THẦN MA THIÊN TÔN

Ngọc tỷ tựa như dùng phỉ thúy tạo hình mà ra, tản mát bảo quang lấp lánh.

Thiên Xu Đế Hoàng rót nguyên khí vào trong ngọc tỷ.

Ngọc tỷ vốn dĩ chỉ lớn bằng nắm nay, lập tức hóa thành một cái bảo ấn cao hơn 50 mét, tựa như một tòa núi nhỏ hình vuông, tản mát khí thế huy hoàng.

Ầm...

Ngọc tỷ bay tới, thoáng cái đã đè chết một mảng cường giả Yêu tộc, biến thành một đống máu thịt nhầy nhụa.

Cái Ngọc tỷ này chính là Thần binh trấn quốc của Thiên Xu Đế Hoàng, tượng trưng cho Hoàng quyền.

Lịch đại Đế Hoàng, phải tốn hao rất nhiều tài liệu để luyện chế ra nó, có thể nói là dùng lực lượng cả nước để đúc luyện Thần ấn, đã đạt tới cấp bậc Chí Tôn Khí thượng phẩm.

Đối mặt với Thần binh trấn quốc của Thiên Xu Đế Hoàng, ngay cả Chân Hống Vương cũng không dám liều mạng, chỉ có thể vội vàng tránh lui.

Grào... grào...

Chín đầu Phi Long dưới sự khống chế của Thiên Xu Đế Hoàng, toàn thân tản mát Long Hoàng chân khí cuộn trào khiếp người, đánh bay toàn bộ cường giả Yêu tộc, xông thẳng tới trung tâm Đế ốc, muốn đoạt lấy Trấn Yêu tháp.

Bỗng nhiên, lại có một đám yêu vân màu xanh hồng bay ra.

Xoạt...

Trong đám yêu vân phát ra tiếng hét chói tai, chấn vỡ màng nhĩ của rất nhiều tu sĩ nhân loại, máu tươi từ trong tai chảy ra.

Một đầu quái điểu cực lớn từ trong yêu vân lao tới, toàn thân mọc lông vũ màu xanh, đuôi đỏ như máu, miệng thổ ra một đạo lôi điện thô to như thùng nước, bổ về phía Thiên Xu Đế Hoàng.

Ầm ầm ầm...

Lôi điện thô to kia giống như một cái điện trụ, đục xuyên một lỗ lớn trên mặt đất mật địa Thần Linh.

Thiên Xu Đế Hoàng bị lôi điện bức lui trở về, tay cầm Ngọc tỷ, trấn thủ góc đông bắc.

Đạo thiểm điện này cũng không phải là Thần Thông, chỉ là một đạo khí tức mà quái điểu thổ ra mà thôi.

Khí như thiểm điện, âm thanh như lôi đình.

- Diệt Mông Vương!

Thiên Xu Đế Hoàng lộ ra thần sắc ngưng trọng, nhìn chằm chằm đầu quái điểu kia.

- Thiên Xu Đế Hoàng, bổn Vương nhất định phải thu Trấn Yêu tháp, nếu ngươi thức thời thì hãy mau dẫn theo tu sĩ nhân loại thối lui. Bằng không, bổn Vương cũng không ngại mà giết sạch tất cả mọi người đâu.

Quái điểu kia phát ra tiếng người, từng chữ phát ra tựa như sấm rền, kinh thiên động địa.

Nhạc Minh Tùng lộ ra thần sắc khiếp sợ, nói:

- Không ngờ Diệt Mông Vương cũng đến, đại sự không ổn rồi.

- Diệt Mông Vương là ai?

Ninh Tiểu Xuyên hỏi.

Ánh mắt của Tuyết Linh Hư cũng trở nên ngưng trọng, nói:

- Diệt Mông Vương chính là đệ nhất Thú vương dưới trướng Phạm Hống Yêu Hoàng, bản thể là một “Diệt Mông điểu”, tu vi cường hoành không gì sánh được, đã từng sử dụng một chiêu diệt sát cả Cửu Thiên Tôn Giả của nhân loại.

- Chỉ dùng một chiêu mà có thể giết chết cả Cửu Thiên Tôn Giả? Chẳng lẽ nó đã đạt tới Chân Nhân Cảnh?

- Không biết. Dù sao thì chiến lực của Diệt Mông Vương cũng thập phần khủng bố, chúng ta hãy đồng loạt động thủ!

Tuyết Linh Hư nói.

- Được!

