HÔN NHÂN ĐỈNH CẤP

Tần thị gần đây luôn bất ổn rối ren, đại hội cổ đông luôn muốn bãi nhiệm Trần Minh Thành, nhưng kết quả cuối cùng lại là giữ anh ta lại.

Có phóng viên đưa tin Tần Nhi vì đứa nhỏ mà thỏa hiệp, cuối cùng vẫn lựa chọn tin tưởng Trần Minh Thành.

Mà cuối cùng Trần Minh Thành cũng mở cuộc họp báo, làm sáng tỏ bản thân trước kia chỉ là say rượu làm càn, chỉ là, cố tình nhắc tới Hứa Như.

“Còn về người thứ ba trong lời của mọi người, là người phụ nữ yêu thầm tôi nhiều năm.”

Hứa Như liền trầm mặt, nhìn khuôn mặt sáng sủa của Trần Minh Thành, anh ta lúc này, xa lại đến đáng sợ.

Yêu thầm?

Năm đó Trần Minh Thành theo đuổi cô là chuyện cả trường đều biết.

“Vậy giờ hai người còn dây dưa với nhau không?” Có phóng viên hỏi.

“Tôi sẽ không cho phép cô ta dây dưa với tôi nữa.” Trần Minh Thành nói hung hồn.

Hứa Như tức giận không xem nổi nữa, tắt phụp ti vi đi.

Nhìn đồng hồ, cũng nên đi siêu thị mua thức ăn rồi.

Mấy ngày nay cô không cần đi làm, liền nhận việc nấu bữa tối, không đến nỗi quá nhàm chán.

Buổi chiều, trong siêu thị không đông người, không ngờ tới trên màn hình lớn đang phát lại buổi họp báo của Trần Minh Thành, Hứa Như mặt mộc ra đường, trên màn hình lại phóng to ảnh của cô, vì thế vừa vào siêu thị, Hứa Như liền bị đủ loại ánh mắt vây quanh, bàn tán sôi nổi.

Cô mua đồ thanh toán rất nhanh, còn chưa ra khỏi siêu thị đã có không ít phóng viên xông tới.

Hứa Như không thể không ngừng bước, bị chặn đến mức căn bản không đi nổi.

“Cô Lý, anh Trần nói rằng cô yêu thầm anh ấy nhiều năm, có phải cô là người thứ ba chen vào giữa anh ấy và cô Tần không?”

“Có phải cô luôn muốn phá hoại cuộc hôn nhân của anh Trần Minh Thành không?”

“Chúng tôi điều tra được cô và anh Trần là tình đầu của nhau, liệu hai người có nối lại tình xưa không?”

Nhìn ánh đèn máy quay chớp nháy trước mắt, Hứa Như nhíu mày, rất phản cảm.

Chẳng qua Lý Thế Nhiên dặn dò vệ sĩ phải luôn bảo vệ cô, rất nhanh vệ sĩ liền chắn trước đám phóng viên.

Nhưng cô của ngày hôm nay, không thể tránh khỏi phải lên hình.

Hít thở sâu, Hứa Như ngăn động tác của vệ sĩ lại, thản nhiên đối mặt với phóng viên.

“Tôi đã kết hôn rồi, hơn nữa hôn nhân mỹ mãn hạnh phúc, tôi hy vọng các vị có thể giúp tôi chuyển lời tới anh Trần Minh Thành, đừng chen chân vào cuộc sống hôn nhân của tôi nữa, cũng đừng dây dưa không dứt với tôi nữa.”

Lời vừa dứt, đám phóng viên cực kì ngạc nhiên, dù sao một tiếng trước Trần Minh Thành vừa mới nói Hứa Như bám lấy anh, nhưng giờ Hứa Như lại nói Trần Minh Thành dây dưa với cô.

Có phóng viên tinh mắt phát hiện nhẫn kết hôn trên tay Hứa Như, vì thế máy quay liền nhắm chuẩn phóng to, lát sau, Hứa Như lại lên đầu báo lần nữa.

Tần thị.

Tần Nhi thấy tin tức, trầm mặt tức giận.

Lời Hứa Như phản bác lại trước mặt đám phóng viên không nghi ngờ gì đã trần trụi tát một phát lên mặt Trần Minh Thành, cô đã kết hôn rồi, hơn nữa có phóng viên tìm ra, chiếc nhẫn kết hôn trên tay cô, trị giá 1 tỷ!

Hơn nữa nơi Hứa Như bị quay lại là ở gần vịnh Kim Hải, biệt thự độc lập ở vịnh Kim Hải, có tiền cũng chưa chắc có thể ở được, còn cần có quyền thế ngất trời.

Cô đã sớm gả vào gia đình quyền thế giàu sang, hơn nữa hôn nhân hạnh phúc, vậy cần gì phải làm kẻ thứ ba?

Gần như toàn bộ lời bàn tán tức khắc đều hướng tới chỉ trích Trần Minh Thành nói dối, rõ ràng là bản thân còn vương vẫn Hứa Như.

“Trần Minh Thành, sao anh lại ngu như thế?” Tần Nhi tức giận nói, vốn đã tha thứ cho người đàn ông này, nhưng bây giờ, sao cô ta có thể nuốt trôi cục tức này?

Bao năm nay, cô ta cho rằng bản thân luôn hạnh phúc hơn Hứa Như, nhưng sao lại thế này…

Cô ta biết Lý Thế Nhiên chỉ là bác sĩ, nhưng anh sao có thể sống tại nơi gia đình quyền thế giàu sang bậc nhất tụ hội như vịnh Kim Hải chứ?

“Xin lỗi, Nhi, em đừng tin những lời ăn nói linh tinh trên mạng kia, anh sẽ xử lí ổn thỏa.” Trần Minh Thành ôm lấy cô ta, trầm giọng hứa hẹn.

