KIM CƯƠNG KHẾ ƯỚC


Edit: Dandelion
Cúc Ác Du năm tuổi cung kính đứng ở trước mặt Cúc Như Khanh, thân hình nho nhỏ lại rất thẳng, trên mặt nho nhỏ nghiễm nhiên kế thừa sự lãnh khốc của Cúc Như Khanh .
Cúc Như Khanh chỉ là gật gật đầu, sau đó nhìn Cúc Ác Du bắt đầu luyện võ, hắn mỗi ngày sẽ đích thân dạy con trai tập võ, làm người thừa kế kế tiếp Cúc thị, văn võ phải là toàn tài, làm việc phong cách cần tàn nhẫn.
Mà Cúc Ác Du cũng hoàn toàn kế thừa ưu điểm hắn, thông minh, lãnh khốc, thâm trầm, hắn an bài chương trình học, Cúc Ác Du hoàn toàn có thể làm được.
Nhiệm vụ của người vợ chính là lên giường cùng sinh con, nữ nhân cùng hắn lên giường nhiều như sao trên trời, về phần đứa nhỏ, hắn đã có một Cúc Ác Du ưu tú như vậy. Vì thế, hắn Cúc Như Khanh cần một người vợ tới làm cái gì?
*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥
Mặc gia.
Mặc Thiên Trần sau khi về đến nhà, trong đầu tất cả đều là hình ảnh con gái, nàng hướng cha mẹ nói uống rượu đau đầu, vì thế sớm một chút nghỉ ngơi.

Đêm tối trong phòng, chỉ có một mình nàng hô hấp, nàng thích tắt đèn, làm cho đêm tối bao phủ nàng.
Bầu trời mây đen trận trận, chỉ sợ là trời muốn mưa đi!
Nghĩ tới cái buổi tối cùng nam nhân kia giao dịch, thân thể của nàng run lên không ngừng, hình như lần thứ hai bị vỡ ra.
Đêm hôm đó sợ hãi cùng lo lắng, áy náy đối với con gái khiến nàng không còn có biện pháp kết hôn cùng nam nhân khác.
một đêm cũng không ngủ, Mặc Thiên Trần sáng sớm rời giường, lộ ra hai mắt quần thâm như gấu mèo thật to, nàng khẽ thở dài một hơi, chuẩn bị ra cửa đi làm.
Vừa đến công ty Mặc thị, tất cả công nhân ở đây hướng nàng gật đầu mỉm cười, nàng nhìn thấy trên đường là một chữ thật to "Hỉ".
"Ai có hỉ sự ?" Nàng hỏi trợ lý Triển Thanh Thanh.
Triển Thanh Thanh miệng trương thành một chữ " O "thật to (- O -), "Chính là đại tiểu thư ngài a! Lần này được rồi, đại tiểu thư kết hôn, sẽ phụng dưỡng lão công, còn muốn sanh đứa nhỏ, chúng ta cũng không cần bị buộc làm thêm giờ mỗi ngày."

Nàng lúc nào nói muốn kết hôn? Mặc Thiên Trần vừa nghe đầu đều lớn, nàng cửa cũng không kịp đập liền chạy vào phòng làm việc tổng tài.
"Cha nha con cũng đã nói con không lấy chồng..."
Nàng lời còn chưa nói hết thì nhìn thấy Cúc Hoành Nghiêu, cảm giác mình mau té xỉu, này cụ ông sáng sớm liền xuất hiện ở công ty làm gì.
Cúc Hoành Nghiêu uy nghiêm dừng ở nàng: "Nha đầu con là ta nhìn trúng, nhất định được gả!"
"Vậy con gả ngài được hay không?" Mặc Thiên Trần mau sẽ lo lắng.
Kỳ thực là đang nói dối, Cúc Như Khanh sinh nhật 25 tuổi mang về một đứa trẻ mới sinh làm người đứng đầu tiếp theo , sau này càng là tính không có cưới vợ.
Bằng kinh nghiệm hắn xông pha giang hồ được bảy tám mươi năm tới nay, mẹ hai đứa bé là của ai? thật là có trò hay để xem!
*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥
Công ty Cúc thị.
Cúc Như Khanh sáng sớm đi tới công ty, khắp nơi đều có không khí vui mừng, hai tròng mắt lãnh khốc của hắn đảo qua công nhân,công nhân cũng chỉ nhìn hắn len lén cười.
"Chúc mừng tổng tài muốn cùng Mặc gia đại tiểu thư kết hôn!"


Bình luận

Truyện đang đọc