THẦN MA THIÊN TÔN

- Không Gian Ma Phương!

Hai tay Cửu Khư Thần Tử giơ ngang ra, lấy bàn tay là trung tâm, không gian hai bên hắn lập tức đóng băng lại, tạo thành hai cánh cửa không gian.

Hai cánh cửa này giống như hai thác nước lơ lửng bên cạnh hắn, có trạng thái bán trong suốt.

Sau đó trước và sau, trên đỉnh đầu và dưới chân hắn cũng hiện ra hai cánh cửa hư không.

Sáu cánh cửa bao quanh sáu phía Cửu Khư Thần Tử, giống như biến thành ma phương thể lập phương vậy.

Ninh Tiểu Xuyên có thể cảm giác rõ ràng dao động nguyên khí cường đại quanh người Cửu Khư Thần Tử. Hai tay giang ra, lập tức tung ra mười chín thanh Cụ Tượng Thần Thông Kiếm, biến thành trận mưa kiếm lao tới vun vút.

Vụt!

Mười chín thanh Cụ Tượng Thần Thông Kiếm bắn tới trước mặt Cửu Khư Thần Tử đều bị cánh cửa hư không hút vào trong.

Nguy rồi!

Sắc mặt Ninh Tiểu Xuyên thay đổi, lập tức thi triển tật tốc di chuyển sang bên phải.

Vút vút!

Mười chín thanh kiếm bắn ra từ vị trí Ninh Tiểu Xuyên vừa đứng.

Nếu Ninh Tiểu Xuyên chỉ chậm một bước thôi là đã bị kiếm của chính mình xuyên qua rồi.

- Không Gian Ma Phương là một trong ba loại thần thông áo nghĩa cường đại nhất Cửu Khư Thánh Thổ. Ngoài thuỷ tổ của Cửu Khư Thánh Thổ ra, chưa từng có ai tu luyện thành công.

- Không ngờ ngộ tính của Cửu Khư Thần Tử lại cao như vậy, đã tu luyện thành công Không Gian Ma Phương. Như vậy hắn thật sự bất bại. Ninh Tiểu Xuyên đánh ra bất cứ công kích nào cũng sẽ bị hút vào cánh cửa không gian và sẽ phản lại Ninh Tiểu Xuyên.

Cửu Khư Thần Tử đứng trong Không Gian Ma Phương, trên gương mặt là tiếu ý nhàn nhạt:

- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi có phá được Không Gian Ma Phương của bản Thần Tử không?

Không Gian Ma Phương đúng là không chút sơ hở, một khi đã đem ra thực chiến thì giống như để Cửu Khư Thần Tử chui vào một không gian khác, bất cứ công kích nào của Ninh Tiểu Xuyên cũng không thể động tới hắn. Ma Phương đúng là không chút sơ hở, một khi đã đem ra thực chiến thì giống như để Cửu Khư Thần Tử chui vào một không gian khác, bất cứ công kích nào của Ninh Tiểu Xuyên cũng không thể động tới hắn.

Ninh Tiểu Xuyên bình thản nói:

- Cùng lúc giữ sáu cánh cửa hư không, thi triển Không Gian Ma Phương, tiêu hao nguyên khí hẳn là rất lớn phải không? Ngươi sẽ cố được bao lâu?

Cửu Khư Thần Tử không ngờ Ninh Tiểu Xuyên vừa nhìn đã nhận ra nhược điểm của Không Gian Ma Phương.

Đúng vậy, Không Gian Ma Phương quả thực không có sơ hở gì.

Nhưng nó lại tiêu hao nguyên khí của tu sĩ rất kinh khủng. Dù là tu vi của Cửu Khư Thần Tử cũng không giữ được bao lâu.

Cửu Khư Thần Tử vẫn tỏ ra vô cùng ung dung, cười nói:

- Ít nhất cũng tới lúc đánh bại ngươi.

