THẦN MA THIÊN TÔN

Ninh Tiểu Xuyên đứng trên không trung, nhìn ra xung quanh. Tất cả những mảnh đại lục vỡ trên Đại Diêm đang chầm chậm di chuyển.

Cảnh tượng đó khiến Ngọc Ngưng Sênh vô cùng chấn kinh.

Phải biết rằng vài chục mảnh đai lục mỗi mảnh đều rất to lớn. Cho dù là nàng, muốn hủy diệt một mảnh đại lục đơn giản nhưng để di chuyển nó thì không thể.

Nhưng trong tay Ninh Tiểu Xuyên thì chúng chỉ như đồ chơi của hắn, giống như những con thuyền trên biển đang được Ninh Tiểu Xuyên kéo về một chỗ.

Hơn nữa, kinh ngạc hơn là những người sống trên những đại lục đó không hề nhận ra đại lục đang di chuyển.

Chỉ những tuyệt thế cường giả như lão hầu gia mới cảm nhận được đại lục đang di động.

Ninh Tiểu Xuyên thần sắc ngưng trọng đứng trên không trung nhìn những mảnh đại lục kia.

Trước kia hắn muốn vượt qua một mảnh đại lục gần như phải mạo hiểm thập tử nhất sinh. Nhưng lúc này những nơi nguy hiểm trên các đại lục này với hắn chẳng là gì cả.

Hắn có lãnh tụ chi ấn, đã nắm trong tay quyền hành tuyệt đối đối với Đại Diêm.

Tới phía dưới chân Ninh Tiểu Xuyên trước tiên là một mảnh đại lục đã nát vụn, hắn tóm vài cái trong không trung, lập tức khiến những vết rạn nứt kia liền lại.

Rồi mảnh đại lục này bay lên trấn áp con lạc đà huyết sắc xuống dưới.

Lấy con lạc đà là trung tâm, xung quanh không ngừng xuất hiện các mảnh đại lục ghép lại rồi hình thành một đại lục lớn hơn.

Sau khi có vài chục mảnh đại lục nối liền lại, cả Đại Diêm đã không còn những mảnh đại lục vụn vặt nữa mà chỉ còn lại một đại lục lớn nhất.

Đại lục này được hình thành từ mấy chục mảnh đại lục của Đại Diêm. Diện tích vô cùng lớn, nằm ở trung tâm Đại Diêm.

Sau khi luyện hóa hết tất cả đại lục thành một, Ninh Tiểu Xuyên cảm giác lãnh tụ chi ấn của mình hơi dao động, dường như có thêm thứ gì đó.

Cảm nhận chút khác thường này, Ninh Tiểu Xuyên mỉm cười.

- Ta đoán không sai. Đại lục ở Đại Diêm lúc trước quá phân tán, di chuyển giữa hai đại lục cũng khó khăn. Giờ tất cả đã liền lại làm một sẽ có lợi cho sự phát triển của Đại Diêm.

Ninh Tiểu Xuyên cúi xuống nhìn đạii lục khổng lồ phía dưới.

Đại lục dưới chân hắn đã đủ lớn, nhưng chỉ như vậy thì chưa khiến Ninh Tiểu Xuyên hài lòng được.

Một nền văn minh muốn trỗi dậy phải dựa vào các mặt như tài nguyên, trật tự, văn minh. Chỉ dựa vào đất đai rộng thì còn chưa đủ.

Vì thế, Ninh Tiểu Xuyên trầm ngâm một lát rồi đáp xuống.

Tới vị trí trước kia là Mãng Cổ Nguyên, Ninh Tiểu Xuyên tạo ra một lổ hổng không gian, chui qua nó, Ninh Tiểu Xuyên xuất hiện tại Kiếm Các Hầu phủ.

Ninh Tiểu Xuyên ấn bàn tay trong hư không, trước mặt hắn xuất hiện trận pháp sáng chói.

Đây là truyền tống trận pháp, thông qua nó là có thể di chuyển giữa Kiếm Các Hầu phủ và Mãng Cổ Nguyên.

Sau khi bố trí trận pháp, Ninh Tiểu Xuyên lại biến đi, xuất hiện tại một nơi khác trên đại lục và bố trí các trận pháp truyền tống khác.

