HÔN NHÂN ĐỈNH CẤP

Trên phương diện kia, dường như Lý Thế Nhiên rất khó kiểm soát.

Cô cúi đầu, không dám nhìn anh.

Lúc nãy từ phòng ngủ đến phòng tắm, ánh nắng ban ngày quá sáng, cô có thể nhìn rõ mọi chuyển động của anh, cảm nhận được sức mạnh của anh, cảm giác này…..trước giờ chưa từng có.

Nhưng lại khiến cô, ngày càng mơ màng.

Ăn xong bữa sáng, Lý Thế Nhiên kêu cô thay quần áo, muốn đưa cô ra ngoài.

“Đi đâu thế?” Hứa Như hỏi, nhưng Lý Thế Nhiên tỏ ra rất bí mật, không nói với cô.

Cho đến khi xe đi vào nhà họ Lý, kiến trúc bốn xung quanh đều trở nên rất quen thuộc.

Cô vẫn còn nhớ, phòng tân hôn của cô và Lý Thế Nhiên chính là ở đây.

Chả lẽ là sửa xong rồi?

Hóa ra, cô đã kết hôn với Lý Thế Nhiên gần được 3 tháng rồi.

Đẩy cửa đi vào, kiểu dáng đơn giản, giống hệt với những gì mà lúc đó cô đã chọn, về cơ bản đã được trang trí xong rồi, ngoài một số chi tiết nhỏ phải đến cuối cùng mới xác định được.

Lý Thế Nhiên đưa cho cô một cái máy tính bảng: “Đặt một số đồ trang trí mà em thích đi.”

Hứa Như nhìn anh, trong lòng có chút cảm động.

Ngôi nhà này nhỏ hơn rất nhiều so với ngôi nhà ở nhà họ Lý, nhưng vừa bước vào, khiến cô có một loại cảm giác rất ấm áp.

Trong đầu liền phác họa bức tranh về cuộc sống của cô và Lý Thế Nhiên, có thể chứ?

Giữa bọn họ có thể tồn tại mối quan hệ như vậy sao?

Trong lúc thất thần, Lý Thế Nhiên đã ôm lấy eo cô, nâng mặt cô lên: “Đang nghĩ cái gì thế? Hửm?”

“Em đang nghĩ, sau này nếu như anh cưới người phụ nữ mà mình thích, lại phải sửa lại, rất phiền phức.” Hứa Như buồn rầu nói.

“Bà Lý không cần anh nữa sao?” Giọng nói của Lý Thế Nhiên mang theo một chút tủi thân.

Hứa Như mơ hồ, cô có lẽ sẽ không thích người khác nữa, nên, nói chung sẽ không chủ động nhắc đến chuyện rời khỏi Lý Thế Nhiên.

Nhưng anh ưu tú như vậy, sau này chắc chắn sẽ gặp được người thích hợp với anh.

“Lý Thế Nhiên, nếu như giữa chúng ta, ai gặp được người thích hợp với mình hơn, mối quan hệ có thể dừng lại bất cứ lúc nào.” Hứa Như vẫn luôn hiểu rất rõ mọi chuyện.

Lời nói vừa rơi xuống, Lý Thế Nhiên bàn tay đang nắm cằm cô chặt hơn một chút.

Bất cứ lúc nào cũng có thể dừng lại?

Người phụ nữ này đúng là vẫn biết cách làm sao khiến anh tức giận.

“Em không thể đợi được nữa phải không?” Lý Thế Nhiên tức giận Hứa Như bị anh ép đến góc tường.

Hứa Như cắn môi, đối diện với khuôn mặt đẹp trai hung dữ của Lý Thế Nhiên, anh tức giận cái gì?

Đây không phải là điều mà hai người đã giao ước với nhau từ đầu sao….

“Nếu như anh muốn hiểu như vậy, cũng không sai.” Hứa Như nghiêng mặt đi, lại khiến Lý Thế Nhiên tức giận.

Khuôn mặt đẹp trai của anh đến gần hơn, cả người đều được bao phủ bởi một luồng không khí lạnh, Hứa Như có chút sợ hãi.

Anh như thế này, vừa nguy hiểm vừa trầm lắng, không phải là Lý Thế Nhiên ôn hòa mà cô vẫn thường tiếp xúc.

Cô rủ mắt xuống, trong ánh mắt lóe lên sự hoảng loạn.

“Nghĩ cũng đừng nghĩ đến!” Lời nói vừa rơi xuống, Lý Thế Nhiên hung hăng chặn hơi thở của cô, cả người Hứa Như không thể di chuyển được, nhưng không thể không chịu đựng.

Nụ hôn này, rõ ràng giống như đang giày vò vậy, nhưng tại sao lại giống như người say thế này.

Lý Thế Nhiên không ở đây quá lâu, bệnh viện đã gọi điện đến, có một bệnh nhân gặp tai nạn đang rất nguy hiểm được chuyển đến, Lý Thế Nhiên phải tự mình qua xem.

Hứa Như vui vẻ, nhàn rỗi, thêm một số đồ nội thất nhỏ và một số đồ trang trí, thấy thời gian vẫn còn sớm, định về nhà thăm Tống Mỹ.

Lý Thế Nhiên không về cùng cô, Tống Mỹ không tránh khỏi cằn nhằn một trận, nhưng cũng có thể hiểu được sự bận rộn trong công việc của anh.

Ăn cơm tối xong, vừa ra đến cửa đã gặp một hình bóng quen thuộc đang đi đến gần.

Trần Minh Thầnh đang chuyển đồ ở dưới tầng.

Trước đây, Trần Minh Thành sống ở tầng trên nhà Hứa Như, nhưng bây giờ căn nhà kia đã bị bỏ trống nhiều năm rồi.

Hai người không ai nói câu nào, tình yêu trong quá khứ rõ ràng đẹp đẽ và ngọt ngào như vậy, nhưng cuối cùng chỉ còn lại sự lạnh lùng.

Bình luận

Truyện đang đọc