Cửu Khư Thần Tử không lãng phí thời gian nữa, lập tức đánh ra một đạo công kích không gian dài hơn mười mét, chém về phía Ninh Tiểu Xuyên.

Ninh Tiểu Xuyên thi triển thần long tật tộc tránh đi chứ không giao đấu chính diện với Cửu Khư Thần Tử.

Cửu Khư Thần Tử lập tức bước nhảy qua không gian đuổi theo Ninh Tiểu Xuyên, lại thi triển công kích, đánh ra một tấm Chân Nhân phù lục.

Uỳnh uỳnh!

Chân Nhân phù lục tách ra, thích phóng vô số hỏa diệm thiêu cháy cả không gian thành biển lửa.

Cây cối trong vòng trăm dặm lập tức biến thành tro bụi, nước trong Tử Mẫu Hà cũng sôi sùng sục, bong bóng to bằng nắm tay bốc lên.

Ninh Tiểu Xuyên rất ung dung đứng giữa biển lửa, hắn căn bản không sợ lửa mà Chân Nhân phù lục phóng ra.

Thanh Mộc Thần Tử nhìn hai người đang giao chiến, hơi nhíu mày:

- Không Gian Ma Phương của Cửu Khư Thần Tử tuy rất mạnh nhưng tiêu hao quá nhiều nguyên khí. Cứ tiếp tục thì chắc chắn hắn sẽ thua trong tay Ninh Tiểu Xuyên.

Âu Dương Thừa Đức nói:

- Nếu Cửu Khư Thần Tử mà thua thì mặt mũi các đại Thánh Thổ ở Trung Thổ chúng ta còn đâu nữa!

- Vậy chúng ta giúp Cửu Khư Thần Tử một tay, đánh cho Ninh Tiểu Xuyên thê thảm!

Thanh Mộc Thần Tử lạnh lùng nói.

Âu Dương Thừa Đức nói:

- Đó là cá cược giữa Cửu Khư Thần Tử và Ninh Tiểu Xuyên, chúng ta mà tham dự vào thì người khác sẽ nói chúng ta ỷ đông hiếp yếu…

- Ỷ đông hiếp yếu thì sao? Trước khi hai người đó giao đấu không nói không được cho người ngoài giúp. Trong giới tu luyện thì không có cái gì gọi là đạo nghĩa, chỉ người thắng cuộc mới có quyền lên tiếng, kẻ thua cuộc sẽ bị phỉ nhổ. Chỉ cần cuối cùng là tu sĩ Trung Thổ chúng ta thắng là được, ta chẳng quan tâm người khác nói thế nào.

Thanh Mộc Thần Tử cười khảy.

- Được. Cứ đánh bại Ninh Tiểu Xuyên trước đã rồi nói. Bản thiếu gia nhất định phải dạy cho hắn một bài học nhớ đời. Nếu không, không phải bọn man di Bắc Cương sẽ cưỡi lên đầu các thiên kiêu Trung Thổ chúng ta hay sao.

Âu Dương Thừa Đức lộ hàm răng trắng, phát ra tiếng hổ gầm, hai tay biến thành hổ trảo kim sắc lao tới sau lưng Ninh Tiểu Xuyên, tóm lấy cổ hắn.

- Các ngươi chặn con ấu thần long và Cửu Thiên Thánh Nữ lại, không được để họ giúp Ninh Tiểu Xuyên.

Thanh Mộc Thần Tử nói với truyền nhân các Thánh Thổ khác rồi biến thành một đạo thanh quang bay về phía Tử Mẫu Hà.

Trong cơ thể Thanh Mộc Thần Tử mọc ra một cây Thanh Thiên Mộc cao vài vạn trượng, chạm cả tới mây trên trời, giống như nối liền mặt đất với bầu trời.

Mỗi chiếc lá cây đều dài vài chục mét, tỏa ra thần quang màu xanh.

Thân cây lắc một cái, vài chục cành cây giống như những con mộc long tấn công Ninh Tiểu Xuyên.