Chỉ khi hai người liên thủ, mới có hi vọng đánh một trận với Diệt Mông Vương.

Ninh Tiểu Xuyên kích phát Thần Ma Chí Tôn Thể, hóa thành một người nửa đen nửa trắng, một nửa tượng trưng cho ma tính, còn một nửa thì tượng trưng cho thần thánh, cánh tay của hắn vung lên, đồng loạt đánh ra mười thanh chiến kiếm cấp bậc Huyền Khí cửu phẩm.

Phốc… Phốc… Phốc…

Chiến kiếm xẹt qua, liền đánh chết ba vị cường giả của Yêu tộc.

Ninh Tiểu Xuyên giết thẳng vào Đế ốc, đuổi theo Diệt Mông Vương.

Thân hình Tuyết Linh Hư phiêu dật tựa như mộng ảo, chỉ bước về phía trước một bước, đã vượt qua hư không, đến trên đỉnh đầu Diệt Mông Vương.

- Đây là… lực lượng không gian!

Diệt Mông Vương cũng hơi kinh hãi, ngẩng đầu nhìn lên thân ảnh xinh đẹp trên cao.

Nó thổ ra một đạo thiểm điện, hóa thành một dòng sông điện do thiểm điện ngưng tụ thành, phóng về phía Tuyết Linh Hư.

Thân pháp của Tuyết Linh Hư huyền diệu không gì sánh được, lập tức thay đổi phương vị, tránh thoát công kích của Diệt Mông Vương.

- Chỉ là một hậu bối trẻ tuổi mà cũng dám đấu với bổn Vương, đảm lượng thật không nhỏ.

Diệt Mông Vương thập phần ngạo mạn, căn bản không hề để Tuyết Linh Hư vào mắt.

Nếu như ở ngoài mật địa Thần Linh, chỉ cần một chiêu tùy tiện của hắn, cũng đủ đề nghiền nát Tuyết Linh Hư thành tro bụi.

- Con đường tu luyện không phải là giẫm lên thi cốt của tiền bối mà tiến về phía trước hay sao? Nếu có thể đánh một trận với Diệt Mông Vương uy chấn Bắc Cương thì quả là một chuyện thập phần vinh hạnh.

Tuyết Linh Hư thản nhiên nói.

Diệt Mông Vương hừ lạnh một tiếng, toàn thân bị lôi điện bao trùm, trong miệng thổ ra một cỗ chiến xa bách thú cực lớn, ép thẳng về phía Tuyết Linh Hư.

Ầm ầm ầm...

Chiến xa này cao chừng mấy chục mét, tựa như một tòa núi nhỏ màu đen. Hư ảnh một trăm đầu Thần Thú như Thao Thiết, Diệt Mông điểu, Trọng Danh điểu, Bệ Ngạn thú… từ trong chiến xa tràn ra, xông tới chỗ Tuyết Linh Hư, cảnh tượng che trời lấp đất.

Chiến xa bách thú này cũng là một kiện Chí Tôn Khí cường đại, lực lượng cường hoành, lôi điện bao trùm, thập phần dọa người.

Tuyết Linh Hư lấy Thiên Đế Chung ra, một chưởng đánh lên thành chuông, liền phát ra một tiếng vang lớn, truyền đi khắp toàn bộ Hư thế giới.

Ô...ô...ô...n...g!

Hư ảnh bách thú lập tức bị nghiền nát, hóa thành khói xanh.

Tuyết Linh Hư cầm Thiên Đế Chung, hóa thành một đạo hư ảnh yểu điệu, lướt qua hư không, giết thẳng về phía Diệt Mông Vương.

Mặc dù đối mặt với Thú vương uy chấn thiên hạ, thế nhưng nàng vẫn tiếp chiến mà không hề sợ hãi.

- Không biết tự lượng sức mình, lực lượng bổn Vương thiên hạ vô song, cho dù Chân Nhân giá lâm cũng không ngăn được bước chân của bổn Vương. Tiểu nữ tử, ngươi muốn chết ư?

Hai mắt Diệt Mông Vương đỏ bừng, móng vuốt đánh lên Thiên Đế Chung, đánh lui Tuyết Linh Hư.

Diệt Mông Vương thể hiện ra lực lượng cường hoành tới cực điểm, thân hình như tòa núi lớn sừng sững bất động, cho dù là Thiên Đế Chung cấp bậc Chí Tôn Hoàng Khí, cũng không thể nào đẩy lui được hắn.

Hai mắt hắn nhìn chằm chằm về phía Trấn Yêu tháp, nhanh chóng bay đi.

