KÌ TÀI GIÁO CHỦ

Với thân phận của Sở Hưu hiện giờ, muốn gia nhập Quan Trung Hình Đường thật ra rất đơn giản, hàng năm Quan Trung Hình Đường đều sẽ mời chào các võ giả trở thành bộ đầu giang hồ, với thực lực Sở Hưu muốn gia nhập Quan Trung Hình Đường, Quan Trung Hình Đường không có lý do gì để cự tuyệt.

Có điều Sở Hưu không hề có căn cơ gì, cho dù y có thực lực Ngoại Cương cảnh cũng không thể vừa tới đã được ủy thác trách nhiệm. Chẳng lẽ y phải làm từ dưới chót Quan Trung Hình Đường làm lên?

Quan Trung Hình Đường không phải Thanh Long Hội, không phải chỉ đơn giản giết người là có thanh danh. Sở Hưu cũng chẳng muốn lãng phí thời gian lục đục dưới tầng chót Quan Trung Hình Đường, cho nên giờ y đang định tìm một cơ hội, một cơ hội giúp y quang minh chính đại gia nhập Quan Trung Hình Đường, đồng thời trực tiếp cần quyền.

...

Yết Dương Phủ, Lỗ Nam Quận, Đông Tề đây là nơi gần đất Quan Trung nhất. Lúc này trên một con đường nhỏ ngoài Yết Dương Phủ, Sở Hưu đứng trên một gốc cây lớn, đang chờ đợi thứ gì.

Sau khi rời Ngụy Quận, Sở Hưu ẩn nấp dọc theo con đường rừng vắng vẻ, mất ba tháng mới tới Yết Dương Phủ này, lại chờ ở đây đã hơn một tháng.

Nếu nội dung cốt truyện gốc không bị ảnh hưởng bởi hiệu ứng hồ điệp tạo thành sai lầm gì, vậy một quãng thời gian nữa sẽ có một đại nhân vật Quan Trung Hình Đường đi ngang qua nơi này, người này chính là mấu chốt giúp Sở Hưu tiến vào Quan Trung Hình Đường.

Một canh giờ sau, phía nam con đường vang lên tiếng hò hét. Sở Hưu trốn trong tán cây, thu liễm khí tức bản thân tới cực hạn.

Trên con đường nhỏ hơn mười con khoái mã lai vùn vụt tới, trong đó có Ngoại Cương cảnh cũng có Nội Cương cảnh. Người chính giữa có thực lực Ngoại Cương cảnh nhưng lại được bảo hộ ở trung ương, rõ ràng thân phận bất phàm.

Võ giả được bảo hộ mặc một bộ áo gấm màu lam, chừng hơn bốn mươi tuổi, tướng mạo nho nhã đoan chính, hông đeo trường kiếm, có điều dáng vẻ lúc này lại hơi chật vật.

Phía sau hắn lại là vài chục người cưỡi khoái mã truy đuổi, cũng có cả Ngoại Cương cảnh cùng Nội Cương cảnh, nhưng số lượng lại nhiều hơn bên bị đuổi giết tới mấy lần.

Kẻ dẫn đầu là một võ giả áo đen hơn năm mươi tuổi, tướng mạo hung ác. Hắn nhìn theo bóng đám người phía trước, dùng giọng thê lương như cú vọ hét lớn: “Sở Nguyên Thăng! Ngày trước phụ thân ngươi giết sư phụ ta, hôm nay ta đã có cơ hội này, ta chắc chắn sẽ rút gân lột da ngươi, đưa tới trước mộ sư phụ ta tế lễ!”

Sở Nguyên Thăng được bảo hộ ở chính giữa nghe vậy hừ lạnh nói: “Sư phụ ngươi là lão quỷ Thất Sát làm nhiều việc ác, thậm chí còn bắt cóc hơn trăm thiếu nam thiếu nữ làm lô đỉnh tu luyện tà công, đương nhiên nên giết! Hắn cần quái gì ngươi tế lễ, khéo đã bị đánh xuống mười tám tầng Địa Ngục chuộc tội rồi!