- Thiên tài Trung Thổ các ngươi quá vô sỉ!

Bảo Châu Địa Tạng nói.

Một vị truyền nhân Thánh Thổ của Trung Thổ thản nhiên nói:

- Trước khi Cửu Khư Thần Tử và Ninh Tiểu Xuyên giao chiến không nói là người ngoài không được nhúng tay vào. Thanh Mộc Thần Tử và Âu Dương công tử đều là bằng hữu của Cửu Khư Thần Tử. Nếu đã là bằng hữu thì sao không thể giúp bằng hữu đối phó kẻ địch? Thiên kiêu Trung Thổ bọn ta biết giúp đỡ lẫn nhau, đoàn kết một lòng, lẽ nào là sai?

- Thật vô lại!

Tiểu Hồng tức đến mức toàn thân bùng cháy, biến thành một đạo tàn ảnh đỏ rực bay lên đỉnh đầu truyền nhân Trung Thổ đó, phun Thần Tức Long Hỏa.

- Á!!!!

Hắn ta lập tức bị thiêu rụi hết tóc, kêu lên thảm thiết, lăn lộn dưới đất vài vòng rồi nhảy tùm xuống sông.

- Truyền nhân Trung Thổ đã không biết giữ quy tắc thì chúng ta cũng đi giúp Ninh Tiểu Xuyên một tay.

Bảo Châu Địa Tạng nói.

Tiểu Hồng gật đầu.

Truyền nhân Trung Thổ lập tức vây lấy Bảo Châu Địa Tạng và Tiểu Hồng.

Một kẻ trong đó nói:

- Đây là cuộc chiến giữa Cửu Khư Thần Tử và Ninh Tiểu Xuyên, mong các ngươi đừng nhúng tay vào!

- Lời này mà các ngươi cũng nói ra được?

Bảo Châu Địa Tạng nói.

Cũng có một số người trong các truyền nhân Trung Thổ cảm thấy như vậy là quá ức hiếp người. Dù sao Cửu Khư Thần Tử, Thanh Mộc Thần Tử, Âu Dương Thừa Đức, bất cứ ai cũng là cường giả hàng đầu, uy chấn Trung Thổ.

Nếu ba người liên thủ thì chẳng ai là đối thủ của họ.

Có thể nói Ninh Tiểu Xuyên chỉ có thua.

Nhưng ức hiếp người thì sao?

Đắc tội Âu Dương Thừa Đức, Thanh Mộc Thần Tử, Cửu Khư Thần Tử lẽ nào có kết cục tốt đẹp?

- Nếu các ngươi còn dám ngăn cản, đừng trách ta ra tay vô tình.

Bảo Châu Địa Tạng tỏa ra hàn khí, ánh mắt đầy sát ý.

Những truyền nhân Thánh Thổ kia đều lộ tiếu ý nhàn nhạt. Với họ, Cửu Thiên Thánh Nữ đúng là mỹ nhân hiếm hoi trong thiên hạ, nhưng tu vi của nàng chưa chắc đã cao.

Họ bản năng coi Bảo Châu Địa Tạng như một nữ tử nhu nhược chỉ có vẻ bề ngoài xinh đẹp, không hề để tâm lời nàng nói.

Phụt phụt!

Bảo Châu Địa Tạng ánh mắt lạnh lùng, tay vung lên, dùng tay làm đao, chém đứt đầu một truyền nhân, từ cổ bắn ra cột máu ba mét.

Những thiên tài tuấn kiệt khác còn chưa rõ chuyện gì xảy ra, Âm Trủng Linh Tử đã nằm trong vũng máu.

- Âm Trủng Linh Tử…bị … bị giết chết rồi!

Họ bỗng sực tỉnh, chấn kinh nhìn Bảo Châu Địa Tạng. Nàng ta không phải tu Phật sao? Sao lại giết người mà không chớp mắt lấy một cái?

