CHƯƠNG 517
Nhưng mà Hứa Như đã dùng sức đẩy anh ra.
“Đáng ghét, son môi của em đều bị anh ăn hết rồi.” Hứa Như đi đến trước bàn trang điểm, chỉ có thể tô son lại lần nữa.
Thân thể cao lớn của Lý Thế Nhiên dựa đến gần, ôm lấy cái eo nhỏ của Hứa Như từ đằng sau, nụ hôn tinh tế vụn vặt rơi trên đầu vai cô: “Ừm, trước tiên ăn son môi của em, sau khi kết thúc thì về ăn em.”
“Lý Thế Nhiên!” Hứa Như vừa thẹn lại vừa giận, nhìn chằm chằm vào anh.
“Được rồi, đi xuống thôi.” Ý cười của Lý Thế Nhiên càng sâu hơn, anh nắm tay Hứa Như.
Đây không phải là lần đầu tiên mà hai người có mặt cùng nhau ở bữa tiệc, không ít người biết thân phận của Hứa Như, nhưng mà chuyện hai người đã từng kết hôn rồi lại ly hôn không bị truyền ra ngoài. Chính vì vậy, trong mắt của nhiều người, địa vị của Hứa Như chỉ là bạn gái của Lý Thế Nhiên.
Trong phòng tiệc, Hứa Như nhìn thấy không ít gương mặt thân quen. Hướng Hoằng, Lê Nhan Vinh, đều là anh em của Lý Thế Nhiên, bọn họ mặc đồ vest đi đến mời rượu.
Bởi vì Tô Khinh đang mang thai, cho nên không đến, bọn đàn ông phải xã giao, Lưu Thanh bèn đi ra vườn hoa tản bộ với Hứa Như.
Hai người đều không thích mấy trường hợp ăn uống linh đình như thế này, ngược lại là những trường hợp yên tĩnh càng làm cho bọn họ cảm thấy dễ chịu hơn.
“Nếu như biết ngày hôm nay Lý thị có trò hay để xem, tớ cũng đã đi rồi.” Lưu Thanh cười nói.
Chuyện ngày hôm nay của Lý Hằng ở Lý thị đã được biên tập thành nhiều phiên bản khác nhau truyền ra bên ngoài, chắc có lẽ đây là một chuyện buồn cười nhất trong nhiều năm qua.
“Lý Hằng cũng coi như xong rồi, bây giờ Hằng Vũ đã bị phá sản, anh ta cũng đã vào cục cảnh sát.” Hứa Như thản nhiên nói.
Biết mối thù giữa Lý Thế Nhiên và Lý Hằng, dựa vào thủ đoạn của Lý Hằng, chắc có lẽ là sẽ không cho Lý Hằng có cơ hội ra ngoài.
“Có điều là Lý Thế Nhiên kế thừa Lý thị, sau này thật sự không thể làm bác sĩ nữa rồi, sản nghiệp của Lý thị nhiều như thế, chắc là anh ta bận không chịu được.”
“Mỗi tuần anh ấy đều sẽ có lịch khám bệnh nhưng mà Lý Thành cũng không đồng ý.” Nghĩ đến, lời Lý Thành đã nói với cô, Hứa Như khó chịu thở dài.
Mà lúc này, Lý Thành và Lý Tú Tú cùng đi đến, đều là người nhà họ Lý, có rất nhiều khách khứa đến bắt chuyện.
Trong lòng của Hứa Như bỗng nhiên không có tâm trạng gì.
Một lúc sau, có một bóng dáng cao lớn đi về phía bên này, nhìn thấy Chu Thâm, cảm xúc khó chịu lóe lên trong mắt Hứa Như.
“Cô Lý.” Giọng nói từ tính của Chu Thâm làm cho người ta có ấn tượng rất sâu sắc.
Đương nhiên là Lưu Thanh cũng nhớ kỹ anh ta, cô nhìn Hứa Như, sắc mặt của cô rất đạm mạc.
Hứa Như nhàn nhạt gật đầu, xem như là đáp lại.
“Không vào sảnh tiệc là bởi vì thích sự yên tĩnh hơn à? Đúng lúc tôi cũng vậy.” Nói dứt lời, Chu Thâm ngồi xuống cái ghế dựa tròn ở phía đối diện.
Hành động của anh ta ưu nhã mà tôn quý, mang đến cho người ta một ấn tượng rất phong độ.
Có Chu Thâm ở bên cạnh, Hứa Như và Lưu Thanh không có hứng trò chuyện nữa.
Lưu Thanh đặt ly rượu xuống, trừng mắt nhìn Chu Thâm, sau đó kéo Hứa Như đi vào trong.
Chu Thâm bị bỏ lại, nhíu nhíu mày, đầu ngón tay đang bưng ly rượu nắm chặt lại với nhau.
“Như, tớ cảm thấy Chu Thâm đó cứ kỳ kỳ quái quái.” Lưu Thanh nhìn bóng lưng của người đàn ông, thấy như thế nào cũng như là một con hồ ly gian xảo.