- Một mình nàng ấy không ngăn cản được ngươi, vậy nếu thêm ta nữa thì sao?

Ninh Tiểu Xuyên một đường giết tới, đánh chết hơn mười vị cường giả Yêu tộc, để lại một con đường đẫm máu và thi thể Yêu thú, ngay cả áo bào trên người cũng bị nhuộm thành màu máu.

Cuối cùng hắn cũng đến trước mặt Diệt Mông Vương, huy động Ma kiếm trong tay, chém xuống Diệt Mông Vương.

Diệt Mông Vương biết Ninh Tiểu Xuyên có thể khiêu chiến với Chân Hống Vương, cho nên cũng không xem thường đối phương, nó đứng trên đỉnh chiến xa bách thú, ép thẳng về phía Ninh Tiểu Xuyên, quát lớn:

- Muốn chết.

Phành phành phành...

Ninh Tiểu Xuyên dựa vào lực lượng Thần Ma Chí Tôn Thể, liên tiếp đánh ra hơn trăm đạo chưởng ấn, đối chiến với chiến xa bách thú, dũng mạnh tựa như một đại thần.

Cuối cùng cũng ngăn cản được lực lượng xung kích của chiến xa bách thú.

Một chưởng cuối cùng mà hắn đánh ra, thiếu chút nữa là đánh bay chiến xa ra ngoài.

- Ninh Tiểu Xuyên, giúp ta một tay!

Tuyết Linh Hư điều động nguyên khí trong cơ thể, đánh vào Thiên Đế Chung, chuẩn bị thức tỉnh lực lượng Chí Tôn Hoàng Khí.

Ninh Tiểu Xuyên cũng một chưởng vỗ lên Thiên Đế Chung, nguyên khí trong cơ thể liên tục rót vào thân chuông.

Xoạt...

Hai người đồng thời xuất thủ, cuối cùng cũng thức tỉnh lại một tia lực lượng của Chí Tôn Hoàng Khí.

Thiên Đế Chung tản mát ra hào quang bạch sắc, giống như một vị Chí Tôn thức tỉnh, khí tức thập phần khủng bố, tự động bay ra ngoài, đánh thẳng về phía Diệt Mông Vương.

- Chí Tôn Hoàng Khí, Thiên Đế Chung.

Sắc mặt Diệt Mông Vương không ngừng biến hóa, lập tức triển khai độn pháp, né tránh công kích của Thiên Đế Chung.

Đối mặt với Chí Tôn Hoàng Khí, cho dù là Diệt Mông Vương cũng phải tránh lui, không dám ngạnh kháng. Nơi này dù sao cũng là mật địa Thần Linh, cho dù tu vi của hắn cực cao, cũng không thể xem trời bằng vung được.

Càng ngày càng có nhiều cường giả xông vào Đế ốc, không những chỉ để tranh đoạt Trấn Yêu tháp, mà còn muốn cướp đi những bảo vật khác trong Đế ốc.

Vụt...

Một đạo tia lửa từ trong một cái giếng cổ phóng lên, phát ra thanh âm tựa như Phượng Hoàng hót.

Trong ngọn lửa, có một thanh cổ kiếm đỏ thẫm, hóa thành một đạo cột sáng, phóng thẳng lên bầu trời.

Chí Tôn Khí, Phượng Vũ cổ kiếm.

Một vị tộc lão của Lê tộc, lập tức phóng lên trời, muốn cướp lấy Phượng Vũ cổ kiếm.

Hắn vừa nắm lấy Phượng Vũ cổ kiếm, trên mặt lập tức lộ ra nụ cười mừng rỡ.

Đột nhiên, một đại yêu Yêu tộc phóng tới, một trảo xé nát thân thể của hắn, biến thành một trận mưa máu.

Vị tộc lão của Lê tộc vừa mới chết thảm, lập tức có hai vị cao thủ khác giết tới, tranh đoạt Phượng Vũ cổ kiếm.

Toàn bộ đại tộc Yêu thú như Thánh Ngư tộc, cũng chỉ có một kiện Chí Tôn Khí nguyên vẹn mà thôi, bởi vậy có thể thấy được mức độ trân quý của Chí Tôn Khí. Đặc biệt là Chí Tôn Khí trong Đế ốc, chính là thứ mà Thiên Đế cất giữ, uy lực tuyệt đối cường đại, đáng để bọn họ dốc sức liều mạng.

