Nhìn những nhiệm vụ dán trên tấm bia đá, Sở Hưu cũng đang suy nghĩ, bản thân rốt cuộc nên dùng tư thái xuất hiện trước mắt mọi người ở Thanh Long Hội đây?
Y là bị nửa bức ép gia nhập Thanh Long Hội, bản thân Sở Hưu cũng không có ý định ở đây làm sát thủ cả đời, cho nên dựa theo suy nghĩ trước đó của y, hẳn phải khiêm tốn một chút.
Có điều sau khi nghe được lợi ích trong Thanh Long Hội, Sở Hưu lại thay đổi cái nhìn của bản thân. Cho dù bản thân sớm muộn cũng phải đi nhưng cũng phải vớt đủ chỗ tốt mới có thể đi được. Từ Nội Cương cảnh tới Ngoại Cương cảnh cần quá trình tích lũy, giờ thật ra Sở Hưu không cần thời gian mà cần đại lượng tài nguyên tu luyện.
Đi chấp hành nhiệm vụ, sau đó đổi thù lao của nhiệm vụ thành tài nguyên tu luyện khiến tu luyện bản thân tiến bộ rồi lại chấp hành nhiệm vụ càng cường đại hơn. Đó mới là con đường Sở Hưu nên lựa chọn.
Huống hồ cảm nhận được những ánh mắt mang theo vẻ khiêu khích phía sau, còn Hỏa Nô mặc dù ánh mắt mang ý cười nhưng thi thoảng lại có vẻ dò xét, Sở Hưu cũng thấy rõ rốt cuộc mình đang ở nơi như thế nào.
Tổ chức sát thủ không mấy lục đục đấu đá gì, mọi người chỉ coi trọng có hai chữ: thực lực.
Cũng như Nhạn Bất Quy đang đứng yên trong góc không nói một lời, ánh mắt mọi người nhìn về phía hắn đều lộ vẻ kính sợ.
Sở Hưu muốn tạm thời đặt chân trong phân đà Thanh Long Hội này, thứ y dựa vào cũng chỉ có thể là thực lực!
Nhìn trang giấy viết nhiệm vụ trên tấm bia, Sở Hưu lần lượt tra xét.
Nhiệm vụ dưới cấp bốn đều chuẩn bị cho võ giả dưới Nội Cương cảnh, Sở Hưu mặc dù tự tin trăm phần trăm hoàn thành nhưng y chẳng buồn nhìn đến.
Còn trong nhiệm vụ cấp bốn cũng có phân chia cao cấp, trong đó giết một tên Nội Cương cảnh cùng giết một đám Nội Cương cảnh độ khó bất đồng, thậm chí có nhiệm vụ giết mười võ giả Nội Cương cảnh trở lên có thể xếp vào cấp năm.
Sở Hưu chủ yếu nhìn những nhiệm vụ cấp bốn, trong đó không có cái nào y thấy thỏa mãn, có điều lúc này Sở Hưu lại đột nhiên nhìn thấy trên danh sách nhiệm vụ cấp năm có một cái tên rất quen thuộc với y, Bắc Lăng Nhạc gia!
Ban đầu lúc ở Lữ Dương Sơn, Sở Hưu đã kết thù với Bắc Lăng Nhạc gia, hơn nữa sau này Sở Hưu còn cướp được hộp báu từ tay Nhạc Lư Xuyên, Nhạc gia cũng là kẻ truy sát Sở Hưu hung ác nhất, thù hận giữa đôi bên đã là không chết không thôi.
Có thể nói sớm muộn gì Sở Hưu cũng sẽ giải quyết Nhạc gia, giờ nếu có nhiệm vụ chẳng phải tiện cả đôi đường sao?
Cho nên Sở Hưu không hề do dự, trực tiếp lấy nhiệm vụ Nhạc gia kia xuống.
Thấy Sở Hưu không ngờ lại lựa chọn nhiệm vụ cấp năm, đám người lập tức xôn xao. Ngay cả Nhạn Bất Quy vẫn luôn im lặng cũng nhìn Sở Hưu một lúc lâu.
Nhiệm vụ cấp năm dính tới mười võ giả Nội Cương cảnh trở lên hoặc một võ giả Ngoại Cương cảnh, Sở Hưu này vừa mới bước vào Nội Cương cảnh đã chọn nhiệm vụ như vậy, chẳng phải muốn chết thì là gì?
Sắc mặt Hỏa Nô vô cùng kỳ quái nhìn Sở Hưu nói: “Sở lão huynh, ngươi đang đùa sao?”