Có trận pháp truyền tống, sau này mọi người muốn di chuyển tới các nơi cũng đơn giản hơn nhiều.

Tuy cách truyền tống hoàn hảo nhất với Ninh Tiểu Xuyên phải giống như ở Chân Lý Thiên Quốc, chỉ cần có thần tệ là có thể truyền tống tới bất cứ nơi nào.

Nhưng với khả năng của Ninh Tiểu Xuyên hiện giờ chỉ có thể bố trí trận pháp truyền tống đơn giản thế này.

Ngọc Ngưng Sênh đã nhận ra tính toán của Ninh Tiểu Xuyên, nàng cũng vui mừng đáp xuống đại lục, cũng bắt đầu bố trí truyền tống trận như Ninh Tiểu Xuyên. Giờ nàng đã là Hạ Vị Thần, thực lực cường hãn, tạo ra vài cái truyền tống trận pháp cũng đơn giản.

Có Ngọc Ngưng Sênh giúp, hiệu suất của Ninh Tiểu Xuyên cao lên hẳn.

Bận rộn hai ngày liền, cuối cùng Ninh Tiểu Xuyên cũng hài lòng bay lên trên không trung.

Đại lục dưới chân hắn lúc này đã xuất hiện rất nhiều trận pháp truyền tống giống như vô số viên minh châu được khảm lên đại lục vậy. Có số trận pháp này người trên đại lục muốn giao lưu với nhau cũng đơn giản hơn nhiều.

Nền văn minh càng tiên tiến thì sự giao lưu tương tác càng thuận tiện, như vyậ mới giúp cả thế giới đoàn kết lại một thể thống nhất.

Đây cũng coi như cảm ngộ của Ninh Tiểu Xuyên có được sau mấy chục năm đi qua vài thế giới.

Giờ Ninh Tiểu Xuyên đã biến các đại lục trên Đại Diêm thành một, tạo ra nhiều trận pháp truyền tống như vậy chính là để tránh Đại Diêm sau này phân hóa thành nhiều bộ phận đấu đá lẫn nhau.

Quay lại không trung Ninh Tiểu Xuyên lấy ra các thi thể của Thứ Thần. Tất cả đều là hắn thu thập được từ trước kia. Vốn dĩ hắn chỉ muốn dùng để tu luyện Dưỡng Tâm Sư, nhưng lúc này chúng đã có tác dụng khác.

Ninh Tiểu Xuyên ném các cái xác này ra, những giọt Thứ Thần huyết dịch chảy ra giống như những giọt hổ phách lơ lửng trong không trung, tỏa ra mùi hương nồng đậm.

Mất đi Thứ Thần huyết dịch, các thi thể kia lập tức như bị rút sạch tinh túy, có thể run lên rồi da thịt biến mất, chỉ còn lại những bộ xương giống như kim thiết.

Ninh Tiểu Xuyên đẩy hết số Thứ Thần huyết dịch kia xuống tầng mây dưới chân.

Ngay lập tức, phía trên đại lục bắt đầu có mây đen giăng đầy, rào rào đổ mưa. Trong nước mưa chứa tinh hoa của Thứ Thần huyết dịch. Khi rơi xuống mặt đất lập tức khiến cả đại lục tràn trề sức sống.

Dù là yêu thú, thực vật hay là tu sĩ nhân tộc. Chỉ cần nước mưa dính vào là lập tức cảm thấy sức mạnh được tăng cường.

Thậm chí có những tu sĩ đã đột phá, lúc này bị nước mưa thấm ướt lại đột phá tiếp.

Mưa liền trong mấy ngày mới ngớt dần.

Ninh Tiểu Xuyên nhìn xuống đại lục, kiểm tra thấy mưa đã ngớt mới thở dài.

Trước kia khi ở văn minh Thần Hà, Ninh Tiểu Xuyên căn bản không để tâm đến những cái xác Thứ Thần này nên lãng phía không ít tài nguyên. Nếu lúc này hắn có nhiều xác Thứ Thần hơn thì hoàn toàn có thể cho mưa thêm vài ngày để sức sống trên Đại Diêm mạnh mẽ hơn.

