THẦN MA THIÊN TÔN

- Muốn đấu sao? Đương nhiên là được!

Đối mặt với lời khiêu chiến của Nguyệt Thần, Đát Hy công chúa không hề sợ hãi, hơi ưỡn bộ ngực đầy đặn hơn Nguyệt Thần lên, nhìn vào vùng ngực của Nguyệt Thần lộ nụ cười yêu mị, giống như đã chiếm được ưu thế về khí thế rồi vậy.

Nguyệt Thần thấy Đát Hy công chúa khiêu khích như vậy càng thấy hồ ly tinh này chướng mắt, cánh tay khẽ rung, một góc trận pháp quanh Đát Hy công chúa mở ra, thả nàng ta ra ngoài.

Hai nữ tử tuyệt sắc, một người một yêu đứng đối diện nhau, chỉ là đứng đó nhưng cũng tạo nên cảnh tượng tuyệt đẹp thu hút mọi ánh nhìn.

Lúc này, thậm chí không ai nhìn sang đại phản đồ Ninh Tiểu Xuyên nữa mà đều chú ý tới Đát Hy công chúa và Nguyệt Thần.

Đát Hy công chúa thiên sinh đã quyến rũ gợi cảm, cho dù đã dùng mạng che đi dung nhan nhưng vẫn có thể mê hoặc vạn người.

Nguyệt Thần có vẻ đẹp chim sa cá lặn, hoa nhường nguyệt thẹn, mỗi tấc da đều toả ra thứ ánh sáng tựa ánh trăng, giống như một ngọn băng sơn, tạo cảm giác vô cùng lạnh lẽo không thể tới gần, càng tạo cho nam nhân cảm giác muốn chinh phục.

Trận đấu lập tức bùng nổ.

Nguyệt Thần dùng hai ngón tay tạo kiếm quyết, đều khiển một thanh ngân kiếm phát ra nguyệt quang.

- Hạo thiên Hư Không Kiếm đệ nhất thức, Kiếm Hoa Tự Nguyệt!

Một kiếm đâm ra, kiếm quang xuyên qua hư không giống như đoá thần hoa nở rộ, biến thành chín mươi chín đạo kiếm quang.

Từ trong cơ thể Đát Hy công chúa toả ra yêu khí nhàn nhạt, tay vung lên, dưới chân liền xuất hiện một cây cầu khói, chân giẫm trên cầu khói giống như vũ nữ bay trên hư không, để lại thân ảnh diễm lệ tuyệt mỹ. Bảy cái đuôi trắng như bông vung lên đánh tan hết kiếm khí.

- Không hổ là thiên kiêu nhân tộc đứng thứ ba Thần Trữ Cung, tu vi cũng không tồi!

Đát Hy công chúa cười nhìn Nguyệt Thần, ánh mắt vẫn nhìn chăm chăm phần ngực của Nguyệt Thần, cố ý khiêu khích.

Phía dưới, thiên tài tuần kiệt của nhân tộc thầm chửi:

- Hồ ly tinh mê hoặc tâm trí người khác lại ngông cuồng như vậy. Phải dạy dỗ một trận tử tế.

Tuy trong bụng ai cũng chửi rủa nhưng chẳng ai rời ánh mắt đi, họ đã bị thân hình mê người của Đát Hy công chúa hấp dẫn hoàn toàn.

Cũng có người thầm cảm thán, nếu được ngủ một lần với hồ ly tinh này, đừng nói phản bội nhân tộc, kể cả bảo chết, hắn cũng không nhíu mày lấy một cái.

- Hạo Nguyệt Hư Không Kiếm đệ nhị thức, Hạo Nguyệt Đang Không!

Nguyệt Thần hai tay cầm kiếm, thân thể cùng kiếm hợp làm một, biến thành con thoi ánh sáng lao vút lên trời, tạo thành một vầng trăng tròn sáng chói, khổng lồ.

Khí tức cường đại toả ra, thấp thoáng có thể cảm nhận được thần lực thuần khiến mà băng lãnh.

Thần lực biến thành vô số điểm sáng bay xuống từ vầng trăng.

Mọi người nhìn lên, giống như có thể thấy một vị Thần Nữ thánh khiết đứng trên vầng trăng. Đôi tay trắng nõn giơ cao, tất cả đường cong hoàn mỹ trên cơ thể đều lộ ra, hai tay cầm kiếm chém mạnh xuống.

Kiếm này mang theo thần linh chi lực có hình dạng như vầng trăng khuyết, kiếm khi dài tới vài chục dặm.

Đát Hy công chúa thu lại nụ cười, mở miệng, nhả ra một cánh hoa đỏ rực, cầm giữa hai ngón tay.

Cánh hoa đỏ đó chỉ to bằng móng tay, mỏng manh lấp lánh, toả ra ánh sáng đỏ nhàn nhạt.

Nếu nhìn kỹ thì sẽ phát hiện đó không phải cánh hoa thật sự mà là một món chí tôn vương khí đặc biệt. Bề mặt cúa nó có vô số đường hoa văn tinh tế.

