THẦN MA THIÊN TÔN

Kim Giác Yêu Hoàng gật đầu:

- Có cả Thứ Thần chết trong Quy Khư, trong đó vô cùng tà dị.

Ngân Giác Yêu Hoàng nói:

- Vậy giờ chúng ta làm gì? Có cần truyền tin cho Thiên Đình không?

Ninh Tiểu Xuyên khẽ lắc đầu:

- Căn bản không cần chúng ta truyền tin, mấy vị Thứ Thần ở Thiên Đình hiểu rất rõ Quy Khư, chắc chắn biết nhiều hơn chúng ta. Hơn nữa ta đảm bảo họ đã biết sự việc ở Bắc Cương.

- Nếu ta đoán không lầm, Bắc Cương sở dĩ biến thành nơi tà thổ chắc chắn là vì người của Đông Hoàng Bộ mở một khe Thượng Cổ phong ấn khiến tà khí trong Quy Khứ tràn ra ngoài.

Kim Giác Yêu Hoàng trợn mắt:

- Chỉ một lượng nhỏ tà khí rỉ ra đã khiến cả Bắc Cương thành tà thôe. Nếu phong ấn Viễn Cổ bị phá hoàn toàn thì không phải toàn bộ Đại Diêm sẽ thành tà thổ hay sao?

Ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên trầm xuống, nếu cả Đại Diêm biến thành tà thổ thì không phải toàn bộ sinh linh sẽ thành tà vật hay sao?

Hinh Nhi, gia gia, Ngự Tây Tây… có ai chống cự được tà khí?

- Chúng ta buộc phải tới Quy Khư.

Ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên càng ngày càng kiên định, ý chí càng ngày càng mạnh mẽ.

Bất luận thế nào hắn cũng sẽ không cho phép người thân và bằng hữu trở thành tà vật, quái vật.

- Ngươi điên rồi! Quy Khư nguy hiểm như vậy, ngay cả Thứ Thần cũng có thể sẽ chết. Chỉ dựa vào mấy người chúng ta mà đi ngăn cản những tà nhân đó thoát khỏi Quy Khư sao?

Ngân Giác Yêu Hoàng lắc đầu quầy quậy.

Kim Giác Yêu Hoàng nhìn Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Ninh huynh đế, đứng trước đại thế cho dù là Thứ Thần cũng không làm gì được. Việc trong Quy Khư chúng ta không thể quản được, thậm chí những thứ thần cao cao tại thượng kia cũng không quản nổi. Chúng ta hà tất phải đi vào chỗ chết?

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Đương nhiên ta biết khả năng của chúng ta. Ta cũng không mong ngăn được chúng phá vỡ phong ấn Quy Khư. Ta chỉ muốn tìm dược vật khắc chế tà khí, không chỉ để chữa trị cho các ngươi, mà nếu sau này người thân, bằng hữu của ta cũng bị tà khí xâm thực thì ta cũng có thể trị được cho họ.

Kim Giác Yêu Hoàng và Ngân Giác Yêu Hoàng nhìn lại bản thân, trong bụng vô cùng lo lắng. Vì Ninh Tiểu Xuyên chỉ tạm thời bảo vệ tâm thần cho họ chứ chưa loại bỏ được tà khí trong cơ thể họ.

Nếu tà khí tấn công ngược lại thì họ sẽ lại trở thành tà vật.

- Được, chúng ta cùng tới Quy Khư, nhất định phải tìm được dược vật giải trừ tà khí!

Kim Giác Yêu Hoàng nói.

Ninh Tiểu Xuyên cười:

- Muốn tới Quy Khư, chúng ta phải bắt một Địa Ngục Sứ Giả nữa. Nếu bắt được một Tà Quân là tốt nhất.

Ngân Giác Yêu Hoàng không hiểu:

- Bắt thì có ích gì?

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Chúng ta chi biết được một số nơi ở ngoại vi Quy Khư, có thể nói là không biết gì về sâu trong Quy Khư. Nếu moi được từ chúng những việc của Quy Khư thì sẽ rất có lợi cho chúng ta. Tốt nhất là có được một tấm bản đồ.

Ninh Tiểu Xuyên nghĩ một chút vẫn cảm thấy nên bắt một tên Tà Quân.

Một Tà Quân chắc chắn sẽ biết nhiều hơn Địa Ngục Sứ Giả.

Ninh Tiểu Xuyên, Kim Giác Yêu Hoàng, Ngân Giác Yêu Hoàng quay trở lại nơi thần phạt trước đó.

Thần phạt đã để lại một cái hố khổng lồ trên mặt đất.

Vị Địa Ngục Sứ Giả kia đương nhiên đã tan thành tro bụi.

Kim Giác Yêu Hoàng tmf được dưới đáy hố Tử Kim Hồng Hồ Lô, mừng đến phát khóc rồi lại cười ha hả.

