HỆ THỐNG GAME TẠI DỊ GIỚI

- Âu Dương Huynh, đệ muốn hỏi một chút có cách nào rời đi nơi này không?

Âu Dương Phong nghe Hoàng Minh hỏi thì kinh ngạc, Nhan Mĩ Lan cũng là như thế. Hai người họ không ngờ Hoàng Minh hỏi lại là làm cách nào rời đi nơi này.

- Hoàng Minh, đệ vừa tới đã muốn rời đi sao? Với thực lực hiện tại của đệ, ra bên ngoài kia quả thực lập tức bị giết chết!

Âu Dương Phong khó khăn mà nói, vẻ mặt dường như hận không thể giam Hoàng Minh lại. Thế giới bên ngoài kia quá nguy hiểm cùng tanh máu.

- Hoàng Minh, đệ nên suy nghĩ lại đi. Ở bên ngoài kia, cứ một ngọn núi lại có một đội cướp. Kẻ đứng đầu chí ít là trung vị thần. Thủ hạ kém nhất cũng là hạ vị thần. Hơn nữa phạm vi năm mươi dặm quanh đây đệ cũng thấy qua rồi, có đến hàng trăm ngọn núi như thế.

Nhan Mĩ Lan cũng lên tiếng đề tỉnh Hoàng Minh. Bọn họ dù sao cũng ở tiên giới này mấy trăm năm rồi, làm sao có thể không biết thế giới bên ngoài đáng sợ tới mức nào chứ. Trước khi chưa có thực lực, tuyệt đối không nên mạo hiểm như vậy. Đây cũng chính là lí do bọn hắn nán lại bộ lạc Hanh Khê này.

- Vậy không có cách nào khác sao?

Hoàng Minh nghe hai người nói thì cũng trấn tĩnh lại, lên tiếng dò hỏi.

- Cũng có một cách, chỉ là...

Âu Dương Phong nhíu mày khó nói.

- Có chuyện gì, Âu Dương huynh cứ nói xem!

Hoàng Minh thúc dục.

- Chính là có một cách rời đi, vào khoảng mười năm một lần, từ bộ lạc sẽ có một chuyến đi tới Mê Nhĩ Thành. Chuyến đi này được tộc trưởng cùng các chiến sĩ mạnh nhất bộ lạc đưa dẫn. Thế nên việc tới Mê Nhĩ Thành tương đối an toàn. Chỉ là muốn được đi theo đội ngũ này, đệ cần giao nộp mười năm viên tử tinh thạch. Mà đệ biết đấy, tử tinh thạch là nguyên liệu tu luyện tham ngộ pháp tắc, giá cả cực đắt, chúng ta không kiếm ra được.

Hoàng Minh nghe tới đây cũng đã hiểu được đại khái. Đây có lẽ chính là biện pháp duy nhất để rời khỏi bộ lạc Hanh Khê này an toàn. Mặc dù Hoàng Minh tự tin có thể tránh thoát những toán cướp kia, nhưng hắn lại không dám mạo hiểm như vậy. Vừa mới tiến nhập tiên giới, không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất.

- Tử tinh thạch sao, làm thế nào để có tử tinh thạch đây?

Hoàng Minh tự hỏi bản thân như vậy. Tử tinh thạch không cần nói cũng biết vô cùng quý giá. Đây chắc chắn là đơn vị tiên tệ của tiên giới rồi. Hắn được mấy tên binh sĩ kia đưa cho hai viên tử tinh thạch để gia nhập bộ lạc, hiện tại nên kiếm ở đâu ra đây!

- Đệ đang muốn tìn cách kiếm tử tinh thạch sao?

Nhan Mĩ Lan lên tiếng hỏi. Hoàng Minh nghe được cũng không giấu giếm mà gật đầu.

- Bộ lạc Hanh Khê cũng có các biện pháp kiếm ra tử tinh thạch, nhưng thời gian lại khá lâu!

- Cách gì vậy Nhan tỷ?

Hoàng Minh lập tức hỏi thăm.

- Có ba cách kiếm tử tinh thạch chính là chăm sóc nuôi trồng thảo dược, thứ hai chính là chăm sóc huấn luyện yêu thú, thứ ba chính là gia nhập chiến sĩ của bộ lạc. Thế nhưng một năm thu nhập tử tinh thạch rất là ít. Ta thà ở trên núi tu luyện còn hơn, nếu đột phá thượng vị thần một bước lên mây, đây chính là nguyện vọng cả đời của ta!

Âu Dương Phong mở to mắt mà nói. Dường như đối với hắn, thượng vị thần đã là điểm cao nhất của đời hắn rồi.

Cũng không thể trách hắn, dù sao tư chất có hạn, mấy trăm năm mới đột phá từ hạ vị thần tới trung vị thần, đây cũng là quá lâu.

- Vậy được rồi, đệ sẽ từ từ suy nghĩ!

Hoàng Minh gật đầu, lên tiếng cảm tạ. Tiễn hai vợ chồng Âu Dương Phong rời đi. Hoàng Minh ánh mắt hướng về phía xa xa nhíu mày. Tử tinh thạch chính là điều làm hắn đau đầu nhất lúc này.

- Thôi, cứ đợi hệ thống cập nhật thành công đã!

Hoàng Minh nghĩ xong liền bước vào trong nhà.

- Pika chu!

- Kac Kac!

Tiếng cười đùa vui vẻ xung quanh ngôi nhà, Hoàng Minh chậm rãi đi ra cửa. Vậy là đã hai tháng rồi hắn ở tại Tiên giới. Hiện tại linh lực của hắn đã gần nhue hồi phục hoàn toàn, chỉ là mái tóc của hắn không thể trở lại màu đen như trước nữa.

- Pika pika!

Pikachu từ bên dưới nhảy lên, chỉ hai bước nó đã đứng trên đỉnh đầu của Hoàng Minh. Bên dưới đất một đám pokemon đang trêu đùa vui vẻ. Chỉ có lizardon cùng Gekkouga là yên tĩnh ngồi ở một gốc cây trước nhà không biết suy nghĩ chuyện gì.

- Gát!

Bỗng nhiên từ dưới đất sau lưng của Hoàng Minh trồi lên một thân ảnh đen ngòm. Hoàng Minh quay lưng lại nhìn. Vừa xuất hiện chính là Gastly. Gastly thời gian hơn một tháng qua nó chính là đi mọi nơi ngóc ngách của bộ lạc. Có thể nói thông tin tình báo của Hoàng Minh chính là nhờ nó. Là pokemon bóng ma, Gastly có thể ẩn thân tuyệt đối và rất khó bị phát hiện. Thậm chí là Thượng Vị thần cũng bị nó qua mặt. Quả thực là trời sinh trinh thám.

- Có chuyện gì gấp sao?

Hoàng Minh nhìn Gastly khoa chân múa tay một hồi, lập tức biến sắc.

- Có rất nhiều cao thủ đánh tới ư?

Hoàng Minh không nhịn được nhíu hai hàng lông mày. Nếu như hắn đoán không nhầm, Hanh Khê bộ lạc lần này là bị cường công rồi.

Bình luận

Truyện đang đọc