Quỷ Thủ Vương cũng lắc đầu nói: “Sở huynh đệ, ta khuyên ngươi nên cẩn thận một chút. Đúng như lời Hỏa Nô vừa nói, nhiệm vụ xác định đẳng cấp không có gì lớn, ngươi có thực lực Nội Cương cảnh, làm gì chắc chắn một chút, không ảnh hưởng tới địa vị của ngươi trong phân đà đâu.
Nhiệm vụ cấp năm không phải chuyện đùa, phải biết lão tổ Nhạc gia chính là cao thủ Ngoại Cương cảnh. Mặc dù tìm khắp người không được tới mười tên Nội Cương cảnh nhưng cũng có tới bảy tám người. Thực lực như vậy đã là tương đối khó trong số nhiệm vụ cấp năm rồi, bình thường chỉ có Nhạn Bất Quy, Đường Nha hoặc nhiều người cùng hành động mới dám lựa chọn nhiệm vụ như vậy.”
Sở Hưu lắc đầu nói: “Đa tạ đã nhắc nhở, có điều ta vẫn muốn chọn nhiệm vụ này.”
Quỷ Thủ Vương nhìn thoáng qua danh sách nhiệm vụ, đột nhiên cau mày nói: “Sở huynh đệ, ngươi muốn lựa chọn nhiệm vụ cấp năm cũng được, có điều ta khuyên ngươi nên đổi lại cái khác đi. Nhiệm vụ này khá đặc biệt, tiền thuê cố chủ đưa ra vốn không mời được sát thủ cấp năm, tối đa chỉ là sát thủ cấp bốn mà thôi. Nhưng mục tiêu của nhiệm vụ này lại vẫn là cấp năm.
Cố chủ vốn cũng biết quy củ của Thanh Long Hội, nếu nhiệm vụ thất bại cố chủ sẽ bị Thanh Long Hội trả thù. Nhưng đối phương vẫn nhất quyết làm vậy, rõ ràng quyết chí muốn đồng quy vu tận với đối phương hoặc dùng hết lực lượng cũng muốn làm đối phương tổn hại.
Cố chủ kia muốn đồng quy vu tận với đối phương nhưng sát thủ Thanh Long Hội chúng ta lại không muốn chịu chết. Cho nên nhiệm vụ này đã được treo ở đây mấy hôm rồi, Đường Nha cùng Nhạn Bất Quy đều không muốn nhận nhiệm vụ này, ta cũng đang định nói chuyện này lại cho đà chủ, hủy bỏ nhiệm vụ này trên danh sách.”
Sở Hưu nhíu mày, mục đích của y thật ra là xuất thủ với Bắc Lăng Nhạc gia, nhiệm vụ thật ra chỉ là tiện tay, cho nên Sở Hưu nói thẳng: “Không cần đổi, ta chọn nhiệm vụ này.”
Thấy Sở Hưu nói vậy, Quỷ Thủ Vương không nói gì, chỉ nhẹ nhàng lắc đầu.
Nếu Sở Hưu đã tự muốn chết vậy hắn cũng chẳng ngăn cản. Thanh Long Hội không phải thiên đường.
Chỉ đáng tiếc, đà chủ vất vả lắm mới tìm được một võ giả thích hợp gia nhập Thanh Long Hội, thực lực cũng không tệ, mỗi tội đầu óc có vấn đề.
Hỏa Nô chỉ cười nhạt hai tiếng, không chào hỏi gì, trực tiếp quay người bỏ đi.
Thật ra hắn muốn kết giao với Sở Hưu một chút, trong phân đà khác của Thanh Long Hội, sát thủ thủ hạ có lẽ còn xung đột vì tranh đoạt nhiệm vụ, nhưng trong phân đà Thiên Tội, chuyện này vốn không tồn tại. Bởi vì nhiệm vụ đã nhiều tới mức mọi người chọn còn không hết.
Cho nên trong phân đà Thiên Tội, quan hệ của những võ giả từ Nội Cương cảnh trở lên cũng không tệ, mọi người quen biết lẫn nhau, khi thực hiện một số nhiệm vụ quần thể cũng có thể ăn ý hơn chút, không chừng lúc quan trọng nhất có ai đó lại cứu ngươi một mạng.
Nhưng giờ hành đông của Sở Hưu như vậy, theo Hỏa Nô thấy rõ ràng là kiêu ngạo tự đại. Tưởng mình cướp được đồ từ tay Nhiếp Đông Lưu và Bạch Vô Kỵ thì sánh được với đám anh tài tuấn kiệt trên Long Hổ Bảng ư? Đúng là trò cười!