Nhân tộc ở Đại Diêm vốn đã nhỏ bé yếu ớt, chỉ khi tu luyện mới cường đại hơn. Nhưng nếu khi họ được sinh ra đã được tắm trong Thứ Thần huyết dịch thì thể chất sẽ được cải tạo. Như vậy liên tiếp vài đời, sớm muộn cũng có ngày thể chất của nhân tộc Đại Diêm cũng mạnh như nhân tộc cao cấp.

Nhưng sự thay đổi này cần thời gian rất dài. Lúc này Ninh Tiểu Xuyên dùng Thứ Thần huyết dịch nâng cao thể chất sinh linh Đại Diêm chẳng qua là để đẩy nhanh quá trình đó mà thôi.

Sau khi hết mưa, Ninh Tiểu Xuyên mang theo vài bộ xương đáp xuống Kiếm Các Vương Thành.

Kiếm Các Vương Thành vốn nằm trên đất cũ của Ngọc Lam Đế Quốc, nhnưg lúc này Ninh Tiểu Xuyên cố tình sắp xếp cho Kiếm Các Vương Thành nằm ở trung tâm đại lục mới, hơn nữa trận pháp truyền tống tới các nơi cũng nhiều nhất đại lục.

Với sự sắp xếp này, sau này dù Đại Diêm phát triển tới trình độ nào thì Kiếm Các Vương Thành cũng trở thành trung tâm thật sự của Đại Diêm, giống như hoàng thành của một đế quốc vậy.

Đã quyết định muón Kiếm Các Vương Thành trở thành hoàng thành của cả Đại Diêm, Ninh Tiểu Xuyên rất không hài lòng về tình trạng của nó hiện nay.

Kiếm Các Vương Thành hiện nay chỉ có thể coi là một tòa thành phổ thông. Vì khi xây dựng quá vội vàng nên thậm chí nó còn không bằng được vương thành của Ngọc Lam Đế Quốc trước kia.

Ninh Tiểu Xuyên quay lại Kiếm Các Vương Thành, lại lấy ra ba thi thể Hạ Vị Thần.

Đây là thi thể của bọn Đồ Vạn mà Ninh Tiểu Xuyên giết, tất cả đều được hắn cất đi.

Tập hợp ba các xác này với mấy bộ xương Thứ Thần lúc trước, Ninh Tiểu Xuyên vung tay tung ra một ngọn hỏa diệm thiêu cháy những bộ xương này.

Những bộ xương giống như kim thiết kia bị ngọn lửa của Ninh Tiểu Xuyên thiêu bắt đầu chảy ra những giọt dịch thể màu kim.

Mỗi khi một giọt dịch thể xuất hiện Ninh Tiểu Xuyên đều thu vào tay.

Mỗi giọt này đều là bảo vật, tuyệt đối không được lãng phí.

Rất nhiều cao thủ của Kiếm Các Vương Thành lúc này đã xuất hiện bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên, thấy hắn dùng thần thi luyện thuốc thì ai cũng chấn kinh.

Cũng may họ đã thấy Ninh Tiểu Xuyên có nhiều điều hoành tráng rồi nên không sợ tới mức ngất đi.

Dần dần dịch thể màu kim càng ngày càng nhiều, những bộ xương kia cũng nhỏ dần rồi biến mất.

Thu hỏa diệm về, Ninh Tiểu Xuyên bay tới phía trên Kiếm Các Vương Thành, vẩy những giọt dịch thể vừa có xuống.

Chúng rơi xuống đất quanh Kiếm Các Vương Thành lâp tức khiến đất biến thành màu kim lấp lánh và không ngừng lan rộng.

Nháy mắt cả Kiếm Các Vương Thành đã biến thành tòa thành màu hoàng kim, tất cả đất đai lẫn các tòa kiến trúc đều thành màu kim.

- Đây… là cái gì?

Một tu sĩ Chân Nhân Cảnh sững sờ nhìn sự thay đổi đó, đột nhiên thần sắc khẽ động, bốc một nắm đất. Nhưng hắn không ngờ một nắm đất màu kim này lại đè bẹp hắn dưới đất gần như suýt nữa đè chết hắn.

Bình luận

Truyện đang đọc