòn cực mạnh này khiến cho không gian nứt vỡ. Liên tục những sóng chấn động tỏa ra xung quanh. Đám người Kiều Phong, Trương Vô Kỵ đều bị đánh bay ra mấy trăm mét.

- Thật khủng khiếp!

Lực lượng ngang nhau, hai Thần Thú lúc này bốn mắt nhìn nhau, chiến ý tăng cao. Ầm, Bạch Hổ đã xuất hiện, Cự Tam Lang cũng xuất hiện lại vây Kỳ Lân Thần Thú ở giữa.

- Hừ, ta không tin ba đánh một không lại!

Lệnh Hồ Xung sát ý dâng cao, quát lên mà nói. Rất nhanh bốn thân ảnh lại đánh thành một đoàn. Tiếng va chạm cùng sóng chấn động liên tục bắn ra. Hỏa Kỳ Lân mặc dù mạnh mẽ khủng bố, thiên phú cao. Thế nhưng ba đánh một không chột cũng què, nó liên tục bị đánh rơi vào thế hạ phong. Bạch Hồ dường như cuồng bạo, không kiêng nể cận thân tác chiến, liên tục cùng Hỏa Kỳ Lân trao đổi chiêu thức. Hòa Phượng Hoàng tốc độ tăng nhanh, mỗi lần sải cánh lướt qua đều khiến Hỏa Kỳ Lân phải nhận một vết cắt đáng sợ. Cự Tam Lang không dám chính diện chiến đấu cùng Hỏa Kỳ Lân. Dưới sự chỉ huy của Tiểu Ngư Nhi, nó khôn khéo lấp ló du kích. Mỗi khí Hỏa Kỳ Lân tiếp chiêu cùng Bạch Hổ. Cự tam lang lập tức phun ra một ngụm hắc khí ăn mòn đánh tới khiến Hỏa Kỳ Lân cực kỳ đau đớn cùng phẫn nộ. Thời gian giao chiến càng dài, Hỏa Kỳ Lân cuối cùng cũng đã không chịu được, biết đánh không lại, nó lại tìm kế sách, vừa đánh vừa chạy. Toàn thân Hỏa Kỳ Lân vết thương chồng chất, nếu muốn khôi phục phải rất lâu.

- Ngũ ca, nhanh chóng!

Lệnh Hồ Xung hét lớn. Chỉ thấy Bạch Hổ gầm lên, cái miệng to lớn ngoặm lấy bờ vai của Kỳ Lân. Hỏa Kỳ Lân đau đớn gầm lên, cũng không chịu thua cắn vào vai của Bạch Hổ. Rõ ràng là đã muốn lưỡng bại câu thương rồi. Trương Vô Kỵ đã nhìn chằm chằm rất lâu rồi, chỉ khi nghe Lệnh hồ Xung hét lên là hắn lập tức phi hành mà tới. Trên tay đã lăm lăm một quả cầu pokeball. Pokeball của hắn chính là do Hoàng Minh trước kia đưa cho. Mỗi người bọn hắn đều có một trái pokeball cao cấp như vậy. Thân hình Hỏa Kỳ Lân rất lớn, không hề khó chút nào. Vút, Trương Vô Kỵ ném pokeball bắn tới. Hoat Kỳ Lân làm gì có thời gian để ý có chứ, nó còn đang quyết sống mái với Bạch Hổ đây. Chỉ thấy pokeball lập tức đập vào người Hỏa Kỳ Lân, một lực hút vô hình nhưng mạnh mẽ khủng bố nhanh chóng hút toàn bộ thân hình Hỏa Kỳ Lân vào trong. Một thân hình to lớn như vậy mà lại bị thu hoàn toàn vào một quả cầu bé nhỏ. Quả cầu Pokeball rung chuyển liên tục, rõ ràng là Hỏa Kỳ Lân đang phản kháng, thế nhưng một trận chiến vừa rồi nó đã yếu đi rất nhiều. Lại cùng Bạch Hổ đánh một trận điên cuồng càng là đổ huyết. Hỏa Kỳ Lân phản kháng một hồi thì buông bỏ. Cả năm huynh đệ đều nhìn trân trân vào quả cầu pokeball, sau khi thấy nó yên tĩnh thì hoan hỉ không thôi. Cuối cùng cũng đạt được mục đích, Lệnh Hồ Xung cùng Triệu Vân, Tiểu Ngư Nhi thu lại Thần Thú của mình, vừa phi hành vừa cười nói vui vẻ. Vừa bay được hơn mấy trăm mét, Triệu Vân bất giác không gian phi hành của bọn hắn xảy ra điều kì lạ. Rõ ràng là một cảm giác kì quái. Triệu Vân nhíu nhíu mày, hắn bất giác hơi tụt về phí sau. Chính lúc này cả bốn người còn lại đều cảm nhận được không gian như bị trói buộc đáng sợ.