Ngày trước Nhiếp Đông Lưu có chiến tích tiêu diệt Hắc Vân Thập Bát Trại có nhân số lên tới vài ngàn, nhưng đó cũng do hắn huy động hơn trăm tuấn kiệt trẻ tuổi trên giang hồ mà mình kết giao, có vậy mới thành công được.
Nhưng giờ Sở Hưu lại định một thân một mình tiêu diệt cả Bắc Lăng Nhạc gia, dựa vào cái gì?
Mấy sát thủ không có danh hiệu khác chỉ đứng ngoài xem trò hay, đều xuất thân dân dã, bọn họ không cho là mình kém tên Sở Hưu này bao nhiêu. Cho dù hiện giờ bọn họ còn chưa tới Nội Cương cảnh, nhưng sớm muộn gì cũng đạt tới.
Bọn họ chỉ ghen tị Sở Hưu gia nhập Thanh Long Hội mới có Tiên Thiên đã được đám người Quỷ Thủ Vương tiếp nhận mà thôi.
Thấy Sở Hưu đã quyết, Quỷ Thủ Vương cũng không tiếp tục ngăn cản, hắn chỉ nói: “Đã vậy ta xin chúc Sở huynh đệ ngươi hoàn thành nhiệm vụ thuận lợi. Trên nội dung nhiệm vụ có ghi cách liên lạc với cố chủ. Tin tức cụ thể ngươi có thể tự trao đổi với cố chủ.
Đúng rồi, lúc giết người nếu ngươi muốn cũng có thể để lại ấn ký của Thanh Long Hội ta hoặc ấn ký của chính ngươi.
Sát thủ cũng cần thanh danh, thanh danh của ngươi càng lớn, tương lai tỷ lệ cố chủ muốn chỉ mặt gọi tên mời ngươi xuất thủ cũng càng lớn.”
Đương nhiên mặc dù ngoài miệng Quỷ Thủ Vương nói vậy nhưng trong lòng hắn cũng chẳng nghĩ Sở Hưu có khả năng diệt được Bắc Lăng Nhạc gia.
Thanh Long Hội không có quy củ nếu không hoàn thành nhiệm vụ lập tức giế t chết, nhưng Thanh Long Hội cũng không nuôi những kẻ kém cỏi. Không ai muốn nếm thử hậu quả khi tỷ lệ hoàn thành nhiệm vụ thấp, huống hồ nhiệm vụ lần này cực kỳ nguy hiểm.
Sở Hưu khẽ gật đầu, thu hồi tờ giấy ghi nội dung nhiệm vụ, không nói gì.
Ở nơi như Thanh Long Hội này, tất cả đều phải dựa vào thực lực.
Nếu Sở Hưu muốn mượn lực lượng Thanh Long Hội tu hành, vậy đầu tiên y phải thể hiện thực lực tuyệt đối, khiến tất cả mọi người phải ngưỡng mộ.
Thanh Long Hội có ám hiệu cùng thủ đoạn riêng để liên hệ với cố chủ, trên tờ nội dung nhiệm vụ đã ghi rất rõ. Sở Hưu chỉ cần tới một trấn nhỏ trong Đại Sơn Quận để lại ấn ký, cố chủ sẽ có thể nhìn thấy.
Sở Hưu lưu lại ấn ký trong trấn nhỏ chỉ rõ bản thân đang ở miếu hoang trên núi ngoài trấn, chờ cố chủ đến. Y cũng muốn xem xem lần này Bắc Lăng Nhạc gia lại đắc tội với ai mà người ta lại muốn mời sát thủ tới diệt môn.
Trong miếu hoang, Sở Hưu nhàm chán nghiên cứu cái mặt nạ cùng mũ chùm bằng sắt của mình.
Mũ chùm mang hoa văn hình rồng cùng mặt nạ của Thanh Long Hội không chỉ để che giấu tướng mạo thân phận, Sở Hưu còn phát hiện một số điểm thú vị. Mặt nạ cùng mũ chùm sắt đều dùng một loại thiên thạch cùng nguyên liệu khác chế tạo thành.
Mặc dù trên mặt nạ và mũ chùm không có trận pháp, có điều khi đeo mặt nạ đội mũ chùm có thể che đậy bản thân đôi chút trước cảm giác của đối thủ, tăng cường khả năng bí mật của bản thân. Đây rõ ràng là bảo vật không tệ cho sát thủ.
Đúng lúc này, ngoài miếu hoang bỗng có động tĩnh, cánh cửa cũ kỹ được đẩy ra, một nữ nhân từ ngoài bước vào.