Cánh tay Đát Hy công chúa rung lên, cánh hoa đỏ bay ra, ban đầu chỉ một, nhưng rồi biến thành hai, ba… một nghìn, một vạn, mười vạn cánh hoa…

Cuối cùng trên không trung xuất hiện cả một biển hoa đỏ rực.

Kiếm khí của Nguyệt Thần rất cường đại, nếu đánh xuống mặt đất có thể khiến mặt đất tách làm dôi.

Nhưng Đát Hy công chúa cũng không vừa, kích phát năng lượng bản nguyên trong cánh hoa đỏ, hợp thành một với hàng nghìn vạn cánh hoa, giống như một vị hoa tiên tử có bảy cái đuôi cáo vậy.

- Hạo Nguyệt Hư Không Kiếm đệ tam thức, Hư Không Kiếm Kiếp!

Nguyệt Thần dùng kiếm quyết ngưng tụ ra một vầng trăng thật sự, trong vầng trăng là vô số lôi điện, phát ra những tiếng nổ tựa sấm bao trùm cả trời đất.

Cái cảm giác này giống như thiên kiếp đang tới khiến tất cả những người bên dưới đều có cảm giác bị áp chế nặng nề.

Kiếm quang chỉ ra, một đạo điện lôi to bằng miệng bát bắn ra, biến thành hình kiếm chém xuống Đát Hy công chúa.

Uỳnh uỳnh!

….

Lôi điện hình kiếm từ trên không trung không ngừng đánh xuống, uy lực khủng bố tuyệt luân.

Một đạo lôi điện bắn ra đánh xuống mặt đất, ngay lập tức khiến cả ngọn núi cao vài nghìn mét biến mất. Trên mặt đất chỉ còn lại một cái hố sâu hun hút.

Ngay cả Chân Nhân cấp chưởng giáo Thánh Thổ cũng động dung, cảm giác kinh hãi.

- Không ngờ trên thế gian lại có kiếm quyết đáng sợ như vậy, có thể điều động sức mạnh của kiếm quyết để sử dụng. Khi thi triển ra thì những người cùng cảnh giới có ai chặn được?

Long Thái Nhất vẫn luôn cao ngạo, không coi bất cứ ai ra gì lúc này cũng trở nên nghiêm nghị, nghĩ bụng:

- Không ngờ trong nhân tộc, ngoài Diệt Nhân Vương ra còn có thiên tài đáng sợ thế này. Chẳng trách nàng ta dám khiêu chiến Diệt Nhân Vương, quả nhiên thực lực không tầm thường.

Khi trận chiến giữa Nguyệt Thần và Đát Hy công chúa đang rơi vào trạng thái giằng co, Tru Thần Đại Trận phía xa đột nhiên rung chuyển, tám mươi mốt ngọn kiếm sơn bên ngoài đại trận cũng rung chuyển theo. Trên mỗi ngọn núi đều xuất hiện vết rạn nứt.

Ninh Tiểu Xuyên nhìn về hướng Tru Thần Đại Trận, đồng tử co lại, nhìn lên hai nữ tử đang giao chiến kịch liệt:

- Tru Thần Đại Trận sắp nổ tung, còn không dừng lại thì tất cả mọi người ở đây sẽ chết hết.

Những thiên tài nhân kiệt phía dưới đương nhiên cảm nhận được dao động mãnh liệt vừa rồi, nhưng họ không tin lời của Ninh Tiểu Xuyên.

- Mọi người đừng để bị hắn lừa. Các vị Chí Tôn cường đại tới mức nào chứ? Cộng với sức mạnh của Tru Thần Đại Trận, đủ để giết Thiên Mộng Yêu Hoàng. Thiên Mộng Yêu Hoàng không thể thoát khỏi Tru Thần Đại Trận.

Một vị Thánh Nữ đến từ Đông Di nói.

Nàng có lòng tin tuyệt đối với các vị Chí Tôn nhân tộc, nhiều đại nhân vật như vậy cùng ra tay, cộng với Tru Thần Đại Trận uy lực tuyệt luân, không thể nào lại không giết nổi Thiên Mộng Yêu Hoàng.

Cửu Khư Thần Tử lạnh băng nhìn Ninh Tiểu Xuyên đứng trong trận pháp, cười chế nhạo:

- Không sai, Diệt Nhân Vương chỉ là muốn dọa cho chúng ta hoảng hốt để hắn nhân cơ hội đó thoát khỏi trận pháp. Ha ha, mọi người đừng trúng gian kế của hắn.

Âu Dương Thừa Đức đã kết oán với Ninh Tiểu Xuyên ở Cửu Khư Thánh Thành lúc này cũng đứng ra, nhìn Ninh Tiểu Xuyên thù hận:

- Chi bằng bây giờ chúng ta ra tay, giết cả Diệt Nhân Vương và mấy yêu nữ bên cạnh hắn?

