KIM CƯƠNG KHẾ ƯỚC


Mặc Thiên Trần cho là Cúc Hồng Nghiêu sẽ đưa cô cái gì… Có thể là bản viết tay gia quy Cúc gia, không nghĩ tới cái ông cụ này là phản lão hoàn đồng, ông lại đua theo mấy thanh niên chơi đồ chơi tình thú, tặng cho cô một bộ đồ dùng tình thú vị kẹo màu sắc rực rỡ, làm cô tâm hoảng ý loạn không dám nhìn kỹ liền giấu ở góc trong tủ quần áo.
Ngay đêm đó Cúc Như Khanh vẫn không trở về phòng ngủ, điều này đối với Mặc Thiên Trần mà nói tuyệt đối là chuyện tốt, cô cùng Cúc Như Khanh hai người chính là hai đường thẳng song song có cùng phương hướng kéo dài đến vô hạn nhưng vĩnh viễn cũng không thể cắt nhau.
Ngày thứ hai, tin đồn về việc vị trí Cúc thiếu phu nhân của Mặc Thiên Trần khó giữ được do các đại truyền thông đưa tin đã bị đập nát bởi tin Cúc gia gia tự mình đi đón Mặc Thiên Trần, chuyện hai người ở chung một chỗ vui vẻ uống trà lần nữa bị truyền thông đưa ra ánh sáng, Mặc Thiên Trần lúc này mới hiểu được gừng càng già càng cay hành động lặng lẽ của ông, xem như vô tình nhưng lại hữu ý giúp cô bình tâm lại.
cô cùng Cúc Như Khanh đã vài ngày rồi không có gặp mặt cô nghĩ lần này hắn thật sự rất giận! Nhưng cô cũng chưa bao giờ tức giận như lần này, tại sao hắn có thể lãnh khốc vô tình như vậy chứ. Nghe nói sức mạnh của tình yêu là vĩ đại nhất nếu như hắn chịu thử kêu gọi, tác động Thiên Mộ Đình giúp cô ấy mau tỉnh lại, vậy thì cô cũng có thể sớm ngày biết tung tích con gái rồi.
*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥

Tổng bộ tổ chức ám dạ Cúc thị
Cúc Như Khanh nhốt mình ở trong phòng, hắn đang thu thập các tư liệu, đầu mối liên quan đến phụ thân. trên gương mặt anh tuấn của hắn lộ mấy phần tiều tụy nhưng hai mắt vẫn mang vẻ lạnh lùng, sắc bén có thêm không giảm.
Khang Hạo gõ cửa đi vào: “Tiên sinh, Cúc gia gia hỏi ngài tối nay còn phải ở nơi này sao?”
hắn đã liên tiếp bốn ngày ở Tổng bộ tổ chức ám dạ, bên ngoài đều cho rằng hắn và Mặc Thiên Trần đang bất hoà (chiến tranh lạnh), mà Cúc Như Khanh hắn cũng đang mượn cơ hội này nghiên cứu nguyên nhân thật sự dẫn đến cái chết của phụ thân.
Muốn hắn tối nay về nhà sao? Dù sao cô gái kia chắc là ngày ngày đều cầu mong hắn không trở về!
“Cúc gia gia nói nếu tối nay ngài không về nhà, ông ấy sẽ đến đây ở cùng ngài”. Khang Hạo thấy Cúc Như Khanh trầm mặc vội vàng nói.
Cúc Như Khanh thật đúng là không hiểu Mặc Thiên Trần đến tột cùng có điểm nào chinh phục Cúc lão gia tử làm ông không chỉ giúp cô tạo địa vị ở Cúc gia còn ngày ngày quản tình cảm giữa bọn họ nữa.
“Hẹn Chu Tiểu Kiều 3h đi uống trà trưa” . hắn chỉ nói vậy,
“Dạ! Tiên sinh”. Khang Hạo lập tức đi làm.
*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥

Khách sạn Lan Vân Thiên.
Cúc Như Khanh cùng Chu Tiểu Kiều mặt đối mặt ngồi ở một cái bàn cạnh cửa sổ uống trà chiều, đối với việc Cúc Như Khanh hôm nay chủ động hẹn cô, Chu Tiểu Kiều không chỉ là hớn hở đi hơn nữa còn ăn mặc đặc biệt xinh đẹp.
“Khanh, mấy ngày nay có khỏe không? Em xem sắc mặt anh không được tốt lắm”. cô ta dĩ nhiên cũng đã nhìn thấy tin tức trên truyền thông.
Cúc Như Khanh không trả lời thẳng mà là nói: “Cúc thị xí nghiệp cần một tỷ tiền mặt để quay vòng, cô có thể giúp tôi nghĩ biện pháp vay mượn hay không?”
“Đương nhiên là không có vấn đề!” Chu Tiểu Kiều đáp ứng ngay lập tức, cha cô ta là chủ tịch ngân hàng Hoa Kì, cô ta muốn lấy một tỷ tiền mặt vốn chỉ là chuyện nhỏ.
“Nhưng chuyện này không được công khai ra ngoài, tôi không muốn để cho ngoại giới biết Cúc thị có vay mượn tiền, điều này sẽ làm ảnh hưởng đến giá cổ phiếu, lan đến địa vị của Cúc thị trong giới tài chính”. Cúc Như Khanh nhàn nhạt nói.
Chu Tiểu Kiều vừa nhấc mắt (ngước lên) vừa đúng lúc thấy Mặc Thiên Trần cùng phụ tá của cô là Triển Thanh Thanh cũng đi lên lầu, Chu Tiểu Kiều nảy ra ý hay, cô cố ý để tay mình lên tay Cúc Như Khanh còn ở trước mặt Cúc Như Khanh làm ra vẻ như là giữa hai người tình thâm ý trọng.

“Khanh, về sau chúng ta có thể thường xuyên gặp mặt như vậy không?”
“Có thể”
“thật tốt quá!” Chu Tiểu Kiều cười vui vẻ đứng lên ngồi vào bên cạnh hắn, đầu cũng tựa vào vai Cúc Như Khanh.
Triển Thanh Thanh tinh mắt nói: “Đại Tiểu Thư đó không phải là Cúc tiên sinh sao?”


Bình luận

Truyện đang đọc