Rào!

Triệu Vân ở phía sau lập tức chém về bọn hắn. Một chiên bán thương này mặc dù không có làm đám người Kiều Phong, Trương Vô Kỵ bị thương thế nhưng lại khiến bọn hắn bay xa hơn trăm mét.

- Lão Thất, ngươi sao vậy?

Kiều Phong kinh ngạc hô lớn. Bọn hắn không ngờ Triệu Vân lại ra tay đánh một thương hất văng bọn hắn ra ngoài. Thế nhưng rất nhanh trong tầm mắt của đám người. Nơi bọn hắn vừa đứng không gian bị bẻ cong, một cái hắc động to lớn xuất hiện, lúc hút khủng bố nhanh chóng hút lấy thân hình Triệu Vân vào bên trong.

- Lão Thất!

- Thất Ca!

Tiếng hô thất thanh vang lên. Bọn hắn không thể ngờ Triệu Vân lại bị một không gian quái lạ thôn phệ rồi.

- Ai?

Lệnh Hồ Xung giác quan mẫn cảm, rõ ràng thấy được một bóng dáng mờ ảo lướt đi không xa. Hắn nhanh chóng vụt tới. Tu vi của thân ảnh kia không cao, rất nhanh bị Lệnh hồ Xung tóm được. Sau khi tóm được hắn, Lệnh hồ Xung gầm lên:

- Tên khốn kiếp, ngươi là ai?

Thân ảnh này chính là một kẻ kì lạ. Đầu chim thân người. Bị Lệnh Hồ Xung tóm được, nó vô cùng sợ hãi. Thế nhưng nhất quyết không nói gì.

- Không nói sao?

Lệnh Hồ Xung hừ lạnh, lập tức triệu hồi Bạch Hổ. Luồng sát khí đáng sợ của Bạch Hổ tỏa ra khiến cho tên này run rẩy hãi hùng. Không dừng lại ở đó, sát khí liên tục tiến vào người của hắn, bắt đầu điên cuồng mà tấn công kinh mạch, đau đơn khiến cho hắn thần chí cũng mơ hồ đi.

- Nói mau, ngươi là ai? Từ đâu đến?

Lệnh Hồ Xung cười lạnh, đặt câu hỏi. Tên đầu chim thân người này không ngờ hai mắt dại ra, vô thức trả lời:

- Ta là Bất Không, đến từ Sở Thiên bộ lạc!

Cả bốn người có chút không rõ ràng. Lệnh Hồ Xung lại hỏi:

- Sở Thiên bộ lạc của ngươi ở đâu? Thuộc thế lực nào?

- Sở Thiên Bộ lạc ở phía Bắc Hắc ám Thâm uyên. Thuộc Ma tộc!

Ma tộc sao? Bốn người chấn động. Không ngờ lại xuất hiện ma tộc ở đây. Lệnh Hồ Xung lại gấp hơn, hỏi:

- Vừa rồi huynh đệ của ta chính là bị các ngươi hại đúng không?

Tên kia lập tức gật đầu, nói:

- Đúng vậy, là Gia cát thiếu gia đưa chúng ta Khu trục trận pháp. Chính là muốn một mẻ bắt gọn.

Một mẻ bắt gọn sao? Gia Cát thiếu gia ư? Cả bốn người giật mình, rõ ràng vừa rồi Triệu Vân dường như cảm nhận được chuyện gì đó, ra chiêu đánh bay bọn hắn khỏi khu vực kia. Hóa ra là bị trận pháp thâu tóm.

- Chết tiệt!

Kiều Phong hai mắt phẫn nộ, khó có thể kiềm nổi tức giận trong lòng.

- Gia cát thiếu gia là ai?

Tên kia nghe hỏi lập tức đáp lời:

- Gia Cát Lượng! Thiếu gia của Gia Cát gia tộc.

Bình luận

Truyện đang đọc