Ngân Giác Yêu Hoàng tìm được dưới một tảng đá lớn một cây roi bằng xương. Cây roi này mang thần lực nặng bằng cả dãy núi. Mỗi khúc xương đều như thần ngọc, lấp lánh thần quang.

Rõ ràng cây roi này chính là thần khí của Địa Ngục Sứ Giả.

Tuy Địa Ngục Sứ Giả đã tan thành tro bụi nhưng chiến khí lại vẫn còn nguyên.

- Đây…đây là sợi roi thần được luyện chế từ cả cột sống của Thứ Thần. Trời ơi! Phát tài rồi! Roi thần trong tay, còn kẻ nào có thể chiến được với bản hoàng?

Ngân Giác Yêu Hoàng tự tin bạo tăng, cười lớn.

Ninh Tiểu Xuyên đứng bên mép hố, nhìn xuống Kim Giác Yêu Hoàng và Ngân Giác Yêu Hoàng đang hai tay chống hông cười ha hả, cảm thán:

- Không hổ là huynh đệ ruột, đến tư thế cười cũng giống hệt nhau.

- Ủa!

Ninh Tiểu Xuyên bóc một lớp đất, nhặt một viên ngọc đỏ tươi lên.

Viên ngọc này nhìn chỉ to bằng nắm tay nhưng lại nặng tới nghìn cân.

Ninh Tiểu Xuyên truyền Tạo Hoá chi khí vào trong viên ngọc, bề mặt của nó lập tức hiện lên chi chít văn tự, là một bản công pháp để tu luyện.

- Đông Hoàng Kinh!

Đông Hoàng Kinh là thần kinh mà Thập Nhị Dực Đông Hoàng Tà Thần tu luyện, cũng là kinh thư mạnh nhất của Đông Hoàng Bộ.. Chỉ những tà nhân tu luyện tới Vạn Cổ Cảnh tầng thứ chín mới có tư cách tu luyện.

Theo như giới thiệu trên viên ngọc, chỉ cần tu luyện thành công tầng thứ nhất của Đông Hoàng Kinh là sau lưng sẽ mọc một đôi tà dục, tu vi trực tiếp lên Tạo Hoá Cảnh tầng thứ nhất.

Tu luyện tới tầng thứ hai sẽ mọc hai đôi cánh, tu vi Tạo Hoá Cảnh tầng thứ bảy.

Nếu tu luyện tới tầng thứ ba Đông Hoàng Kinh sẽ có ba đôi cánh, tu vi Thứ Thần Cảnh.

Nghe nói, Thập Nhị Dực Đông Hoàng Tà Thần đã tu luyện tới tầng thứ sáu, mọc sáu đôi cánh.

Trên viên huyết châu này chỉ có phương pháp tu luyện tới tầng tứ ba của Đông Hoàng Kinh.

Ninh Tiểu Xuyên có thể cảm nhận được sự cao thâm của Đông Hoàng Kinh, thậm chí còn lợi hại hơn nhiều Tử Hà Kinh của Tử Kim Hoàng Chủ.

Tuy giờ Ninh Tiểu Xuyên tu luyện Diệt Thế Kinh và Thiên Địa Kinh, nhưng không hề trở ngại việc hắn tham ngộ Đông Hoàng Kinh.

Những người tu thành Thứ Thần có ai là không đọc vạn quyển sách, tham ngộ các loại võ kinh, chắt lọc tinh hoa trong võ kinh, cuối cùng mới tu luyện thành Thứ Thần.

So ra thì giờ Ninh Tiểu Xuyên vẫn đọc quá ít võ kinh, nhận thức về võ kinh cũng thua xa các Thánh Quân sống tới vạn năm.

Khi Ninh Tiểu Xuyên đang tham ngộ Đông Hoa Kinh thì đột nhiên viên huyết châu rung lên.

Hư ảnh một nam tử tóc đỏ rực từ trong huyết châu hiện ra, lơ lửng trên không trung, nói:

- Mười vị Địa Ngục Sứ Giả nghe lệnh, trước khi trời tối lập tức tới Thương Minh Hải gặp bản quân.

Nói xong hư ảnh đó liền biến mất.

Ninh Tiểu Xuyên nhìn viên huyết châu đó cười:

- Thì ra huyết châu không chỉ ghi chép Đông Hoàng Kinh mà còn là công cụ liên hệ giữa Thiên Thư Tà Quân với mười võ giả. Nếu vậy thì tốt, vừa hay tới gặp Thiên Thư Tà Quân đó xem rốt cuộc hắn bản lĩnh ra sao?

Ninh Tiểu Xuyên cất huyết châu đi, gọi Kim Giác Yêu Hoàng và Ngân Giác Yêu Hoàng:

- Đi nào, chúng ta tới Thương Minh Hải!

Bình luận

Truyện đang đọc