HỆ THỐNG GAME TẠI DỊ GIỚI

Đoàn khói trắng tốc độ cũng rất nhanh, chỉ chớp mắt đã ập tới trước mặt tám người. Khói này cực kì quỷ dị, nên nhớ chính là thượng vị thần cũng vô pháp chống cự mà gục ngã. Thế nhưng trước toàn trường lúc này, tám thiếu niên kia vậy mà không có một người nào có hành động né tránh.

- Hừ, Phong Ba Động!

Hoàng Ám hừ lạnh một tiếng, tay phải vung lên. Một động khẩu đen ngòm bất giác như từ nơi âm ti địa phủ mở ra. Động khẩu này xuất hiện giữa ban ngày làm người ta có cảm giác sởn cả gai ốc.

- Thu!

Hoàng Ám hét lớn, động khẩu hốt nhiên mang theo lực hút quỷ dị đem toàn bộ đoàn khói hút gọn không còn một mảnh trước sự ngỡ ngàng của toàn trường.

- Đây rốt cục là Hạ Vị thần hay thượng vị thần. Tại sao uy áp của động khẩu này có thể mang đến cho ta áp lực lớn như vậy!

Vũ Văn Hoá Cập vẻ mặt ngưng trọng không thôi. Không chỉ hắn, Lập Khương, Bạch Mẫu Đơn, Quách Lan, Thập Thứ, Mã Nguyên cũng là không kém phần cảm giác.

Động khẩu sau khi thu hết toàn bộ khói trắng liền biến mất. Hết thảy diễn ra quá nhanh, làm người khác cảm nhận như vừa rồi chỉ là một chút hư ảo mà thôi, hoàn toàn là không có thật!

Cung Chí Hồ làm sao còn dám khinh thường đám hạ vị thần này nữa. Khói của Quả đạn mù hắn tự nhiên là rõ ràng nhất. Ngay cả đến mấy tên thành chủ phía sau kia khẳng định là không có cách nào chống lại chỉ có thể chạy. Vậy mà đám tiểu tử này một chút phản ứng cũng không có, thậm chí còn đem khói trắng toàn bộ thu lấy.

- Miêu Na, Mèo, ta nghĩ chúng ta gặp đối thủ rồi!

Cung Chí Hồ khuôn mặt đầy vẻ nghiêm túc mà nói.

- Sao ta có cảm giác lực lượng của tên tiểu tử kia lúc thi triển chiêu thức lại có ba động giống ta?

Con Mèo hai mắt có chút nghi hoặc nhìn về Hoàng Ám đầy vẻ kinh ngạc.

Không chỉ nó, Quả đạn mù cùng rắn Aba cũng là cảm thấy như vậy.

- Trước đừng nói, để ta tới xem. Aba lập tức thi triển nhiếp Tâm đại pháp!

Miêu Na lắc đầu, cũng không có chịu bỏ qua, một lời đem rắn Aba cho lên đánh.

- Khè!

Rắn Aba há miệng lộ ra những cái răng sắc nhọn, nó quay người vòng cái đuôi qua trước mặt. Một mạch nhằm Hoàng Kiếm mà đánh tới. Vừa rồi nó cũng đã thi triển qua một lần chiêu này. Đòn tấn công bằng tinh thần này khi nãy chính là một chiêu hạ gục tứ tinh ám vũ đây. Nhưng mà lần này Aba đối đầu lại là một đám quái thai. Chỉ thấy Hoàng Ngô hai mắt mở to, chỉ hai bước chân đã đứng lên phía trước đón đầu luồng sóng xung kích kia của rắn Aba. Hoàng Ngô chỉ hơi nhíu mày một chút, ngay sau đó hắn liền cười cười, ánh mắt hướng về đối thủ đầy vẻ thương cảm.

- Chấn!

Hoàng Ngô hét lên, Aba lập tức cảm thấy thức hải một trận đau buốt khủng bố. Cái đầu nó như muốn nổ tung, lập tức không chịu nổi ngã ngửa ra phía sau, khoé miệng chảy ra một dòng chất lỏng màu trắng. Cũng không rõ đó là nọc độc hay là nước miếng nữa.

- Aba!

Miêu Na kinh hãi hô lên, nàng vội quỳ xuống bên cạnh Aba kiểm tra một hồi. Cung Chí Hồ thân như lâm đại địch. Đây là lần đầu tiên bọn hắn hai người xuất thủ đều thất bại. Tam Đường Thánh Đạo cứ như vậy bị đánh bại sao? Còn chưa có chiến đâu chính thức nhưng so đấu từ xa chiêu thức đã rơi vào thế hạ phong rồi.

- Nó sao rồi!

Con mèo cũng nhảy cẫng lên, lo lắng mà hỏi. Cùng ở với nhau mấy trăm năm qua, tình cảm của bọn hắn cũng chính là tốt đẹp đây.

Miêu Na một hồi quan sát thở dài nói:

- Thương nghiêm trọng, cần có thời gian hồi phục dài!

- Không ảnh tới tính mạng là tốt!

Cung Chí Hồ cũng là lên tiếng nói.

Một hồi chỉ là trao đổi chiêu thức, Tam Đường Thánh Đạo rơi vào thế hạ phong làm toàn trường kinh hãi. Bọn hắn đều đã nhận thức qua Tam Đường  Thánh Đạo mạnh mẽ. Khi nãy chấn nhiếp mấy vị thành chủ chính là ví dụ tốt nhất. Nhưng hiện tại thì sao? Tam Đường Thánh Đạo bị tám thiếu niên của Nhan Lâu ép cho không thở nổi đây này.

- Ta kháo, tám thiếu niên này tu vi chỉ mới có là Hạ Vị thần a, hơn nữa tuổi tác chính là còn chưa tới trăm tuổi đâu!

- Nhan Lâu lại có những thiên tài bậc này, rốt cuộc Nhan Lâu phía sau chính là siêu cấp thế lực nào chứ?

Không ít tiếng bàn tán vang lên làm cho không khí ồn ào. Cung Chí Hồ cùng Miêu Na đây là lần đầu tiên  bị người ta đánh cho như vậy, cảm giác thật khó chịu. Nếu hôm nay cứ vậy rời đi, danh tiếng Tam Đường Thánh Đạo xây dựng hai trăm năm nay coi như mất hết.

- Miêu Na, đánh hay không?

- Đánh, đương nhiên phải đánh. Mấy trăm năm nay chúng ta chưa từng ra tay, thế giới này liền cho rằng chúng ta chỉ dựa vào Aba cùng quả đạn mù. Hôm nay liền cho bọn hắn thấy thực lực thật sự của chúng ta!

Miêu Na hung ác mà nói, hai mắt đã tràn ngập chiến ý hừng hực.

- Tốt, hôm nay liền đánh!

Cung Chí Hồ hai mắt cũng híp lại, khí thế một mực tăng lên.

- Lần này đến lượt ta, cấm tên nào tranh!

Hoàng Lôi hét lớn, thân hình bé nhỏ bước lên năm bước, mỗi bước khí thế càng là tăng lên đáng sợ.

Bình luận

Truyện đang đọc