Âm Tương Tử, ngày trước phụ thân ta thấy ngươi còn nhỏ tuổi, tha cho ngươi một con đường sống, không ngờ tới nay ngươi vẫn chẳng biết đường hối cải, lại còn muốn giết ta.

Đợi ta trở lại Quan Trung chắc chắn ta sẽ nhờ đường chủ Quan Trung Hình Đường xuất thủ, giết chết tất cả đám tà ma ngoại đạo các người!’

Âm Tương Tử kia cười lạnh một tiếng nói: “Về Quan Trung Hình Đường? Sở Nguyên Thăng, ngươi nghĩ hay lắm. Hôm nay ta tập hợp đồng liêu Ma đạo chín nhà mười tám trại cùng tới đây giết ngươi, làm gì còn cơ hội cho ngươi về tới Quan Trung?”

Dứt lời Âm Tương Tử đột nhiên vỗ một chưởng vào tuấn mã dưới hông, một luồng chưởng lực âm tà truyền vào trong con ngựa, khiến khí huyết toàn thân tuấn mã ầm ầm bộc phát, tốc độ nhanh tới cực hạn,không ngờ chỉ chớp mắt đã tới trước đám người Sở Nguyên Thăng. Tuấn mã dưới chân hắn cũng nổ tung mạch máu toàn thân, chết ngay lập tức.

“Đi chết đi!”

Âm Tương Tử xuất chưởng đánh xuống, cương khí màu đen ngưng tụ sát khí, vô số cảm xúc tiêu cực theo luồng chưởng lực ầm ầm đánh xuống!



Hận muốn giết, oán muốn giết, tham cũng muốn giết, Thất Sát Ma Chưởng!

Trong Ngoại Cương cảnh thực lực Âm Tương Tử xem như đỉnh cao, chưởng lực cương khí phóng ra ngoài tới vài trượng, dùng lực lượng một người ngăn cản đám người Sở Nguyên Thăng khiến bọn họ buộc phải xuống ngựa phản kích, vừa đánh lừa lùi.

Sở Hưu đứng trong tán cây lẳng lặng quan sát đám người bên dưới, ánh mắt bừng sáng, người y muốn chờ đã tới!

Người Sở Hưu muốn chờ đương nhiên không phải tên Âm Tương Tử kia rồi mà là Sở Nguyên Thăng đang bị đuổi giết.

Nói chính xác thì vị này không phải người của Quan Trung Hình Đường nhưng địa vị của hắn trong Quan Trung Hình Đường lại rất cao. Cho dù đường chủ Quan Trung Hình Đường là Quan Tư Vũ cũng phải nể mặt hắn vài phần. Lý do là vì vị này chính là con của đường chủ Quan Trung Hình Đường đời trước, Cự Hiệp - Sở Cuồng Ca.

Giang hồ loạn thế, tất cả vì bản thân.

Thân là người trong giang hồ, phần lớn mọi người chỉ mong đợi quyền thế danh lợi cùng lực lượng, người thật sự được coi là đại hiệp không nhiều, mà Sở Cuồng Ca chính là một trong số đó.

Thậm chí nói chính xác hơn Sở Cuồng Ca đã không phải là đại hiệp nữa, những gì hắn làm đã vượt qua mức độ đại hiệp, có thể xưng cự hiệp!

Khi Sở Cuồng Ca tiếp quản Quan Trung Hình Đường, diệt trừ gian tà, cứu khốn cứu nguy, mấy chuyện hiệp nghĩa như vậy hắn đều đã làm.

Khiến người ta ngợi khen nhất là ngày xưa khi Bắc Yên và Đông Tề đại chiến, từng có một trận hai bên lựa chọn chiến trường ngay bên ngoài một trấn nhỏ, coi đó là vùng giao tranh. Một khi hai bên khai chiến, toàn bộ hai vạn người trong trấn nhỏ đại đa số sẽ chết trong ngọn lửa chiến tranh. Là Sở Cuồng Ca một mình một ngựa, đối chiến với hai vị tướng quân Bắc Yên Đông Tề, dùng võ lực bản thân cưỡng ép đình chiến, trả giá là bản thân trọng thương đổi lấy người trong trấn không chết vì chiến hỏa. Từ đó về sau, Cự Hiệp trở thành danh hiệu của Sở Cuồng Ca.