“Tốt nhất là như vậy.” Tần Nhi tức giận nói.

Cô ta tuyệt đối không cho phép Hứa Như ưu tú hơn cô ta!



Rời khỏi siêu thị, vệ sĩ cả đường hướng Hứa Như đi tới một chiếc xe khác.

Là chiếc xe mà trước đó Hứa Như chưa từng thấy, Maybach bản giới hạn.

Nhà báo đã sớm ngạc nhiên ngây người, lại chụp vội chiếc xe sang trọng.

Nhưng cũng chỉ là chụp trộm từ xa, không thể lại gần, càng không biết người đàn ông trong xe là ai.

“Sao anh lại đến đây?” Hứa Như ngạc nhiên nhìn Lý Thế Nhiên.

Hôm nay anh không đến bệnh viện, một thân sơmi trắng quần âu, cả người phong độ ngời ngời.

Thật sự là giá treo quần áo mà, mặc gì cũng cực kì đẹp.

Rất nhanh Hứa Như rời đi tầm mắt.

“Cần anh ra ngoài không?” Lý Thế Nhiên không trả lời, mà hỏi ngược lại cô.

Hứa Như lập tức lắc đầu: “Đừng, không phải anh cũng không thích bị phóng viên chụp ảnh sao?”

“Nhưng là cùng em lên trang nhất, dường như cũng không tồi.” Lý Thế Nhiên đột nhiên nhếch môi cười.

“Lý Thế Nhiên, anh đừng làm loạn!” Hứa Như nghiêm mặt, hôm nay không còn cách nào khác cô mới làm sáng tỏ trước mặt đám phóng viên.

Không thể để Trần Minh Thành hủy hoại danh tiếng của cô.

“Anh đừng làm loạn sao? Bà Lý?” Anh lai gần, ngón tay thon dài nâng cằm cô, mắt sáng rực.

Tim Hứa Như loạn nhịp, cúi thấp đầu.

“Anh tránh xa em chút!” Cô dịch người, ngẩng đầu, phát hiện đã có phóng viên xông tới.

Mặc dù biết rõ đám phóng viên không nhìn rõ người trong xe, nhưng Hứa Như vẫn sợ hãi lạ thường.

May là tài xế rất nhanh liền lái xe rời đi, Hứa Như thấy đám phóng viên không đuổi theo, mới thở phào một hơi.

Nhưng vừa quay đầu, Lý Thế Nhiên lại sán lại gần, ép cô sang một bên, Hứa Như không còn đường lui nữa.

“Bà Lý, em sợ anh?” Lý Thế Nhiên đột nhiên hỏi.

Rất nhiều lúc, Hứa Như luôn tránh né anh lại gần, anh rất không thích.

“Không có.” Hứa Như cứng miệng nói.

“Vậy em lại gần đây.” Bờ môi mỏng của Lý Thế Nhiên vẽ một nụ cười mê người.

“Không muốn.” Hứa Như quay đầu đi.

Lý Thế Nhiên thấy biểu cảm quật cường của cô, ngón tay dài nắm lấy cằm Hứa Như, cô vẫn chưa kịp phản ứng lại, bờ môi đã bị anh chiếm lấy, mùi hương quen thuộc ập tới, Hứa Như ngây người.

“Còn học nín thở?” Giọng Lý Thế Nhiên trầm khàn.

Hứa Như thở phì phò, khi anh lại hôn tới, liền cắn.

“Ư…” Lý Thế Nhiên híp mắt nguy hiểm: “Bà Lý, làm phản rồi phải không?”

“Bị anh ép đó!” Hứa Như cực kì kiêu ngạo quay đầu đi.

Ai bảo anh cứ thỉnh thoảng lại hôn cô chứ!

“Anh ép em lúc nào, anh đang dạy em.”

“Không cần, Lý Thế Nhiên, thỏa thuận của chíng ta, anh không thể tùy tiện hôn em.” Hứa Như cảnh giác nhìn anh.

Bây giờ bất kể ở đâu Lý Thế Nhiên cũng sẽ hôn cô, nhưng rõ ràng hai người là vợ chồng hợp đồng, lúc không có ai căn bản không cần diễn kịch.

Người đàn ông này bỗng nghiêm mặt, thỏa thuận?

Thỏa thuận rồi anh vẫn có cách hủy đi.

“Anh rất nghiêm túc hôn em đó.” Lý Thế Nhiên dáng vẻ nghiên chỉnh nói.

Hứa Như:…

Người đàn ông này sao luôn lợi dụng sơ hở thế?

“Trừ trường hợp cần thiết, bằng không lúc chỉ có hai chúng ta, vẫn nên duy trì khoảng cách sẽ tốt hơn!” Hứa Như lời lẽ đanh thép nói.

Khoảng thời gian này cô và Lý Thế Nhiên quả thật quá mức thân mật, cứ tiếp tục thế này… cô sợ bản thân sẽ hãm sâu vào.

“Ừ, tiếp xúc kề cận (*) một cách thích hợp cũng không tồi.” Lý Thế Nhiên híp mắt lại.

Hứa Như mơ hồ, nửa ngày mới hiểu ra ý của Lý Thế Nhiên…

Người đàn ông này toàn nghĩ gì thế?

Về đến nhà tổ, Lý Thành đã về rồi, đang xem lại lời nói của Hứa Như trước mặt đám phóng viên kia.

“Cháu dâu của ta, khí thế không tồi, phải xử lý tên cặn bã kia thế này!” Lý Thành thẳng thắn nói.

(*) Nguyên gốc là cách nói hoa mĩ nói đến việc sinh hoạt tình dục.

Bình luận

Truyện đang đọc