HỆ THỐNG GAME TẠI DỊ GIỚI

- Hoàng Minh, cố lên!

Lan Hương hướng về khán đài thứ mười tám âm thầm cổ vũ. Lúc này bên ngoài có đến hơn hai mươi thân ảnh đang quan sát. Bọn họ chính là người của bảy đại thế lực lần này đi theo. Trên khán đài chỉ có bảy vị đứng đầu mới có thể ở trên đó quan sát. Những người không phải thanh niên cao thủ thi đấu lần này liền phải đứng ở xa xa hơn trăm mét quan sát các chiến đài. Vì là đồng loạt chiến đấu, bảy mươi hai người phân thành hai cặp một đối đầu trên các chiến đài.

Hoàng Minh lúc này đã phi thân tiến lên chiến đài số mười tám. Trên chiến đài này ngoài vị trọng tài mặc y phục màu xanh lam có tu vi nguyên anh hậu kì ra thì còn một thanh niên đã xuất hiện. Sau khi hai người tiến lên, trọng tài liền gật đầu, lập tức mở ra trận phòng hộ bảo vệ chiến đài. Mỗi chiến đài đều có khoảng cách phi hành cùng khoảng cách chiến đấu nhất định. Chiến đài này cách chiến đài kia hơn năm mươi mét. Khoảng cách này để chiến đấu cũng là quá đủ rồi.

- Lục Ngạn!

Thanh niên kia có một đôi mắt đen láy, sâu thẳm. Toàn thân phát ra khí tức băng lãnh. Đối đầu với Hoàng Minh, hắn chắp tay báo danh. Đây vốn là một quy củ mang tính tôn trọng đối thủ. Có thể tới đây tham gia thi đấu tranh đoạt, hiển nhiên đều là thanh niên cao thủ của các đại thế lực, không thể coi thường.

Hoàng Minh cũng mỉm cười, chắp tay mà nói:

- Hoàng Minh!

Lục Ngạn hai mắt có chút sáng lên. Cái tên Hoàng Minh của Kiếm Thánh học viện mấy tháng nay đã nổi tiếng vô cùng. Một thanh niên cao thủ có linh căn nguyên tố hoàn mĩ. Lục Ngạn không ngờ trận đầu tiên hắn đã gặp nhân vật nổi tiếng này. Thế nhưng Lục Ngạn càng là cảm thấy hưng phấn. Hắn tính tình vốn lạnh lùng, nhưng đối với chiến đấu lại là cuồng nhiệt. Có thể đánh một trận với một thanh niên cao thủ đang nổi lên như Hoàng Minh càng khiến hắn sục sôi tinh thần.

- Đừng để ta thất vọng!

Lục Ngạn rút ra trường kiếm vốn đeo sau lưng, ánh mắt lăng lệ nhìn về Hoàng Minh. Hoàng Minh mỉm cười, bàn tay chạm nhẹ đai lưng, một quả cầu pokeball đã xuất hiện trong tay. Hoàng Minh hiện tại tu vi đã là Hóa Thần sơ kì, thực lực đại tăng cực mạnh. Đối với đám thanh niên cường giả, tuyệt đối là đi ngang. Lần này thi đấu, Hoàng Minh đã quyết định chính là dùng pokemon để chiến đấu. Hai đại tướng pokemon của hắn từ một tháng trước đã hoàn toàn trưởng thành rồi. Lần này chính là muốn mang bọn chúng đánh một hồi cũng tu chân giả.

- Gekkouga, ra đây!

Hoàng Minh ném pokeball ra phía trước. Một thân ảnh nhanh chóng xuất hiện. Thân ảnh này cao đến mét sáu, khuôn mặt giống như mặt ếch. Toàn thân một màu xanh lam, hai mắt ánh kên tia kiên định. Chiếc lưỡi dài quấn thành một vòng quanh cổ quỷ dị, không ai có thể nhận ra được đây là loại yêu thú gì. Trọng tài cùng Lục Ngạn đều giật mình. Bọn hắn chưa bao giờ thấy có người triệu hồi sủng thú kì lạ như vậy bao giờ. Không chỉ bọn hắn, trên khán đài Yên Hàn cũng là nhìn về chiến đài số mười tám. Kể cả trung niên kia cũng Trần Lão cũng đặc biệt quan tâm tới chiến đài số mười tám này. Trọng tài ngẩn ra một lúc, cuối cùng thu lại vẻ kinh ngạc, ra tay mà hô:

- Bắt đầu!

Lục Ngạn vừa nghe xong, thân hình tiêu thất cực nhanh, tốc độ đạt đến cực hạn. Hắn không hề có một chút khinh địch nào. Từ trước tới nay Lục Ngạn hắn ra tay đều là dùng toàn lực, khinh địch chính là tự hại bản thân của mình. Chỉ thấy thoáng hiện tàn ảnh của Lục Ngạn, một kiếm của hắn xuất ra thật nhanh, kiếm ý lăng lệ đáng sợ. Đối với công kích mãnh liệt của lục Ngạn, Hoàng Minh lại cực kì bình tĩnh, Gekkouga vẫn vững chãi đứng trước mặt hắn, chờ đợi chỉ thị của Hoàng Minh.

Chính là lúc này, Hoàng Minh hai mắt lóe lên, lập tức phát ra chỉ thị:

- Cư Hợp trảm!

Gekkouga khoanh tay chờ đợi phía trước. Chỉ thị của Hoàng Minh vừa vang lên, bóng dáng của Gekkouga lập tức di chuyển để lại tàn ảnh. Từ trong tay nó đã xuất hiện một thanh kiếm bằng nước lóng lánh. Lục Ngạc giật mình sợ hãi, chỉ nghe keng một tiếng, hai kiếm va chạm. Lục Ngạn đối đầu với Gekkouga, rõ ràng cảm nhận được thực lực cùng sức mạnh của nó.

- Yêu thú cấp tám ư?

Lục Ngạc sợ hãi thốt lên, hai bàn tay của hắn đã tê đi rồi, lực lượng của con yêu thú này thật quá đáng sợ. Rất nhanh Lục Ngạn phi thân lui lại hòng dãn ra một khoảng cách. Thế nhưng Hoàng Minh làm sao có thể cho Lục Ngạn thời gian để biến đổi chiêu thức đây.

- Gekkouga, phi tiêu nước!

Lệnh vừa ra, Gekkouga lập tức trong tay thanh kiếm nước đã không còn, thay vào đó là hai thanh phi tiêu răng của tiêu chuẩn của ninja. Lập tức nó dùng sức mà ném ra, phi tiêu nước được phóng đi cực nhanh, Lục Ngạn kinh hãi, ánh mắt lóe lên tia lãnh mang, trường kiếm của Lục Ngạn chém tới, hắn đã tính toán chuẩn xác vị trí của phi tiêu rồi. Nhưng mà sự thật lại quá tàn nhẫn. Hai cái phi tiêu nước kia rõ ràng đang đi song song liền đổi hướng va vào nhau, lập tức đổi hướng cả hai, Lục Ngạn thất kinh sợ hãi.

Bình luận

Truyện đang đọc