Bảo Châu Địa Tạng thật sự đã phẫn nộ, biết rõ giết truyền nhân Thánh Thổ sẽ dẫn đến cường địch nhưng nàng vẫn bất chấp ra tay. Sau khi giết Âm Trủng Linh Tử lập tức bay về phía Tử Mẫu Hà để tiếp viện cho Ninh Tiểu Xuyên.

- Giết người xong muốn chạy sao?

Thần Tử của Âm Trủng Thánh Thổ chặn Bảo Châu Địa Tạng lại, tay cầm một cái xương to bằng miệng bát, đỉnh xương là cái đầu lâu dữ tợn.

Hắn vung tay lên, cây bạch cốt côn quét ngang hông Bảo Châu Địa Tạng ép nàng quay lại bờ.

Lúc này Tiểu Hồng cũng bị ba truyền nhân Thánh Thổ bao vây. Họ dùng phù lục do Chí Tôn luyện chế chấn áp Tiểu Hồng, khiến Tiểu Hồng không thể thi triển thần thông Long tộc.

Ninh Tiểu Xuyên một tay cầm ngọc kinh, gọi ba dòng đại địa mạch lạc dưới lòng đất lên, biến thành ba con địa long, đồng thời chống lại Cửu Khư Thần Tử, Thanh Mộc Thần Tử và Âu Dương Thừa Đức.

- Đây là thiên chi kiêu tử của Trung Thổ sao? Thật khiến ta mở rộng tầm mắt.

Ninh Tiểu Xuyên lộ vẻ khinh bỉ.

Thấy Bảo Châu Địa Tạng và Tiểu Hồng trên bờ cũng bị bao vây, ánh mắt hắn càng thêm lạnh lùng.

- Điều khiến ngươi mở rộng tầm mắt vẫn còn phía sau!

Xương trong người Âu Dương Thừa Đức phát ra tiếng rắc rắc, thân thể dần phình to cao thành năm mét. Ngoài hai cánh tay, hai chân cũng mọc lông màu kim, biến thành hai cái chân hổ.

Binh!

Hắn đánh ra hổ trảo khiến đại địa mạch lạc vỡ tung rồi lao về phía Ninh Tiểu Xuyên.

Cửu Khư Thần Tử cũng đánh ra công kích không gian khiến đại địa mạch lạc nổ tung.

Hắn chỉ vào không gian, phía trước Ninh Tiểu Xuyên lập tức xuất hiện một vết nứt không gian khổng lồ, như muốn nuốt Ninh Tiểu Xuyên vào trong.

Bùm!

Thanh Mộc Thần Tử cũng đánh tan đại địa mạch lạc, Thanh Mộc Thần Tử phía sau cũng quét tới, mỗi chiếc lá đều biến thành những thanh đao sắc nhọn.

Ninh Tiểu Xuyên đứng trên thập nhị phẩm Hắc Liên, tung hết cả nửa cây Tinh La Kích, Ngọc Tỷ và mười chín thanh Cụ Tượng Thần Thông Kiếm, đồng thời chống đỡ công kích từ ba phía Âu Dương Thừa Đức, Thanh Mộc Thần Tử và Cửu Khư Thần Tử.

Uỳnh uỳnh!

Tử Mẫu Hà rộng vài trăm mét bị đứt cả dòng chảy, mặt đất thủng lỗ chỗ, vô số tia sét lóe lên trên không trung. Vô số đạo thần thông lao vào nhau, phát ra những tiếng nổ tựa sấm rền.

Cửu Thiên Các chủ đứng trên tiên đảo nhìn về phía xa, có phần kinh ngạc:

- Rốt cuộc Ninh Tiểu Xuyên mạnh tới mức nào. Ba thiên kiêu Cửu Khư Thần Tử, Thanh Mộc Thần Tử và Âu Dương Thừa Đức liên thủ mà chỉ có thể ngang ngửa với hắn?!

Bình luận

Truyện đang đọc