HỆ THỐNG GAME TẠI DỊ GIỚI

Ở phía xa xa lúc này có ba thân ảnh đang đứng quan sát. Một thanh niên mặc trên người hắc sắc trường bào, khuôn mặt hoàn mĩ xinh đẹp như nữ nhân. Hai mắt của thanh niên này trong như nước mùa thu, sống mũi cao, đôi môi mỏng khẽ nhếch nụ cười tà dị. Phía sau hắn là hai đại hán mặc chiến giáp màu đen, toàn thân khí tức hung mãnh hiển hiện sát ý kinh người. Vào lúc này một đại hán đầu trọc bên phải cúi đầu lên tiếng nói:

- Thiếu chủ, đám yêu thú kia cũng thật mạnh mẽ, có cần ta tiến đến?

Thanh niên này nhìn về phía đang diễn ra chiến đấu kia mỉm cười. Không rõ hắn đang nghĩ gì trong đầu. Hắn chính là thiếu chủ của Hồn Điện, Áo Lợi Vân.

- Tiểu tử Gia cát này vẫn là nhân tài, phong ấn thật sự bị phá hủy. Chuyến này về nhất định báo lên ban thưởng cho hắn!

Áo Lợi Vân mỉm cười, ánh mắt hướng lên trời nhìn một lát hai cuộc đại chiến sau đó lại nhìn xuống phía dưới, bấy giác ồ lên một tiếng đầy kinh ngạc. Hai đại hán phía sau cũng bị cử động này của hắn làm chú ý, hướng ánh mắt theo. Phía xa xa có một con yêu thú màu vàng cực kì quỷ dị. Thân hình mập mạp không ngừng di chuyển giữa đám Lang tộc chiến sĩ cùng Đọa Lạc Thiên sứ. Làm cho Áo Lợi Vân kinh ngạc đó chính là con yêu thú này không hề có lực công kích nào, thế nhưng khả năng chịu đòn lại đáng sợ đến kinh hãi. Từng đao, từng kiếm, từng chiến kĩ đánh lên người nó chỉ khiến cho nó kêu lên oang oác, thế nhưng không hề để lại trên thân người nó một chút vết tích nào cả. Tình cảnh này lại có chút hoạt kê.  Con vật này hai tay liên tục che đầu, cắm cổ mà chạy loạn. Bất giác lúc này một chiến Sĩ Lang tộc thuận tay tung ra một quyền thật mạnh, nhắm giữa đầu của nó mà đánh xuống. Một tiếng bụp vang lên, con vật kia vậy mà đứng khựng lại khiến toàn bộ những kẻ đang đuổi giết nó bị mất đà. Không ai hiểu tại sao nó đang chạy lại bất ngờ đứng yên bất động. Điều này làm cả đám mấy chục người liền không công kích nữa, quái lạ nhìn nó. Ai cũng chém qua con yêu thú quái dị này. Thế nhưng nó phòng ngự lại cực kì lợi hại, cũng không ai biết lúc này nên đánh như thế nào.

- Nó làm sao rồi?

Một tên chiến sĩ Lang tộc bất giác lên tiếng hỏi. Những kẻ khác đều cũng lắc đầu không rõ tình huống.

- Mặc kệ nó, con yêu thú quái dị này quá cứng rắn, trước tiên chém nó đi mặc kệ chuyện gì!

Một tên Lang tộc chiến sĩ gào lên, lập tức được cả đám dung quanh hưởng ứng. Mấy chục lưỡi đao sáng láng bổ xuống người của Spyduck, thế nhưng nó không hề có ý định chạy trốn như khi nãy nữa. Chỉ thấy lúc nguy hiểm trùng trùng này, hai mắt của nó bất giác sáng rực lên quanh mang kì dị. Gàn trăm người đang quan sát bất giác cảm thấy tinh thần trấn động khủng bố. Một loại cảm giác căm hận tột cùng xuất hiện làm hai mắt bọn chúng đỏ ngầu cả lên. Khóe miệng nước miếng cũng chảy ra, vẻ điên cuồng khiến cho người khác sợ hãi.

- Giết!

Một tên trong đám người này bất ngờ gầm lên, đại đao trong tay hắn không ngờ quay sang đám đồng bạn mà chém xuống. Mấy kẻ phía sau không thể ngờ được sẽ có chuyện đồng đội sẽ quay lại cho bọn hắn một đao, làm sao có thể đề phòng đây. Trong khi đó tên kia hai mắt đỏ rực điên cuồng, giống như đang đứng trước kẻ thù giết cha vậy. Một đao chém xuống toàn bộ lực lượng bộc phát, sát ý kinh thiên, một đao đi qua, bốn năm tên đồng bạn ngã xuống vũng máu. Tình cảnh này khiến người ta sợ hãi cùng kinh khiếp không thôi. Có hơn trăm tên điên cuồng quay đầu chém đám đồng bọn, lập tức một trận hỗn loạn chém giết diễn ra.

- Giết bọn chúng, bọn chúng điên rồi!

Có người hô lớn, đại đao liên tục ngăn đỡ một tên chiến sĩ Lang tộc điên cuồng chém tới. Hơn trăm kẻ này càng là không để ý đến tính mạng, chiêu nào cũng là liều mạng giết tới, mang theo ý nghĩ lưỡng bại câu thương.

- Đạt Khắp, mau lui lại!

Một tên chiến sĩ hô lớn, thán thể đang cấp tốc muốn quay lưng lui lại thì cảm thấy đau nhói. Ánh mắt hắn nhìn xuống ngực mình thì đã thấy một đại đao đâm xuyên qua người hắn. Cái đầu hắn chậm chạp quay lại, người ra tay với hắn lại chính là đệ đệ của hắn, Đạt Khắp. Chỉ thấy tên Đạt Khắp lúc này hai mắt đỏ rực, khuôn mặt vặn vẹo đáng sợ, không ngờ một đao lấy đi tính mạng huynh trưởng của mình. Một khu vực chiến đấu hỗn loạn giống như nội chiến diễn ra, không có ai còn quan tâm đến nột con yêu thú màu vàng đang đứng yên giữa trung tâm, hai mắt lập lòe tinh quang đáng sợ.

- Thiếu chủ, cái kia!

Tên đại hán đầu trọc lập tức sắc mặt đại biến lên tiếng.

- Uy Địch, lên giải quyết nó. Nhớ không được nhìn vào mắt của nó, cũng phải dùng linh lực bao bọc thần thức, nhớ đấy!

Tráng hắn tóc xoăn đứng phía sau Áo Lợi Vân lập tức cúi đầu hành lễ, ngay sau đó phi thân nhắm hướng Spyduck mà đến. Trên tay đã xuất hiện một thanh trường đao cán dài.

- Thiếu chủ, Uy Địch liệu có...

- Ta cũng không rõ!

Áo Lợi Vân trầm tĩnh trả lời.

Bình luận

Truyện đang đọc