Chỉ tiếc giữa giang hồ loạn lạc này, bất luận người tốt hay kẻ xấu, sống được tới sau cùng chỉ có cường giả.

Sở Cuồng Ca cả đời làm cự hiệp, đáng tiếc hắn không đủ mạnh.

Những năm qua hắn cứu nhiều người, đắc tội lại càng nhiều, cho nên mới chấp chưởng Quan Trung Hình Đường không tới hai mươi năm đã bất ngờ bỏ mình, trở thành một trong những vị đường chủ tại vị ngắn nhất trong lịch sử Quan Trung Hình Đường.

Có điều mặc dù Sở Cuồng Ca đã chết nhưng hắn cũng đặt được căn cơ kiên cố cho Quan Tư Vũ dẫn đầu Quan Trung Hình Đường quật khởi.

Nếu không có Sở Cuồng Ca hành hiệp trượng nghĩa, thanh danh của Quan Trung Hình Đường trên giang hồ đã chẳng lớn đến vậy. Cũng nhờ hành động dùng võ đình chiến của Sở Cuồng Ca ngày trước mới khiến cả ba nước Bắc Yên Đông Tề Tây Sở đều ấn tượng cực kỳ sâu sắc.

Còn đường chủ Quan Trung Hình Đường hiện giờ, Quan Tư Vũ chính do Sở Cuồng Ca đề bạt lên.

Ngày xưa khi còn trẻ Quan Tư Vũ thiết diện vô tư cho nên hắn mới có danh hiệu là Thiết Diện Phán Quan, người này thật sự không nể mặt nể mũi, thậm chí cả đệ tử thân truyền của bản thân phạm sai lầm cũng bị hắn dùng quy củ của Quan Trung Hình Đường phế bỏ võ công, không hề lưu tình.

Người có tính cách như vậy vốn không thích hợp chấp chưởng đại quyền, cũng chỉ có Sở Cuồng Ca dám dùng hắn, đồng thời trước lúc chết còn dùng thanh danh uy vọng bản thân tại Quan Trung Hình Đường cưỡng ép đẩy Quan Tư Vũ lên vị trí đường chủ Quan Trung Hình Đường, nhờ đó mới gây dựng được Quan Trung Hình Đường huy hoàng như ngày hôm nay.

Trên giang hồ Sở Cuồng Ca là một truyền kỳ nhưng con trai hắn là Sở Nguyên Thăng hiện giờ chỉ có phong cách hành sự rất giống cha mình, thậm chí được mọi người xưng là đại hiệp ở Quan Trung, nhưng theo Sở Hưu đặc điểm lớn nhất của người này là không có đặc điểm gì, một người quá bình thường.



Sở Nguyên Thăng hơn bốn mươi tuổi bước vào Ngoại Cương cảnh, nếu từ ngoài nhìn vào thì thực lực như vậy đã rất tốt. Nhưng thực tế thân là con trai Sở Cuồng Ca, từ nhỏ Sở Nguyên Thăng đã được vô số cao thủ cấp bậc như Quan Tư Vũ dạy bảo. Những người này đều là hảo hữu của phụ thân hắn, hoặc người từng nhận ân huệ của phụ thân hắn.

Muốn tài nguyên có tài nguyên, muốn người dạy có người dạy, kết quả Sở Nguyên Thăng tới trung niên vẫn chỉ là Ngoại Cương cảnh. Thời gian trước cũng có lúc hắn từng bước lên Long Hổ Bảng, có điều không phải do thực lực của hắn mà đơn thuần do thân phận con trai Sở Cuồng Ca.

Về phần năng lực, Sở Nguyên Thăng lại càng bình thường.

