CHƯƠNG 519
“Chắc có lẽ Lế Thế Nhiên là muốn nói chuyện tìm hiểu với đối thủ cạnh tranh của mình, dù sao thì biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng.”
Chẳng mấy chốc, Lý Thế Nhiên từ chối không ít khách khứa, anh đi đến bên cạnh Hứa Như.
“Anh xin lỗi, tối nay khách có hơi nhiều.” Lý Thế Nhiên cau mày.
Ngoài danh sách khách mời do anh sắp xếp, còn có không ít bạn bè cũ của ông nội.
“Không sao đâu, dù sao thì em đến đây để ăn chực mà.” Hứa Như cười cười.
Lý Thế Nhiên cưng chiều nhìn cô, đầu ngón tay lướt qua khóe miệng cô, dính một chút bơ.
Ở bên cạnh Hứa Như còn đặt một miếng bánh gato nhỏ chưa được ăn xong.
Lúc này, nhân viên phục vụ đưa hai ly rượu tới, Hứa Như thấy khát nước, cô cầm lên, gần như là uống hết cả ly rượu, Lý Thế Nhiên bất đắc dĩ cười cười: “Muốn chuốc say mình hả?”
“Em sai rồi.” Hứa Như cứng người.
Sắc mặt của nhân viên phục vụ thay đổi, đưa một ly rượu khác cho Lý Thế Nhiên.
Lý Thế Nhiên nhận lấy, chỉ là thờ ơ nhấp môi.
Trên lầu hai sảnh tiệc.
Lý Thành cũng không hề rời đi, chỉ là đi vào trong một căn phòng ở đây.
Trước mặt ông ta là Chu Nhiễm với bộ váy màu trắng, dáng dấp duyên dáng, mặc dù tuổi còn nhỏ, nhưng mà ông ta thấy cũng thuận mắt.
Trước kia ông ta thích Hứa Như, đối với chuyện Lý Thế Nhiên muốn cưới Chu Nhiễm, đương nhiên cảm thấy rất bất mãn, cũng không hiểu gì về cô gái này, nhưng mà bây giờ thấy cũng được.
“Vậy cháu đi tắm trước đây.” Chu Nhiễm ngọt ngào lên tiếng.
Lý Thành gật đầu, sau đó dặn dò cho vệ sĩ đi xuống dưới.
Lý Thế Nhiên và Hứa Như đã dự định rời đi, một vệ sĩ áo đen im hơi lặng tiếng đi đến: “Anh Lý, ông cụ Lý đang gặp khách ở phòng lầu hai, hình như là sức khỏe không tốt cho lắm, anh đến đó xem thử đi.”
“Ông nội vẫn còn chưa đi?” Lý Thế Nhiên nhíu mày.
“Bị bạn cũ lôi kéo lại trò chuyện vài câu, từ lúc nãy cho đến bây giờ.” Lời nói của vệ sĩ hoàn toàn nói theo lời dặn dò của Lý Thành.
“Vậy anh đi xem rồi đưa ông nội về nhà đi, em về trường học trước.” Hứa Như nói.
“Để anh gọi tài xế đưa em đi.”
“Được rồi, để lát nữa tôi kêu Hướng Hoằng đưa Hứa Như về luôn cho, anh đi lên xem Lý Thành trước đi.” Lưu Thanh bước tới.
Lúc này, Lý Thế Nhiên mới xoay người lại, trên đường đi đến lầu hai, đẩy cửa phòng ra, căn phòng lại trống rỗng, chỉ có âm thanh truyền đến từ phòng tắm.
“Ông nội.”
Một giây sau, cánh cửa phía sau tự động đóng lại, rồi khóa chốt.
Lý Thế Nhiên gần như là lập tức biết có chuyện gì đang xảy ra, lúc này, cửa phòng tắm bị mở ra. Chu Nhiễm mặc một cái áo ngủ viền ren gần như là trong suốt.
Mái tóc ướt sũng vẫn còn đang nhỏ nước, cô ta ngẩng đầu lên đối diện với ánh mắt tức giận của Lý Thế Nhiên, lại lớn mật đi đến gần anh.
“Thế Nhiên.” Cô ta gọi anh.
Lý Thế Nhiên nhíu mày, nhiệt độ cơ thể dần dần lên cao, nhìn thấy Chu Nhiễm càng làm anh cảm thấy khó mà kiềm chế được.