Đương nhiên, những cường giả đỉnh cấp chân chính, đều nhằm vào Trấn Yêu tháp mà đến, bởi vì đây mới thực sự là chí bảo.

Không chỉ có Diệt Mông Vương, Chân Hống Vương, Thiên Xu Đế Hoàng, Ninh Tiểu Xuyên, Tuyết Linh Hư tranh đoạt, mà còn có một số cường giả cấp bậc đỉnh cao từ trong bóng tối bay ra, muốn đạt được Trấn Yêu tháp.

Một tòa ma điện cực lớn, bay vào trong mật địa Thần Linh.

Một sợi xích sắt thô to, từ trong ma điện vươn ra, dài đến mấy vạn mét, giống như một đầu Thiết long, quét ngang qua hư không, đánh bay một đám lớn tu sĩ.

Tòa ma điện này bay thẳng về phía Đế ốc, gia nhập trận tranh đoạt Trấn Yêu tháp.

- Lại một cường giả nữa đến.

Một vị Thú vương Yêu tộc tiến vào thăm dò lai lịch ma điện, thế nhưng, vừa tiếp cận phạm vi trăm trượng gần ma điện thì đã bị một sợi xích sắt đánh bay ra ngoài.

Rầm rầm rầm…

Xích sắt này xuyên qua hư không, xâm nhập vào trong hào quang sáu màu, muốn cuốn lấy Trấn Yêu tháp.

Phành...

Ninh Tiểu Xuyên huy động Ma kiếm, từ trên trời chém xuống, một đạo kiếm quang lập tức chặt đứt xích sắt thô to.

Trong ma điện phát ra một tiếng hừ lạnh, nói:

- Ninh Tiểu Xuyên, tốt nhất ngươi nên thối lui, bằng không bổn Pháp Vương sẽ thu thập cả ngươi luôn.

- Địa Tạng Vương Tông, Huyền Cơ Pháp Vương?

Ninh Tiểu Xuyên đứng trong hư không, ngăn cản ma điện.

- Đã biết rõ tục danh của bổn Pháp Vương, còn không mau thối lui?

Thanh âm của Huyền Cơ Pháp Vương từ trong ma điện truyền ra.

Địa Tạng Vương Tông chỉ có hai vị Pháp Vương là: Âm Điện Pháp Vương và Huyền Cơ Pháp Vương.

Trong truyền thuyết, Huyền Cơ Pháp Vương tinh thông mưu lược, trí tuệ cao siêu, hơn nữa tu vi Võ Đạo cũng cao thâm khó dò, chính là phụ tá đắc lực của Địa Tạng Vương.

- Có người nhờ ta hỗ trợ thanh lý môn hộ. Hôm nay sẽ lấy ngươi ra khai đao trước, ngày khác sẽ đi lấy mạng Địa Tạng Vương.

Ninh Tiểu Xuyên dang hai tay ra, tựa như một con chim lớn, trực tiếp bay lên đỉnh ma điện.

Xích sắt cực lớn từ trong ma điện bay ra, giống như một đầu Thiết Long có sừng uốn lượn, không ngừng phát động công kích với Ninh Tiểu Xuyên.

Lúc mà cao thủ khắp nơi đang chiến đấu đến mức ngươi sống ta chết.

Nhạc Minh Tùng cầm một hạt châu màu vàng trong tay, lập tức biến mất không thấy tung tích đâu nữa, lặng lẽ tiềm hành tiếp cận Trấn Yêu tháp.

Hạt châu màu vàng trong tay hắn chính là một kiện Chí Tôn Khí, tên là “Ẩn Thân Châu”.

Toàn bộ Bắc Cương, chỉ có một viên duy nhất.

Chỉ cần nắm Ẩn Thân Châu trong tay, Ẩn Thân Châu sẽ tản mát ra một luồng lực lượng đặc biệt, bao trùm người đó ở bên trong, tựa như đột nhiên biến mất, không thấy đâu nữa.

- Đánh đi! Cứ đánh đi! Dù sao thì Trấn Yêu tháp cũng đã là vật trong tay ta.

Nhạc Minh Tùng thầm mừng rỡ, cẩn thận đi tới chỗ Trấn Yêu tháp.

Thế nhưng, Nhạc Minh Tùng lại không phát giác ra, lúc hắn sử dụng Ẩn Thân Châu thì Tiểu Hồng đã biến thành một đầu tiểu long dài ba tấc, hóa thành một đạo ánh sáng màu đỏ, bay vào trong túi áo của hắn, ẩn nấp kỹ.

Bình luận

Truyện đang đọc