Do hắn là con trai Sở Cuồng Ca, để tránh hiềm nghi nên trước khi chết Sở Cuồng Ca nói với người của Quan Trung Hình Đường, con hắn sẽ không đảm nhiệm bất cứ chức vụ nào trong Quan Trung Hình Đường.

Có điều mặc dù Sở Cuồng Ca nói như vậy nhưng dẫu sao hắn cũng là con trai của Sở Cuồng Ca mọi người trong Quan Trung Hình Đường đều cực kỳ nể mặt. Thậm chí có thể nói địa vị của Sở Nguyên Thăng trong Quan Trung Hình Đường gần với Quan Tư Vũ.

Đương nhiên đó chỉ là địa vị chứ không phải quyền lực.

Mặc dù Sở Nguyên Thăng không có thực quyền gì nhưng ít ra trong tay hắn vẫn có kha khá quan hệ, chỉ cần phát huy tốt Sở Nguyên Thăng cũng có thể là chúa tể một phương.

Đáng tiếc, Sở Nguyên Thăng không làm vậy, ngược lại muốn bắt chước phụ thân mình, cố gắng hết sức đi hành hiệp trượng nghĩa. Có điều kết quả lại chẳng được tốt.

Ơn huệ nhỏ không thành vấn đề, nhưng nếu gặp phải phiền phức quá lớn hay đối thủ quá mạnh, hắn bất giác rút lui, hoàn toàn không có dũng khí của phụ thân hắn một mình đối mặt với quân đội hai nước còn dám cầm kiếm dùng võ đình chiến.

Sở Cuồng Ca chỉ là muốn làm chuyện mình nên làm cho nên hắn trở thành cự hiệp.

Còn Sở Nguyên Thăng lại chỉ muốn trở thành phụ thân mình cho nên thành tựu rất có hạn, chỉ kiếm được cái danh Quan Trung Đại Hiệp. Tên như ý nghĩa, trên đất Quan Trung hắn vẫn rất được hoan nghênh.

Lần này người Sở Hưu đang đợi chính là Sở Nguyên Thăng.

Y tự gia nhập Quan Trung Hình Đường và y được Sở Nguyên Thăng đề cử gia nhập Quan Trung Hình Đường rõ ràng là hai cấp bậc khác nhau.

Lúc này bọn Sở Nguyên Thăng bên dưới nguy cơ sớm tối, có điều Sở Hưu vẫn không xuất thủ.

Giờ còn không phải lúc Sở Nguyên Thăng nguy hiểm nhất, đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi chắc chắn sẽ khiến người ta ấn tượng sâu sắc hơn dệt hoa trên gấm.

Trong nội dung cốt truyện gốc, lần này Sở Nguyên Thăng trở lại Quan Trung bị người ta đuổi giết, chịu thiệt rất nặng, người bên cạnh bị chém giết gần hết, chỉ có bản thân trọng thương bỏ trốn, cuối cùng chọc giận Quan Tư Vũ phát động lượng lớn bộ đầu giang hồ truy sát Âm Tương Tử này, cuối cùng giết chết hắn tại Đông Tề.

Quả nhiên bọn Sở Nguyên Thăng bên dưới mặc dù bị đối phương áp chế nhưng cuối cùng đám người lại lấy ra một bộ kiếm trận xoay chuyển càn khôn.

Ngày trước Sở Cuồng Ca có vô số hảo hữu, càng có không ít người giang hồ nhận ân huệ của hắn. Bộ kiếm trận này do một cường giả của Kiếm Vương Thành đưa cho Sở Nguyên Thăng phòng thân, không cần bố trí chỉ trực tiếp dùng nội lực phát động là được. Đáng tiếc đây là vật dùng một lần, sau khi sử dụng sẽ hỏng mất.

Bằng vào uy thế của kiếm trận này, chỉ trong chớp mắt bên phía Âm Tương Tử đã bị giết chết mười mấy người, đồng thời cũng ngăn cản được bọn chúng một thời gian. Đám người Sở Nguyên Thăng cũng nhân cơ hội đào tẩu.

Bình luận

Truyện đang đọc