Một vị thiên kiêu nhân tộc thân hình to lớn đến từ một tòa Thánh Thổ ở Nam Man, tay cầm rìu lớn, ánh mắt dâm tà quét qua Tiểu Linh Nhi:

- Diệt Nhân Vương chắc chắn phải chết, nhưng hai yêu nữ kia đều là tuyệt sắc nhân gian. Giết thì tiếc quá. Nên tạm thời giữ mạng cho chúng, bồi thường cho nhân tộc chúng ta. Hề hề!

- Đúng vậy, yêu tộc đã giết biết bao đồng bào của nhân tộc ta, cũng nên cho chúng trả giá, không thể dễ dàng tha cho chúng được.

Một nam tu sĩ khác cũng cười gian tà.

Những người ở đây sớm đã bị sắc đẹp của Đát Hy công chúa khơi dậy dục hỏa, tâm thần mê loạn. Lúc này nhìn thấy Tiểu Linh Nhi và Tiểu Hồng, hai tiểu yêu nữ bị cấm cố trong trận pháp đương nhiên sẽ động tà niệm.

Những tu sĩ nhân tộc đó đang thảo luận cách giết Ninh Tiểu Xuyên rồi bắt hai tiểu yêu nữ.

Tu sĩ của Trung Thổ, Nam Man, Đông Di đều không trực tiếp đụng độ Thiên Mộng Yêu Hoàng, cũng chưa từng chứng kiến sức phá hoại của đại quân yêu thú. Họ đều chỉ nghe nói đại quân yêu thú cường đại lợi hại ra sao. Nên căn bản không hiểu Thiên Mộng Yêu Hoàng rốt cuộc đáng sợ đến mức nào.

Nhưng Quang Minh Thánh Nữ, Hoa Thanh Liên, Diêm Diệt và những tu sĩ từng tới Bắc Cương thì vô cùng hiểu, đều rất lo lắng cho trận chiến trong Tru Thần Đại Trận.

Uỳnh!

Tru Thần Đại Trận lại rung chuyển dữ dội, tám mươi mốt ngọn kiếm sơn nứt toác, sơn thể có thể vỡ tung bất cứ lúc nào.

Ninh Tiểu Xuyên hoàn toàn thất vọng về những thiên tài tuấn kiệt nhân tộc kia. Không đợi thêm nữa, nói với Tiểu Hồng và Tiểu Linh Nhi.

- Động thủ!

Tiểu Hồng đã bất mãn với tu sĩ nhân tộc lâu rồi, lại còn có kẻ muốn nhằm vào nàng, phải cho chúng một bài học mới được.

Nghe tiếng bàn tán của tu sĩ bên ngoài trận pháp Tiểu Linh Nhi cũng rất giận dữ. Nếu không phải Ninh Tiểu Xuyên mãi không hạ lệnh thì nàng đã ra tay lâu rồi.

Tiểu Hồng chỉ một ngón tay lên trời, thi triển thần thuật của Long tộc.

Uỳnh!

Trên bầu trời lập tức đánh xuống vài chục đạo lôi điện khiến trận pháp cầm cố họ rung chuyển dữ dội như sắp nổ tung.

- Tu vi của tiểu yêu nữ kia mạnh thật, có thể điều động lôi điện. Mau giữ chặt trận pháp, không cho chúng trốn ra!

Âu Dương Thừa Đức hét lớn.

Những thiên tài nhân tộc kia đều ra tay, đánh ra Chân Nguyên biến thành quang trụ, định gia cố thêm cho trận pháp.

Uỳnh uỳnh!

Tiểu Linh Nhi tung một chường, năng lượng mang tính phá hủy bùng phát khiến trận pháp cấm cố của nhân tộc nổ tan tành, những tấm phù lơ lửng trên hư không cũng nổ tung, biến thành khói xanh.

- Á!!!

Tu sĩ bắn ngược ra sau.

Tiểu Linh Nhi có tu vi Chân Nhân cảnh tầng thứ bảy, cộng với thể chất cường đại và thiên phú nghịch thiên, cho dù giao đấu với Chân Nhân cảnh tầng thứ chín cũng chưa chắc bị rơi vào thế yếu.

Trận pháp của tu sĩ nhân tộc bố trí tuy rất mạnh nhưng nàng chỉ cần lật tay là có thể đánh tan.

Một chưởng của Tiểu Linh Nhi khiến hơn chục vị thiên chi kiêu tử nhân tộc bay đi, huyết nhục lẫn lộn, cơ thể run rẩy nằm dưới đất không bò dậy nổi.

Ninh Tiểu Xuyên chắp tay sau lưng, bước chầm chậm ra khỏi trận pháp đầy khói bụi, khiến các thiên tài tuấn kiệt và thiên chi kiêu nữ kia đại kinh thất sắc, cuống cuồng lùi ra sau như nhìn thấy một vị Ma Thần thoát khỏi phong ấn vậy.

Bình luận

Truyện đang đọc